pacman, rainbows, and roller s
Một Cho Tất Cả

Một Cho Tất Cả

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324214

Bình chọn: 7.5.00/10/421 lượt.

ng hơn.

-Thưa phu nhân, tôi đã đưa cậu bé đến.

-Dẫn nó vào đây.

Một cậu nhóc chừng 13-14 tuổi rè rụt bước vào.

-Mẹ.....

Cậu chạy đến ôm chầm lấy người phụ nữ, hình bóng người mẹ ghim sâu trong tâm trí cậu, hình bóng người mẹ rời bỏ đứa con của mình với một lời
hứa sẽ quay trở lại.

-Mẹ đi đâu mà lâu thế? Con đã đợi mẹ rất lâu rồi, mẹ đến đón con phải không? Hai mẹ con ta lại được sống cùng nhau phải không?

Người phụ nữa gỡ vòng tay cậu bé ra, nhẹ nhàng vuốt lên mái tóc của nó.

-Joon của mẹ sống có tốt không?

-Có ạ, ông Nội và bố mẹ nuôi rất tốt với con, cho con ăn ngon, cuối tuần còn đưa con đi chơi nữa, con được ở trong một căn phòng rất to, có
nhiều ngườ gọi con là cậu chủ nữa...thích lắm mẹ ạ. Hay tí nữa mẹ cùng
con về gặp mọi người nhé, con sé khoe vói mọi người là con đã gặp được
mẹ.

-Joo ah, nghe mẹ nói này.

Cậu bé lặng yên nghe kỹ từng lời mẹ cậu căn dặn.

-Bây giờ mẹ không thể đón con đi được, mẹ đang rất bận, con hãy sống cùng ông Nuôi và bố mẹ nuôi một thời gian nữa nhé.

-Không, không đâu, con nhớ mẹ lắm, mẹ phải ở với con, con khong cần gì
cả, chỉ cần con được ở bên mẹ, được làm con của mẹ thôi.-Cậu bé khóc nức nở lay lay cánh tay của mẹ.

-Mẹ xin lỗi, mẹ không thể đem theo con đi được, nếu mẹ đem con đi, con
sẽ bị liên lụy, và mẹ sẽ gặp nguy hiểm. Con hiểu cho mẹ nhé.

Cậu bé lúc này đã thôi khóc, chỉ còn tiếng nấc khe khẽ.

-Thật không? Con không muốn mẹ chết.

-Vậy thì con phải nghe lời mẹ, hãy ngoan ngoãn ở nhà Họ Kim nhé.

-Thế bao giờ mẹ lại đến?

-Mẹ sẽ đến khi có thời gian.

-Nhớ đến thăm con thường xuyên nhé, con nhớ mẹ lắm.

-Được rồi. ah con còn nhớ lời hứa con hứa với mẹ không? Tuyệt đối không
được cho ai biết, con là con của mẹ. Nếu chỉ cần con cho một người biết
thôi, mẹ sẽ chết đấy.

Đầu óc ngây thơ của một cậu bé 13 tuổi chỉ biết tin vào những gì mẹ cậu
nói một cách vô điều kiện, gật đầu lia lịa ôm mẹ một cái rồi cúi đầu ra
về, vì mẹ cậu có thể làm tất cả.

Và người đàn bà đó không hề biết rằng ở một góc khuất của cửa hàng, một
cậu bé đang ngồi ăn bánh kem và nghe được hết câu chuyện...cậu bé ngây
thơ tự nhủ với lòng mình rằng cậu sẽ giữ bí mật này hộ người đàn bà...vì dù sao đó cúng là người mẹ thứ 2 của cậu...cậu khong muốn lại mất đi
một người mẹ nữa...

-Con về rồi ah??? Con đã đi đâu mấy hôm nay vậy?-Bà Jin Hye đưa cốc nước cho Tae Sun và lo lắng hỏi.

-Mẹ không phải lo đâu, con về nhà lấy nốt đồ đạc, tiện thể đi thăm vài người bạn.

-Lần sau đi đâu là phải báo cho mẹ một tiếng, mẹ chỉ sợ con giận mẹ lúc đó rồi không về đây với mẹ nữa...

Tae Sun cần lấy tay mẹ, cậu gối đầu lên đùi mẹ rồi nhắm mắt lại...

-Mẹ đừng lo, giờ đây con sẽ không can thiệp vào kế hoạch của mẹ nữa...con sẽ chỉ ở đây bên cạnh mẹ thôi...

Cậu thiếp đi trong lòng mẹ, ánh mắt mệt mỏi hằn rõ trên gương mặt tiều tuy ấy...



Min Jae đang đứng trước cửa nhà Joo Won, một cánh cổng lớn như giải ngăn
cách giữa hai thế giới....Lưỡng lự một hồi lâu Min Jae vẫn không thể
quyết định được mình có nên bấm chuông cửa hay không....Hôm nay cô bé
quyết định sẽ thổ lộ tất cả với cậu.....Đối với Min Jae, Joo Won là
người đầu tiên cho đưa cô tiến gần hơn với giới thượng lưu, cậu là người đã kéo ngắn mọi khoảng cách giữa giàu và nghèo...và cúng chính bởi sự
dịu dàng và nhẹ nhàng ấy đã cuốn hút cô bé, cô bé không thể ngừng lo
lắng cho cậu....Nhưng cái kết quả luôn là cái quan trong nhất...đôi chân cô bé đang tiến về hướng ngược lại, cái cảnh tượng của ngày hôm ấy lại
hiện về, nó khiến cô bé sợ hãi và hơn hết nó làm cho đôi chân cô bé bước đi rồi bước đi nhanh hơn.......cô bé chạy thục mạng trên đường và không biết được rằng phía trên lan can tầng 2 kia ai đó đang nhìn cô bé.....

Sau một quảng đường dài đi bộ rồi ngồi xe buýt rồi lại đi bộ cuối cùng
cánh cửa nhỏ của ngôi nhà thâm yêu đã ngay trước mặt....Lấy lại tinh
thần tươi cười một cách gượng gào cô bé rảo bước tiến về phía trước....

-Này....

Tiếng gọi từ phía sau khiến Min Jae giật mình, cô bé quay lưng lại và không khổi bỡ ngỡ....là Joo Won...

-Cậu ngạc nhiên vậy sao?

-Không.....chỉ là.....không ngờ...cậu lại.....sao cậu biết nhà của tôi mà tới....

-Thì là có người cho tôi biết....

-Vậy....có việc gì mà cậu lại tới tìm tôi như vậy?....-Min Jae cố tình lảng ánh mắt qua chỗ khác...

-Chúng ta nói chuyện một chút được không?

-Cậu nói đi....

-Thì là đến để xin lỗi cậu.....vì...chuyện lần trước.....lúc đó tôi đã quá say....không làm chủ được bản thân.....

-Không sao đâu, tôi không đẻ ý chuyện đó đâu...-Min Ja vẫn tiếp tục lảng tránh ánh mắt của Joo Won...

-Và tôi cúng tới để nói lời tạm biệt cậu....

-Tạm biệt.....cậu đi đâu sao?.......-Min Jae ngạc nhiên hỏi....

-Qua Nhật quảng bá album mới và chuẩn bị