
uống giường ngay lập tức như thế chứ?”
“Anh dậy ngay đi!” An Hạ Dao nhận ra sai lầm của mình, đỏ mặt, giận dữ gầm lên.
“Em đẩy anh ngã, không lẽ, không muốn lao ngay đến à?” Diệp Trí Viễn
trêu An Hạ Dao với vẻ rất vui, nhìn khuôn mặt xinh đẹp và giận dữ của
cô, anh thấy rất khoái trí, tiếp tục nói với vẻ không sợ bất cứ điều gì: “Em thân yêu, lại đây đi, anh chuẩn bị xong rồi…”
“Diệp Trí Viễn.” An Hạ Dao nghiến răng, nói: “Anh đúng là đồ mặt dày!”
Diệp Trí Viễn ngoáy tai, nói với vẻ mặt thản nhiên: “Đừng có thét to
như vậy, kẻo các cụ ở ngoài kia lại nghĩ là chúng ta đang làm gì!” Nói
rồi bổ sung một câu nhẹ như không: “Anh đâu có mặt dày, khuôn mặt của
anh vừa trắng vừa mịn đấy chứ, anh tự nhận là anh chăm sóc cũng tương
đối tốt…”
An Hạ Dao thì vẫn cứ trợn mắt lên, hít mấy hơi thở sâu mới nén được ý nghĩ đẩy Diệp Trí Viễn xuống giường và bóp chết. Đưa tay quạt quạt cho
hạ hỏa, cố nén giọng xuống nói: “Rút cuộc là anh định giở trò gì vậy?”
“Anh có giở trò gì đâu.” Diệp Trí Viễn nhún vai vẻ bất lực: “Thực ra, hôm nay chẳng qua anh bị em gọi đến để cứu em đấy chứ!”
“Vậy chẳng phải là anh đã nói để anh giải quyết sao?”
“Đúng thế anh đã giải quyết xong với các cụ rồi đấy thôi!” Diệp Trí
Viễn nói với vẻ vô tội. “Nhân tiện, anh cũng giải quyết với mẹ anh rồi
còn gì!”
An Hạ Dao lắc đầu tức giận, “Nhưng, anh đã mang đến cho tôi một đống rắc rối!”
“Có gì mà rắc rối?” Diệp Trí Viễn cố ý làm ra vẻ vô tội: “Chẳng qua
chỉ là ngộ nhận em là bạn gái của anh chứ gì đâu!” Diệp Trí Viễn nói vẻ
nhẹ tênh: “Trước đây, em cũng đã là bạn gái của anh, thế mà còn sợ bị
người khác hiểu lầm à?”
“Không chỉ có hiểu lầm, mà mẹ anh, mẹ anh nói là đến để đặt vấn đề cưới xin!”
“Cũng là vì hiểu lầm em là bạn gái của anh, nên đến đặt vấn đề cưới
xin thì có gì là lạ?” Diệp Trí Viễn tiếp tục giả bộ ngốc nghếch: “Chẳng
phải là chuyện rất bình thường sao?”
“Đặt vấn đề cưới xin, như vậy chẳng phải ép chúng ta phải kết hôn ư?” An Hạ Dao cuối cùng cũng đã đưa ra được vấn đề cốt lõi.
Diệp Trí Viễn gật đầu: “Đúng thế, theo tình hình của ngày hôm nay, không chỉ có mẹ anh ép cưới, mà bố mẹ em cũng làm như vậy.”
“Vậy phải làm thế nào?”
“Thì nghe lời và kết hôn thôi!” Diệp Trí Viễn chớp đôi mắt đen, anh ngày càng cảm thấy rất thú vị khi đùa trêu An Hạ Dao.
Thì ra, có những cô gái như vậy, nhìn thì rất thông minh, nhưng thực
chất lại có phần hồ đồ, tuổi đã lớn nhưng tâm hồn thì vẫn cứ ngây thơ,
thuần khiết như vậy…
“Nhưng, tôi không phải là bạn gái của anh!” Cuối cùng, An Hạ Dao giận dữ nói: “Vì sao tôi phải kết hôn với anh?”
“Em có thể làm bạn gái của anh, sau đó kết hôn với anh?” Diệp Trí
Viễn nói với vẻ tỉnh bơ, nhưng chỉ có anh mới biết, lúc đó tim của anh
đập nhanh và dữ dội như thế nào, anh đưa mắt nhìn An Hạ Dao, chờ đợi câu trả lời của cô.
“Tôi không muốn!” An Hạ Dao không suy nghĩ, lập tức từ chối.
“Vì sao?” Đôi mắt sáng rực của Diệp Trí Viễn bỗng tối hẳn lại, anh
vội vàng che giấu, lấy lại vẻ thản nhiên. “Tôi không thích anh, vì sao
lại phải sống chung với anh?” An Hạ Dao đáp bừa, dù trong bụng không hề
nghĩ như vậy Diệp Trí Viễn kéo An Hạ Dao lại, đôi mắt đen trầm ngâm
trong một lúc, “Vậy thì em thích ai?”
An Hạ Dao vội vàng lùi lại mấy bước, vẻ cảnh giác: “Tôi thích ai thì liên quan gì đến anh?”
Diệp Trí Viễn nhanh chân, nhanh tay, kéo An Hạ Dao vào lòng, áp sát
với bức tường một cách không khách sáo: “An Hạ Dao, hãy trả lời anh thật thà.”
Diệp Trí Viễn cao một mét tám, còn An Hạ Dao cao một mét sáu lăm, rõ
ràng là thấp hơn anh một cái đầu, từ góc độ ấy, cô không thể nhìn thấy
khuôn mặt điển trai nhưng có phần u uất của Diệp Trí Viễn, nên cứ đẩy
anh ra: “Diệp Trí Viễn, anh định làm gì thế?”
“Em nói xem, anh muốn làm gì?” Diệp Trí Viễn cúi đầu, hơi ấm phả vào
bên tai của An Hạ Dao đầy sức quyến rũ, rồi nói: “An Hạ Dao, hay là,
chúng ta làm một cuộc trao đổi, được không?” Tai là cơ quan rất nhạy cảm của An Hạ Dao, cô chợt run lên, tiếp đó khẽ hỏi: “Trao đổi gì?”
“Một cuộc trao đổi tự do hôn nhân.” Đôi môi nhạy cảm của Diệp Trí
Viễn hơi động đậy, tạo ra một vẻ rất quyến rũ. “Đầu óc anh không có vấn
đề gì chứ?” An Hạ Dao đưa tay ra, sờ lên trán của Diệp Trí Viễn thăm dò: “Cái gì mà trao đổi tự do hôn nhân loạn bậy lên vậy?”
Diệp Trí Viễn cười khẽ, túm lấy bàn tay mềm mại của An Hạ Dao, nói
với vẻ vô cùng nghiêm túc: “Không phải là cuộc trao đổi loạn bậy đâu, là chúng ta kết hôn!”
“Diệp Trí Viễn, vấn đề này chẳng phải tôi đã trả lời anh bao nhiêu
lần rồi là gì? Tôi không kết hôn với anh đâu!” An Hạ Dao bị ánh mắt như
có tia lửa điện của Diệp Trí Viễn làm cho choáng ngợp, tuy trả lời rất
khách sáo, nhưng giọng nói thì mang vẻ điệu đà mà chính cô cũng không
nói cho rõ ràng.
“Đúng thế, vì em không thích anh mà!” Diệp Trí Viễn nhếch khóe môi cười, chế giễu.
“Thế mà anh còn nói!” An Hạ Da