XtGem Forum catalog
Nếu Ta Ngoảnh Lại Nhìn Nhau

Nếu Ta Ngoảnh Lại Nhìn Nhau

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327262

Bình chọn: 9.5.00/10/726 lượt.

ng nông thôn chính là trồng hoa màu không, sau đó bác nông dân trồng ra hạt gạo dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần?

Tô Tử Duyệt đặc biệt muốn hỏi, chẳng lẽ không đúng sao? Nhưng cô thông minh không hỏi, nếu không bị xem thường thì rất thảm.

Giang Dực phát hiện sắc mặt cô kỳ lạ, "Thế nào?"

Cô lắc đầu một cái, lại lắc đầu.

"Còn muốn mua cái gì đó sao?" Anh không để ý thái độ của cô.

Cô vẫn lắc đầu.

"Mua hoa quả ướp lạnh đi, lúc em xem ti vi thì ăn."

Cô ngẩng đầu nhìn anh, chỉ thấy anh đi đến khu trái cây. Cô xem TV thì thực sự rất thích ăn gì đó, thậm chí vì muốn ăn cái gì đó, còn cố tình tìm một bộ phim xem, cô vẫn cho rằng vừa xem phim vừa ăn, là chuyện rất hạnh phúc.

Chỉ là lúc cô làm như vậy, anh luôn lộ ra nét mặt không cho phép. Tựa như thấy cô đổ canh vào trong bát cơm, anh sẽ ngăn cản, nói như thế này không tốt cho sức khỏe, bao tử tiêu hóa không tốt, ép cô ăn cơm và uống canh phải tách ra.

Cô nhìn ánh mắt của anh, có cái gì đó chính cô cũng không nói rõ được.

Tác giả có lời muốn nói:

Tô Tử Duyệt: về anh sau muốn rời khỏi... nhất định phải nói trước cho em biết.

Giang Dực: hả?

Tô Tử Duyệt: Trước tiên em phải chuẩn bị đi tìm một người không khác anh lắm.

Giang Dực: hả?

Tô Tử Duyệt: thời gian chuẩn bị hẳn là rất lâu?

Giang dực: . . . . . .

Tô Tử Duyệt: cần bao lâu đây!

Giang dực: em không cần phải chuẩn bị.

Tô Tử Duyệt cau mày: đàn ông tốt rất khó tìm .

Giang dực: ừ, nhưng em phải tin tưởng, bình thường đàn ông tốt đều bị phụ nữ xấu cất đi, cho nên em không có cơ hội.

Tô Tử Duyệt nghe như vậy lại thấy có cái gì không đúng?



Khi hai người trở lại"Bán Nguyệt Loan", trên tay anh xách theo túi to túi nhỏ, cô muốn giúp đỡ, anh cũng không cho làm. Nhìn anh xách đồ nặng như vậy, cô không làm gì đã cảm thấy mệt mỏi, nếu như là cô, có lẽ ngay cả eo cũng không thẳng lên được. Tốt nghiệp đại học, lúc cô và Diệp Tiêu Tiêu dọn đồ thì Diệp Tiêu Tiêu đặc biệt cảm thán, chỉ có vào thời điểm này, mới cảm thấy không có bạn trai là một chuyện đau khổ, cái gì cũng phải tay làm hàm nhai. Diệp Tiêu Tiêu nói, mặc dù những người phụ nữ đi trước nói nam nữ công bằng, thật ra thì sâu trong nội tâm là hi vọng không công bằng, ví dụ như hi vọng đàn ông có thể che chở mình nhiều hơn, ví dụ như cái gì nặng cũng giao cho đàn ông cầm…

Đi vào trong nhà, cô nhìn anh đang phân loại đồ mua về ra, cuối cùng mới để đồ ăn vào trong tủ lạnh, lấy ra những thứ cần dùng cho tối nay. Cô nhìn bóng dáng có chút bận rộn của anh, cảm thấy mình không làm gì hình như có chút không thể nào nói nổi, vì vậy cũng đi theo anh vào phòng bếp. Giang Dực theo bản năng liếc mắt nhìn cô, không lên tiếng.

Sau khi Giang Dực lấy gạo đã vo đổ vào nồi cơm điện, cô mới đưa ra đề nghị, "Nấu canh trước đi!"

Anh xoay người nhìn về phía cô, cô có chút ngượng ngùng nhếch miệng, "Như thế lúc ăn cũng sẽ không nóng quá."

Anh gật đầu một cái, trước tiên nấu nước.Anh phát hiện khẩu vị của cô khi ăn canh vĩnh viễn thích mùi vị thanh đạm, không thích dầu mỡ, cũng không thích cho nhiều muối quá. Cô thấy anh lấy ra một quả dưa chuột, có chút mừng rỡ, "Canh dưa chuột trứng muối?Em bóc vỏ trứng cho."

Thật ra thì trứng muối rất bẩn, bởi vì anh mua trứng vịt đất để làm trứng muối, bên ngoài có một lớp bụi màu đen, nhưng cô rất hăng hái, anh định ngăn cản nhưng lời đến khóe miệng lại nuốt xuống. Cô lấy ra một quả trứng muối, trước tiên dùng dao làm sạch lớp bụi ngoài vỏ, lại rửa trứng một chút, rửa xong mới bóc vỏ trứng. Chỉ là động tác cô bóc vỏ trứng gọn gàng nhanh nhẹn, tuyệt đối không cẩn thận, hoàn toàn không sợ sẽ làm hỏng quả trứng muối.

Sau khi cô bóc xong, liền để quả trứng muối trắng bóc trước mặt anh, "Ừm, được rồi."

Lúc này nước cũng sôi, anh nhanh chóng cắt dưa chuột đã rửa thành miếng, cũng cắt quả trứng muối ra, đều bỏ vào trong nồi.Cô đứng ở một bên, rất thích nhìn bộ dáng nấu ăn của anh, động tác như nước chảy mây trôi, lưu loát suôn sẻ, hoàn toàn có dáng vẻthưởng thức.

Cô rất hào hứng, lại chủ động nhặt rau muống, ngắt thành từng đoạn, cũng chủ động rửa sạch.Cô nhìn rau muống sạch sẽ, cũng sinh ra cảm giác tự hào trong lòng, đợi lát nữa lúc ăn cơm, cô sẽ không có cảm giác ăn quịt nữa chứ? Cô vừa mới chuẩn bị tìm cái gì đó để lau nước trên tay, thì bị Giang Dực kéo đến trong ngực của anh, cằm của anh đặt trên đầu cô. Cô nhất thời có chút bối rối, nhịp tim cũng đột nhiên tăng nhanh.

Sau một lúc lâu, anh mới đẩy cô từ trong ngực ra, hơi cười nhìn cô, "Đi ra ngoài."

Thấy cô chỉ mở to hai mắt nhìn mình, lại cố ý đè ép âm thanh, "Sẽ có khói dầu."

Anh chuẩn bị nấu thức ăn rồi, cô khéo léo gật đầu một cái, mang canh đã nấu ra bàn ăn trước. Cô không vào phòng bếp nữa mà trực tiếp ngồi ở bên bàn ăn, hai tay cô để lên bàn chống đầu, bọn họ xem như là hòa hợp sao? Coi như thế đi!