
ột độ, một người vì đau đớn tột độ. Sau khi đã đi vào tận cùng hang sâu, Hiệp dừng lại, ngước nhìn nét mặt đang nhăn nhó chịu đựng cơn đau thấu tim, nước mắt chảy dài, môi mím chặt. Hiệp vẫn giữ nguyên vị trí, dùng môi mình hôn vào khóe mắt cậu, rồi hôn khắp gương mặt mịn màng như một cách an ủi vuốt ve…
- Sẽ qua nhanh thôi…. Rồi em sẽ rất thích cảm giác này…
Xuyên không nói gì, chỉ khẽ gật đầu, sau đó đón nhận nụ hôn sâu dịu ngọt của Hiệp. Đúng như anh nói, cảm giác đau đớn dần qua đi, Hiệp bắt đầu chuyển động cơ thể, nẩy thân dưới, ra vào từ từ dương vật của mình bên trong khe. Xuyên cùng dần thích ứng với sự nóng rát bó sát của nó, nhịp thở cũng trở nên đều đặn hơn, không còn đau đớn nhiều nữa. Sau vài nhịp từ tốn để ma sát, Hiệp dần tăng nhịp độ lên, ra vào liên tục mỗi lúc một nhanh và mạnh. Tiếng rên rỉ và thở dốc ngày một gấp gáp và lớn hơn, rất may căn phòng rộng và tường cách âm nên không ai có thể nghe thấy. Sự nóng bỏng khỏa lấp, cơn hưng phấn dâng tràn, Xuyên đã từ từ theo bản năng “hợp tác” với Hiệp. Cậu vòng tay lên ôm lấy cổ cậu, ra hiệu chuyển đổi động tác, như hiểu ý, Hiệp bắt đầu xoay người ở nhiều tư thế khác nhau, gia tăng cơn tình ái.
Trải qua gần 1 tiếng đồng hồ mây mưa tầm tã, cơ thể cả hai bắt đầu nóng cháy cực hạn. Hiệp biết sắp sửa đến đỉnh điểm, gia tăng tốc độ ngày một nhanh hơn, nhịp đẩy ngày một mạnh, tiếng rên vang rền. Đến khi Hiệp hự lên một tiếng, một cảm giác nóng ướt lan tràn vào bên trong cơ thể Xuyên. Hiệp lúc này đã thôi chuyển động, dùng tay mình sục liên tục cậu nhỏ của Xuyên, đưa cậu lên đỉnh cùng. Xuyên xoay người ngồi lên người Hiệp, vẫn giữ nguyên “chiến binh” kia bên trong khe mình, vài giây tiếp theo sau nhịp sục nhanh mạnh nóng ấm của Hiệp, Xuyên bắt đầu tê rần khắp người, dòng nước ấm nóng màu trắng sữa bắn ra, dính đầy trên ngực Hiệp, có vài giọt văng mạnh lên cả miệng, anh chàng dùng lưỡi liếm lấy. Tiếng thở dốc lơi lỏng, Xuyên gục người nằm xuống cơ thế Hiệp, tận hưởng cảm giác sung sướng tột cùng…
Mây mưa tan đi, sau thời gian nghỉ ngơi cho ráo mồ hôi, cả hai cùng vào phòng tắm vệ sinh thân thể sau cả giờ oanh tạc. Lời thoại không nhiều, chỉ có nụ cười và ánh mắt trìu mến nhìn nhau đắm say, như cùng hiểu rằng cả hai đều trải qua những phút giây ái ân đầy viên mãn.
Sáng bình minh dịu nhẹ, bầu trời trong xanh rực nắng vàng. Vì là thứ tư nên papa khá bận rộn, vừa ăn sáng nhâm nhi chút cà phê xong là đi làm ngay, mẹ cũng tranh thủ sắp xếp mọi thứ rồi phải đến trường quay thu hình chương trình mới. Tuần này Hiệp không có hoạt động ngoại khóa hè ở trường, vì thế ở nhà giúp Xuyên theo dõi và hướng dẫn các công nhân đến tu sửa phòng của cậu. Tuy vậy, mục đích chính còn nhiều hơn thế, đó là hai đứa có nhiều thời gian “tự do” bên nhau…
Tuy nhiên, kế hoạch của đôi tình nhân trẻ đã bị phá hỏng, chính xác là phá hỏng đại sự của nhân vật “CÔNG”. Một nhân vật đáng yêu đã lâu chưa xuất hiện, nghe tiếng chuông cửa, Xuyên chạy ra mở thì nhận ra đó là người bạn thân chí cốt của mình:
- Ủa, Định! Ông về rồi đó hả? Sao không điện thoại báo cho tui hay gì hết vậy?
- Vừa về là tui quăng đồ đạc vô phòng rồi bay đến đây liền nè! – Nét mặt tuy còn hơi phờ phạc vì đi đường xa nhưng vẫn cười tươi rói vì được gặp người bạn dấu yêu.
- Vô nhà chơi đi! – Xuyên hiển nhiên tỏ ra vô cùng nhiệt tình vui vẻ.
Định vô nhà, an tọa, tự nhiên như người quen lâu năm, chẳng ngại ngần mà tự rót nước lọc trên bàn uống cho đã khát, không cần đợi thân chủ mời. Nghe tiếng ầm ầm ở trên lầu, Định hỏi ngay:
- Ủa, ai làm gì trên lầu mà um sùm vậy?
- À, mấy chú công nhân xây dựng đang tu sửa phòng của mình cho rộng rãi hơn.
- Woa, được sửa sang phòng ốc khang trang hơn luôn, sướng ta!
- Ừm, papa nói phòng cũ của mình hơi nhỏ, phần phía sau vẫn còn trống nên mở ra cho rộng hơn, xây toalet phòng tắm riêng luôn. Tui thấy cũng không cần lắm, nhưng papa nhất quyết muốn làm nên đành nghe theo vậy!
- Thôi đi, khoái muốn chết còn bày đặt làm bộ nữa! – Định vẫn luôn là người thẳng tính, nghĩ gì nói nấy.
- Ông có thể nể mặt bạn bè chút được hem? Đóng vai hiền chút cũng lật mặt nạ nữa… Sao, đi về quê chơi vui không? – Xuyên hỏi đến vấn đề chính của Định.
- Ừ thì cũng vui, nhưng không có máy vi tính để chơi game nên cũng hơi chán. Được cái vườn nhà ngoại tui có nhiều trái cây ngon lắm nha! Nè, tui đem qua biếu ba mẹ với Xuyên ăn lấy thảo!
- Trùi, cám ơn nhiều nha… Thấy cầm cái bịch to tổ chảng là tui biết có quà rùi!!! – Xuyên cũng rất tự nhiên nhận lấy, chẳng ngại ngần gì mà tỏ ra khách sáo làm màu, tổ tốn nước bọt. Đường nào cũng phải nhận thôi, huống chi lại toàn đặc sản miệt vườn cam, lê, xoài, bưởi, vú sữa, măng cụt… toàn những trái cây cậu thích.
- Hehe, à mà phòng Xuyên sửa sang vậy rồi ngủ ở đâu? Nếu ở nhà chật chội không có chỗ ngủ thì qua nhà tui ở tạm đi! Ba mẹ tui dễ lắm, với lại cũng biết mặt Xuyên rồi, họ đều rất quý mến thế nào cũng nhiệt tì