XtGem Forum catalog
Nếu Ta Ngoảnh Lại Nhìn Nhau

Nếu Ta Ngoảnh Lại Nhìn Nhau

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326993

Bình chọn: 9.00/10/699 lượt.

ệt chỉ có thể là mối tình đầu của anh thôi, cô sẽ không cho anh cơ hội lần thứ hai. Người nói lời chia tay là anh, người canh cánh trong lòng lại là anh.

Dương Tử Hân lôi kéo chồng mình cùng nghe trộm ở góc tường, sau khi nghe xong, cô phải nói, cô thật tâm thích người phụ nữ này, cô còn tưởng rằng mình có thể thấy một đôi người tình nhân cũ gặp nhau dây dưa chuyện xưa, phát hiện kết quả sai rồi, là chàng có ý mà thiếp vô tình. Cô thấy nhiều cô gái si tình, phát hiện thích nhất là loại cầm lên được cũng thả xuống được này, phụ nữ nên như vậy, kéo thấp trình độ trung bình của phụ nữ si tình, miễn cho bị khi dễ.

Sau đó Dương Tử Hân phát hiện, cô gái này còn là một mỹ nhân, hơn nữa còn là kiểu mỹ nhân phù hợp … thẩm mỹ đại chúng.

Lăng Diệc Cảnh kéo vợ mình liên tục mấy lần, phát hiện cô không có phản ứng gì, cứ ở góc tường nghe người ta như vậy, thật sự được sao?

Sau khi đôi kia rời đi, tự Dương Tử Hân cũng cảm thấy có chút ngượng ngùng, "Nhìn thấy mỹ nữ vừa rồi không?" Cô không nói chuyện nhảm.

"Ừ, nhưng khẳng định không có chăm chú như em."

Dương Tử Hân lấy tay nhéo hông anh, "Mỹ nữ kia có chút dối trá, mang theo một tấm mặt nạ tựa như. . . . . ."

Lăng Diệc Cảnh khẽ lắc đầu, ở chỗ này, ai mà không như vậy chứ?

Thực ra Dương Tử Hân muốn nói là, vị mỹ nữ kia đặc biệt nhất ở chỗ này a, cười dối trá như vậy, nhưng mà một chút cũng không làm người ta ghét, phụ nữ như vậy mới thật sự là lợi hại. Cô cảm thấy mỹ nữ kia dù là giả khóc, cho dù cô là đàn ông, cho dù biết rõ mỹ nữ đang làm bộ, cũng không chán ghét, loại phụ nữ này thật sự là làm cho người ta. . . . . . Ừm, là không ghét nổi.

Nhưng tại sao cô có thể ở trước mặt chồng mình khen người phụ nữ khác chứ, vì vậy nữ nhân dối trá kia, nhất định là dối trá.

Sau khi Dương Tử Hân theo Lăng Diệc Cảnh dạo một vòng ở đại sảnh, cảm thấy quá nhàm chán, "Anh tiếp tục nói chuyện làm ăn với người khác đi, em đi tìm anh trai em… Đã lâu không gặp anh ấy rồi."

Lăng Diệc Cảnh dặn dò cô mấy câu thì để cho cô đi.

Đối với cô nói chuyện làm ăn giống như niệm kinh.

Dương Tử Hân thật thật lâu không nhìn thấy anh trai của mình rồi, vì vậy hưng phấn chạy tới, nếu như không phải là người ở đây quá nhiều, có lẽ cô sẽ giống như khi còn bé vậy, lấy tay che mắt của anh, "Đang suy nghĩ gì? Ngay cả em tới cũng không biết."

Giang Dực liếc nhìn em gái mình, có chút nhức đầu, "Diệc Cảnh đâu? Sao em không đi theo cậu ấy? Không sợ cậu ấy bị mỹ nữ lừa mất?"

"Mới không đâu, anh ấy là có lòng trách nhiệm của người đàn ông tốt, tuyệt đối sẽ không bị người khác câu đi."

"Đúng vậy, em tin tưởng cậu ấy như thế. Người nói muốn thời thời khắc khắc canh giữ ở bên cạnh chồng mình phòng ngừa anh ta bị mỹ nữ khác bắt cóc không phải là em."

Dương Tử Hân buồn bực, "Hừ, lời này khẳng định không phải là em nói."

"Anh chưa nói gì là em nói." Giang Dực kéo khóe miệng, chỉ là nụ cười rất nhạt.

Cô vẫn có thể nhìn ra cảm xúc của anh trai mình không tốt lắm, "Anh, tâm tình anh không tốt?"

"Không có."

"Còn nói không có, cảm giác anh đặc biệt không yên lòng." Cô suy nghĩ một chút, "Không thể nào, chẳng lẽ anh lại cãi nhau với bạn gái của anh?"

Giang Dực liếc mắt nhìn cô một cái, quả thật liền mặc kệ cô, "Lại nói nhảm, bảo Lăng Diệc Cảnh tới thu người."

"Em liền không được anh chào đón như vậy?" Lúc này Dương Tử Hân mới nhớ tới mục đích mình tới đây, "Mới vừa rồi anh nhìn vị mỹ nữ kia à, em cũng đang nhìn, đích xác là rất xinh đẹp, anh thích kiểu này?"

Giang Dực đứng dậy, hình như không muốn nói với cô em gái này của mình hơn một câu.

Dương Tử Hân cũng bất giác đi theo phía sau anh, "Có phải hay không, anh nói một câu đi!"

Anh vẫn không để ý tới cô.

Dương Tử Hân lại lầm bầm lầu bầu, "Hình như trong nhà vị mỹ nữ kia có khó khăn, anh, nếu như anh thật sự cảm thấy hứng thú với người ta, nắm lấy cơ hội này, cứu cô ấy ở trong nước sôi lửa bỏng, cô ấy sẽ lấy thân báo đáp anh ngay..."

Giang Dực hoàn toàn coi khinh lời của cô, "Anh bây giờ rời đi, em đi theo anh hay là chờ đi cùng Diệc Cảnh?"

"Chờ anh ấy."

"Ừ." Anh gật đầu một cái, xoay người rời đi.

Anh biết, ném cho cô loại lựa chọn này, cô sẽ không chút do dự lựa chọn chồng.

Dương Tử Hân nhìn bóng lưng anh mình, hậu tri hậu giác nghĩ, mới vừa rồi vị mỹ nữ kia, hình như cũng là rời đi từ bên này…

Tác giả có lời muốn nói:

Trần Mậu Thanh: có thể để cho ta làm gã nam phụ sao? Ta muốn nhiều màn hơn mấy lần…

Lục Lục: nam phụ của ta đều không có kết quả tốt…

Trần Mậu thanh: có thể nhiều màn hơn là được.

Lục Lục: nam nữ chính, ý của các ngươi là?

Tô Tử Duyệt: thế nhưng không cần phải vì ta mới muốn làm nam phụ, không hợp cách!

Giang dực: không sao cả… ( dù sao cũng giành không thắng ta )

Lục Lục: …

Trần Mậu Thanh đang si s