XtGem Forum catalog
Nếu Ta Ngoảnh Lại Nhìn Nhau

Nếu Ta Ngoảnh Lại Nhìn Nhau

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326435

Bình chọn: 8.5.00/10/643 lượt.

cô nói, kết hợp hoàn mỹ lại với nhau.

Anh vốn muốn nói cho cô, ngày mai có thể đi gặp cha mẹ anh, anh sẽ vì cô chuẩn bị một cuộc hôn lễ khó quên, dù sao cô gái đều yêu lãng mạn, cô gái của anh cũng không thể thiếu những thứ này, dù trong lòng anh cảm thấy những thứ đồ này hết sức phiền toái, nhưng cũng không thể để cho cô sinh hạ đứa bé sau lại kết hôn. . . . . .

Anh đều đã tự tay an bài, chưa bao giờ nghĩ tới, kết quả sẽ như thế này, chưa bao giờ nghĩ tới.

Tô Tử Duyệt mặt không biểu cảm nhìn anh, ngay sau đó cúi mắt xuống, "Em cho là em nói chia ra, anh sẽ thoải mái chút. . . . . . Anh đã không vui, như vậy em thu hồi lời mới nói, anh chủ động mà đưa ra lời chia tay đi! Em không ngại bị người vứt bỏ."

Dù sao cũng không phải là lần đầu tiên, cũng không có ghê gớm gì, không phải là thất tình sao!

Ngày hôm qua cô còn tự nói với mình, tất cả khổ sở xảy ra sớm một chút đi, tương lai sẽ không lo lắng còn sẽ có đau khổ khác. Hiện tại khổ sở đúng hạn tới, cô lại đau đến lục phủ ngũ tạng đều tê dại. Không sao, bây giờ là thời khắc đau khổ nhất trong đời của cô, vượt qua, tương lai của cô cũng sẽ không có gì không bước qua được rồi.

Anh đi lên phía trước, lấy tay nắm cằm của cô, "Em rốt cuộc có tâm hay không?"

Cô lấy tay vung tay của anh ra, "Vậy thời điểm anh và những người nhà họ Hạ đó đang cùng nhau khi dễ một lão già, anh có tâm hay không?" Thì ra thời điểm chia ra, thật không thể gặp nhau thì cũng có lúc chia tay, đây coi là một cái sổ thời gian tốt nhất, "Anh và người nhà họ Hạ làm những chuyện kia, còn có thể qua lại cùng em như chuyện gì cũng không có xảy ra vậy, thời điểm đó anh cho rằng em là kẻ ngu ngốc mà đối đãi, anh có tâm hay không?"

"Ừ, thật sự anh và nhà họ Hạ từng có hợp tác, thế nhưng tất cả đều là trước khi biết em, nếu như mà anh biết. . . . . ." Anh dừng lại, những thứ này nếu như nguyên bản không có ý nghĩa, mà bản thân anh chính là chán ghét người, vậy chỉ có thể chứng minh mình vô năng.

"Đúng vậy, trước khi chúng ta bắt đầu, nhất định chúng ta không thể nào. . . . . . Số mạng an bài tốt bao nhiêu, chúng ta sai lầm một lần rồi, tội gì mắc thêm lỗi lầm nữa."

"Tô Tử Duyệt. . . . . ."

"Anh không cam lòng, không cam lòng em nói em không có động lòng với anh, không cam lòng em nói em không thương anh. . . . . ."

Trong phòng trong nháy mắt bởi vì này câu yên lặng xuống, anh nhìn vào trong mắt của cô, mới nhìn qua như cô gái nhu nhược này, cũng có thể đả thương người như vậy.

Cô tiếp cười cười, "Thật ra thì anh không cần phải không cam lòng, mặc dù em không thương anh...anh cũng không thích em, không phải sao?"

Bọn họ lui tới lâu như vậy, cô đều không thể làm anh yêu cô, hiện tại cũng không tự nhiên có thể, hiện tại anh tốt với cô, bởi vì cô mang thai đứa bé của anh, hơn nữa phù hợp dáng vẻ vợ con trong lòng anh.

Chân tướng như vậy làm cho người ta khó có thể tiếp nhận, nhưng kia chính là chân tướng.



Cô quên mất cùng Giang Dực ở trong gian phòng trong đợi bao lâu, cuối cùng bọn họ vẫn trầm mặc, mỗi một lần nhịp tim nhảy lên đều rung động mãnh liệt ở trong gian phòng đó , ai cũng không có nói thêm một câu, quả thật cũng không cần phải nói rõ ràng, chuyện xưa nên hạ màn kết thúc vào lúc này rồi. Anh là người giúp đỡ nhà họ Hạ đối phó ông nội cô, bạn gái trước của anh là Hạ Ngữ Tiếu - con gái Hạ Tông Vân, nhất định giữa bọn họ không có cách nào vượt qua khoảng cách.

Nếu nói số mạng cô vẫn không tin, hiện tại không thể không tin, có vài thứ, tại chú định sâu xa ở bên trong, ai cũng chạy không thoát, ai cũng không cải biến được định mệnh kết cục chuyện xưa.

Mà cô và Giang Dực, cũng chỉ có như vậy.

Tô Tử Duyệt trở lại bên cạnh ông nội thì ông còn nháy nháy mắt về phía cô, "Thật ra thì ông nội còn có thể chờ một lát nữa."

Trên mặt ông Tô mang một tia hài hước, để cho khuôn mặt già nua của ông cũng khẽ sinh động , xem ra ánh mắt của cô tràn đầy từ ái. Ngay sau đó Tô Tử Duyệt đã hiểu, ông nội biết cô và Giang Dực vừa mới gặp mặt, nhìn bộ dáng ông nội, giống như tình cảm giữa cô và Giang Dực còn tốt vậy, đã nông nổi đến đàm hôn luận gả. Một cái phiền toái lại tới rồi, cô phải nói như thế nào cho ông nội, cô không chỉ muốn cùng Giang Dực chia tay, còn muốn phá bỏ đứa bé trong bụng mình.

Tàn nhẫn cỡ nào, cô chỉ suy nghĩ một chút, đều cảm thấy khó chịu và đau đớn.

"Ông nội." Cô kéo ra một nụ cười khổ, may mắn hôm nay trang điểm khiến ông nội liếc mắt cũng không thấy sự khác thường của cô.

Cô khoác cánh tay ông Tô, ở trong lòng chống đỡ không nổi , lại lần nữa có động lực, cô phải kiên cường, cho dù vì ông nội, cũng phải kiên cường đi lên.

Lúc chuẩn bị rời đi, ông Tô vỗ vỗ tay của cô, "Không nói lời từ biệt với Giang Dực sao?"

Cô lắc đầu một cái, cũng không quay đầu lại. Lúc này ông Tô không khỏi nhìn cô, ngay sau đó vừa liếc nhìn Giang Dực đứng ở cách đó không xa, một phát mang theo c