
mà ko hề để ý đến hậu quả, bậy giờ thì ảnh hưởng đến nó rồi, và anh cũng ko biết giải thích sự việc ra sao.
-Đúng vậy. thì sao. ko được à?.
Tiếng "rầm" vang lên ngay sau câu nói của nó, người bây giờ nằm yên vị dưới sàn chính là Tea Hin, thiệt là biết trước sự việc rồi mà cũng ko tránh khỏi sóc nặng, Tiếp theo người ko ngờ tới là hắn, hắn chỉ nhờ nó có một ngày thôi mà, ko ngờ nó lại giúp mình thêm một lần nữa, cảm động mà khóc thầm trong lòng, ánh mắt đầy sự chân thành nhìn nó.
Chỉ có Bo, tuy hơi sóc chút xíu nhưng anh biết rõ hai người ko quen nhau thiệt, nhưng mà như vậy cũng tốt, và nếu tốt hơn là nó có thể thật sự làm bạn gái của hắn thì anh khỏi cần lo đề phòng Ha Rum rồi, nhưng mà ko biết có được vậy ko.
-Chuyện gì vậy. Woo, Ha Rum, Hong cũng vào, đi từ xa thấy cửa phòng học mở thì đã thấy lạ rồi, cửa tự động mà bị mở vậy chắc chắn hừ rồi, ai biểu hai anh đại nhà ta mở cửa quá mạnh chi, và thêm một cảnh là Tea Hin sao nằm lăng lóc dưới sàn ko biết, ngủ à, chắc ko đâu.
-Ha Rum. Hắn đẩy Bo ra, kì lạ sao mỏi lần thấy cô là hắn trở nên khù khờ sao ấy, Bo khẻ nhíu mày, anh thật sự đoán đúng, hắn và nó chỉ là đóng kịch vỉ chính hành động của hắn vừa rồi đã làm cho anh khẳng định điều đó, ko biết mõi chuyện sẻ đi đến đâu đây.
-Bo cậu về khi nào vậy. Ha Rum thấy có sự hiện diện của Bo thì lên tiếng hỏi.
-Cậu ko cần biết. Thái độ khó chịu với cô tỏ ra rõ ràng, khiến cô cảm thấy hơi ngại, nhưng hắn lại nhanh chóng giải thoát, hắn biết Bo ko thích Ha Rum nên cũng ko lên tiếng nói gì chỉ lạng sang chuyện khác. -Các cậu ăn sáng chưa, cùng đi đi.
-Đúng rồi, chúng ta đi ăn thôi. Tea Hin đột ngột bật dậy, anh này định hù cho mọi người chết đứng thì phải.
-Tưởng cậu Die rồi chứ. Bo choàng tay lên cỏ thằng bạn này mà cười khoái chí.
-Die cái đầu mày, mày Die thì có. Đẩy thằng bạn vô duyên này sang một bên, anh bắn ngay sang nó mà lôi đi xuống cantin. Nhưng chưa đi được thì anh bị hắn kéo lại rồi đá sang một bên cùng Bo, nhanh chóng dắt nó xuống cantin với mình cùng bao nhiêu sự ngỡ ngàn của mọi người, Bo cười thầm -"Tiến triển tốt đấy Yun".
Cảnh hắn đang tay trong tay với nó khiến cho hai ánh mắt phải toát lữa mà đi sau hai người tụi nó. Woo, Ha Rum, lữa đang soi sùng sục trong lòng họ.
...Cantin...5' sau...
Chiếc bàn sang trọng nơi mà bọn họ thường ngồi, hắn ngồi cạnh nó, ôi trời đẹp đôi kinh, nổi trội lấn áp cập của Woo & Ha Rum và tất nhiên hai người ngồi cùng và đối diện nó và hắn, Tea Hin ngồi cạnh nó, Bo ngồi cạnh Woo, ko thể ngồi theo kiểu 4-2 được nên anh đành ngồi bên phía Woo, và cạnh Woo, dù có ghét Woo nhưng anh càng ghét Ha Rum hơn nên ko thích ngồi cạnh cô.
--------
Cả buổi ăn diễn ra hết sức nhàm chán với những cái liêc nhìn thầm của mọi người, Ha Rum nhìn Woo, Yun nhìn Ha Rum, còn Woo thì nhìn nó, Bo và Tea Hin thì một hồi nhìn nó, một hồi thì nhìn Yun một hồi thì nhìn hai người kia, chỉ nhìn với nhìn, ko có gì đặt biệt, chỉ có nó ngoài cuộc điện thoại của Hong khi nãy ra thì nó ko nói gì cũng ko nhìn bất kì ai chỉ chú tâm vào thưởng thức những món ăn mà mình chưa hề ăn.
Cả cantin dường như hiểu ý của những nhân vật này hay sao mà cũng ko có nhiều tiếng động lớn, sau bửa ăn sáng ngợp thở này thì cả đám tất nhiên là về lớp rồi, đi qua hành lang ngay một lang cang nó và năm người kia thấy rất nhiều học viên bu lại, vốn tính ko nhiều chuyện nên cả đám ko quan tâm nên nhanh chóng lướt qua và đi tiếp, đi được vài bước cách chỗ ồn ào đó vài mét thì Tea Hin phát hiện ra một điều là ko thấy nó đâu, cả đám liền nhìn lại đằng sau thì thấy nó đang từ từ đi vào chỗ đám đông ồn ào đó, ai cũng khó hiểu, nó thuộc típ người ko quan tâm chuyện thiên hạ mà.
Còn nó, sau khi chen vào gần tới bên trong thì nó nghe. -Con nhỏ kia, sao còn ko mau làm theo lời ta hả?. Tiếng nói vừa vang lên là nó nhận ra là của cái Sol Hy, trí nhớ tốt thật. sau tiếng của cô là một tiếng rất rất là quen thuộc vang lên. -Cô đừng ép người quá đáng chứ, tôi đã xin lỗi rồi mà. Hong, chính là tiếng cô bạn hiên của mình, bước chân nó ngày càng nhanh và chớp mắt đã vào bên trong và kịp thời ngăn chặn cái bạt tay của Sol Hy đang vung lên trước mặt Hong, nó từ khi thấy những móng tay dài của cô nàng thì nó đã lao tới chụp lại, bởi vì trong những móng tay đó có....
-Tara. Hong thấy nó vội chạy lại chỗ nó núp sau nó mà lo sợ.
-Chuyện gì vậy Hong?. Nó nhìn Hong vẻ ôm nhung hỏi.
-Chuyện là vầy: .....v....v.....v.....v.....v...v....
Sau khi kết thúc câu chuyện hết sức ngắn gọn mà Hong kể thì nó hiểu ra là cái cô nàng Sol Hy này cố tình va vào để gây chuyện, và cô biết Hong là bạn nó nên mới ra tay với Hong.
-Park Sol Hy, cô sợ tôi đến vậy sao?. Nó nhết miệng một nụ cười trừ nhìn cô nàng Sol Hy với ánh mắt áp đảo.
-Tôi... sợ cô?. Hừ, cô nghĩ mình là bạn gái của Yun thì sẻ làm tôi sợ à?.
-WHAT????. KO THỂ NÀO!!!!!!!! Một âm lượng kinh khủng vang l