Nếu Ta Ngoảnh Lại Nhìn Nhau

Nếu Ta Ngoảnh Lại Nhìn Nhau

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 328785

Bình chọn: 8.5.00/10/878 lượt.

ặt sẽ
làm rớt con bé, nhưng nếu ôm quá chặt, sợ làm con bé đau, loại cảm giác
bó chân bó tay này, lòng lúc nào cũng hết sức cẩn thận khiến anh cảm
thấy xa lạ

Anh cầm lấy chìa khóa xe, cũng không thể không cảm thán hôm nay mình thật khác thường

Thang máy ở tầng một, anh chạm dấu vân tay vào, sau đó đi vào thang máy, trực tiếp tựa vào trên tường. Sự khác thường của anh, ngay cả anh cũng không thể lừa bản thân mình

Từ thang máy đi ra, anh đi tới cửa, ấn
dấu vân tay xuống, cửa phòng tự động mở ra, kéo rèm cửa sổ lên, bên
trong phòng còn sót lại chút ánh sáng yếu ớt, đang vào thời khắc giao
thời giữa ngày và đêm, bầu trời giống như một tấm vải trong suốt, dần
dần bị nhuộm thành màu đen thẫm. Anh từng bước đi vào phòng, rèm cửa sổ
trong phòng được kéo sang hai bên, nhẹ nhàng bay phấp phới.

Nương theo ánh sáng mờ nhạt, anh nhìn thấy người con gái nằm ở trên
giường, cô nửa nằm, một chân cong, một chân duỗi thẳng, hai tay cầm một
quyển sách đặt ở trên bụng. có thể nghĩ rằng cô đang ngủ, nhưng nghiêm
túc nhìn quyển sách kia.

Anh không nghĩ nhiều cũng biết, đó là
tiểu thuyết, chứ không phải là văn học gì cả, chỉ là một quyển tiểu
thuyết ngôn tình bình thường

Anh đứng ở cửa một lát, mới mở đèn lên

Ánh đèn chói mắt trong nháy mắt bao trùm cả căn phòng, Tô Tử Duyệt theo bản năng đưa tay che 2 mắt lại, nhưng không có di chuyển, một lúc sau mới
híp mắt đánh giá người ở cửa, mi tâm của cô hơi nhíu lại, không phải vì
cô cảm thấy phiền, mà đang bày ra dáng vẻ ôn nhu, thêm vài phần điềm
đạm đáng yêu

Sau khi cô thích ứng với ngọn đèn, mới mở to mắt nhìn anh không rời

Trước đó, bọn họ đã ngồi ở phòng bao trong hội sở nói chuyện hơn một giờ,
nhưng những lời bọn họ nói lại cực ít, phần lớn thời gian đều im lặng,
mà bàn về chuyện anh biết cô có thai, mà cụ thể là chuyện này nên giải
quyết như thế nào, anh vẫn chưa nói gì. Bây giờ nhớ lại, ngược lại càng
cảm thấy buồn cười, nói chuyện hơn một giờ, nội dung cứ xoay quanh một
chủ đề, nhưng một câu hữu dụng cũng không có. Sau khi nói chuyện xong
anh đã đưa cô đến đây, để cô chờ ở đây suốt vài giờ liền

Anh không định nói gì, Tô Tử Duyệt cũng không tỏ ra thất vọng, cô đặt sách xuống, từ trên giường bước xuống

Giang Dực nhìn dùi cô, mi tâm nhẹ nhàng lướt qua một tia gợn sóng, cô mặc một chiếc váy không tay, váy dài đến đầu gối, ở phía trên chỉ mặc một chiếc áo corset cao bồi, phía dưới lộ ra đôi chân thon dài. Đầu mùa xuân,
nhiệt độ không tính là thấp, cô mặc như vậy cũng không cảm thấy có chỗ
nào không ổn. Giang Dực nhẹ nhàng thở dài một hơi, nhớ lại, trước đây cô đều mặc như vậy. chẳng qua là khoảng thời gian trước, trong phòng mở
máy sưởi nên anh cũng không để ý

Tô Tử Duyệt chui vào trong
toilet rửa mặt, sau khi ngủ một lát, ánh mắt không được thanh tỉnh, cảm
thấy thật không ổn, dường như trong ánh mắt hơi phiếm chút sương mù, làm cô muốn vươn tay xua đi tầng sương mù ấy

Cô chậm rãi đi ra từ
trong phòng rửa tay, phát hiện anh vẫn đứng ở miệng cửa, động tác vẫn
chưa từng thay đổi, lúc này anh chỉ nhìn cô, cô không biết anh muốn làm


“Đói chưa?” Giang Dực nhìn cô thật lâu, mới nói ra 2 chữ

Tô Tử Duyệt nghe anh nói không hiểu sao lại nở nụ cười, anh đứng lâu như
vậy, thế nhưng chỉ nói 2 chữ, hoàn toàn không phù hợp với mong đợi của
cô. Nhưng cô vuốt bụng của mình, hình như thật sự hơi đói, sau khi nói
chuyện với anh xong, dường như cô chưa ăn gì cả, anh không đề cập đến cô không có cảm giác, anh nhắc tới cô mới cảm thấy mình thật đói bụng,
nhưng lại đói không thể chịu được

Vì thế cô nhìn về phía anh gật đầu

Cô im lặng cảm giác rất là nhu thuận, khiến cho anh hơi có chút tự trách
mình, để cho cô một mình đợi ở chỗ này lâu như vậy. Kì thật phần lớn
thời gian cô đều làm cho người ta cảm thấy cô hết sức nhu thuận, ngũ
quan của cô vô cùng dịu dàng, mãi mãi lộ ra dáng vẻ mảnh mai, giống như
một hồ nước xanh

Giang Dực đánh giá cô từ trên xuống dưới một
lần, Tô Tử Duyệt biết anh đang ra hiệu mình mau đi thay quần áo, cô mặc
như thế này không thể ra đường được, vì thế cô tìm thêm một cái quần,
mặc thêm như vậy ra cửa

Sau khi cô mặc xong mới phát hiện anh vẫn nhìn mình, ánh mắt tựa hồ đang hỏi: Em định mặc như vậy đi ra ngoài sao?.

Cô nhìn anh cũng dùng ánh mắt trả lời: Ừm, chính là như thế

“Đổi bộ khác đi” Giang Dực rốt cuộc nhịn không được phải lên tiếng

Tô Tử Duyệt rất ít khi làm trái lời anh nói, qua lại với anh lâu như vậy,
cô gần như rất ít phản bác lại ý kiến của anh, mặc dù lúc này ý kiến của bọn họ trái ngược, hơn nữa cũng đã chia tay được hơn một tháng. Nhưng
cũng có thói quen, cô đi tìm quần áo khác để thay, bọn họ lúc trước nói
chia tay là chia tay, những đồ dùng trong phòng của cô cũng không có
mang đi, mà sau khi chia tay Giang Dực cũng ít ở lại chỗ này. Đồ lúc
trước vẫn còn nguyên vẹn

Nếu thay quần áo cô phải cởi váy ra,
vừa mới cởi áo corset ra cô liếc nhìn


Polly po-cket