XtGem Forum catalog
Nếu Một Ngày Anh Hỏi... Em Là Ai?

Nếu Một Ngày Anh Hỏi... Em Là Ai?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 328582

Bình chọn: 8.00/10/858 lượt.

này.......(khai tường tận), thế mà 2 tuần rồi không thấy hắn đến trường.

Huyền không nói gì, nghiêm mặt nhìn vào điện thoại của Nam.

+ Gì thế? (ngó nhìn)

Wa, là SDT và ảnh của cô gái "xinh đẹp tựa thiên thần". Thì ra trong máy hắn chụp rất nhiều ảnh cô ta.

"Huyền ghen rồi, tức rồi, nổi điên rồi ! Vui thế. hahahaha"

+ Cô ta... còn qua lại với hắn không? (trầm giọng hẳn)

+ À. Tớ không biết. Nhưng cô ta là ai?

Đan không nghĩ câu hỏi của cô sẽ có đáp án.

+ .......(Huyền trầm ngâm, hơi buồn) Hồi cấp II, tớ từng là bạn gái hắn.......

"Waaaaaaaaaaaaaaaaa ! Kể rồi ! Cuối cùng cũng chịu kể !" - mừng thầm.

+ Hắn nói rằng cũng thích tớ. Thời gian hắn cặp với tớ kỉ lúc trong từ điển của hắn (cười nhạt). Vậy mà.........

+ Ừmk?????????? (háo hức)

+ Sau hai năm, hắn đột ngột bỏ tớ... vì con hồ li cái này (nghiến răng, chiếc điện thoại trên tay Huyền như nứt đến nơi)

+ Hồ li cái là sao? Nó quyến rũ tên Nam àk?

+ Ừk. Nó đỏng đảnh và điệu đà... Thật không hiểu nó làm cách nào mà khiến tên đó....

Huyền rưng rưng như sắp khóc, Đan hiểu rằng người như Huyền đã thật
lòng thích Nam. Bọn con trai chẳng bao giờ biết đến cảm giác của bạn gái hắn.

+ Ak. Con bé đó hình như cũng quen Jung Min. (bắt đầu bực)

+ Hừ, Chắc trước kia cũng bị nó quyến rũ rồi.

+ Không thể nào?!! (Đan cố phủ nhận)

+ Cậu nghĩ cô ta là ai chứ?

+ Cô ta tên gì?

+ VÂN. NGUYỄN HẠNH VÂN.

"Vân" - là cái tên hắn đã buột miệng gọi trong tình trạng vô thức. Tâm can Đan lập tức nóng rực lên.

+ Ôi chết tiệt !

+ Sao? (Huyền hơi ngạc nhiên)

+ Không lẽ cô ta và Jung Min..........

+ TỚ bảo mà. (cười khỉnh)

+ Không ! Người như Jung Min chẳng lý nào yêu loại lẳng lơ thế !

Huyền không nói gì thêm, cái cách Đan khẳng định chắc như đinh đóng cột giống hệt Huyền 2 năm trước. Vậy mà...... kết quả là gì chứ?

---------------------------

Cùng lúc ấy, ở tổng công ty T.A - Hàn Quốc đặt tại Việt Nam; Trong
Phòng Chủ Tịch: Một người phụ nữ đứng tuổi, sang trọng, mang ánh mắt
giận dữ đang bàn chuyện với một đám người khác:

+ Đã gọi điện đến tất cả bạn bè của nó ở Việt Nam và Hàn Quốc chưa?

+ Đã tìm tất cả rồi ạk ! (Một người phụ nữ lật giở quyển sách ghi đầy SDT)

+ Các nơi nó hay qua đêm? Bar? Vũ trường........?

+ Cũng tìm hết rồi ạk ! (Một người đàn ông đeo kính nói)

Bà ta không nói gì, thò tay lấy chiếc bật lửa và bao thuốc lá trong ngăn bàn, châm thuốc hút một hơi dài.

+ Đăng báo tìm đi. Cả truyền thông nữa. Chắc chắn nó chỉ chơi bời ở cái nước Việt Nam bé tẹo này thôi.

+ VÂNG, THƯA CHỦ TỊCH !!! (Đám người đồng thanh đáp)

---------------------------

Trên đường về nhà Đan cứ nghĩ mãi.

"Hồi nhìn thấy tấm ảnh Vân,
Jung Min đã phản ứng bất thường. Huyền cũng nói về Vân - đứa cno gái
lẳng lơ cướp Nam từ tay cô ấy. Rõ ràng loại con gái đó chẳng ra gì".

+ Sao? Lo cho Jung Min hoàng tử àk?

+ Huk. Ai... ai là hoàng tử?!!!!!!!!!!

+ Hưm... hi hi.

Một lúc sau, Huyền về gần đến nhà cô thì kéo tay Đan lại"

+ Đừng để anh ấy gặp con ranh đó. Nó không xứng với Jung Min.

+ Cậu lảm nhảm gì thế. (gạt tay Huyền)

+ Nghe tớ đi. Anh ấy mà gặp con bé Vân, rồi nhớ lại mọi chuyện thì... cậu sẽ mất Jung Min đấy.

Lời của Hyền như đâm vào người Đan một nhát sâu, cô ngập ngừng khi nghĩ đến kết cục Huyền nói tới.

+ Tớ coi thường Vân, tin tưởng gã Nam nên rút cục tớ mới nhận tất cả
thất bại. Còn cậu, cậu vẫn còn cơ hội, đừng để nó vuột mất.....

Huyền vỗ nhẹ vai Đan, cô biết Huyền có rất nhiều tâm sự chưa kewer với mình.

+ Tớ......Nhất định không cho Jung Min tiếp xúc với loại người đó đâu !!!!!!!!

Đan nhấn mạnh từng chữ, đáp lại cô là nụ cười hài lòng của Huyền.

+ Tốt, hạnh phúc của cậu thì cậu hãy nắm chặt vào !

+ Đứng có nói vớ vẩn ! Chẳng qua......thấy gã Jung Min đáng iu mà gặp
lại cô ta thì sẽ bị... ô uế ! Hừm!!! Chính là lý do này mà tớ phải bảo
vệ hắn cho kì được. Hahahahaha.....

+ Axxxxxxxxxx !!!!!!!!!!!!!!!!! (ngã nhào)

.................

Đan về nhà mà thơ thẩn: Jung Min, Jung Min và Jung Min.

" Tôi không cần biết trước kia anh là người như thế nào nhưng anh đã hữa với tôi rồi đó; Không được nuốt lời !"

Đan không hiểu rằng mình đang mù quáng tin vào một lời hứa không có tem đảm bảo. Đến con người Jung Min mà Đan còn mơ hồ thì lấy lý do gì để
hắn nhớ cô ?!

+ Chị hai, em về rồi (Đan đẩy nhẹ cửa, tâm trạng cô nặng nề không có sức lực)

+ Đan... ơi... mau vào đây. Thật... không thể tin được.. (Lan - chị hai Đan hốt hoảng, giọng yếu ớt)

Đan đưa mắt lên nhìn, Jung Min? Chị cả? Tại sao họ lại về nhà rồi? Công việc xong