XtGem Forum catalog
Nhất Định! Chị Sẽ Phải Yêu Tôi

Nhất Định! Chị Sẽ Phải Yêu Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 328892

Bình chọn: 8.5.00/10/889 lượt.

dành cho anh mới phải. Dẹp cái dáng vẻ đáng sợ đó đi. Điều đó không làm em run sợ đâu. Em không phải Hạ Vy hiền lành của ngày xưa để anh điều khiển.

Nhật Anh đang rất cố gắng kìm nén sự tức giận của mình. Và thắc mắc với cơn giận vô cớ của Hạ Vy.

- Anh đã làm gì sai? Mà khiến em tức giận như vậy?

Hạ Vy lắc đầu, cô đang cố nén nước mắt bức xúc.

- Không gì cả! Chỉ là em đang dần có cái nhìn khác về anh.

- Giờ em mới hiểu cảm giác của chị My khi phải chịu đựng anh như thế nào? Mỗi ngày chỉ biết đến than vãn về cuộc hôn nhân khổ sở, buộc tội vô cớ và không nghe lời giải thích. Sao anh không chịu hiểu chứ? Cuộc sống chị ấy đã đủ khổ rồi.

Hạ Vy bước đi. Bỏ lại anh phía sau với hàng nghìn câu hỏi. " Hạ Vy! Em đang tức giận thay cô ấy sao?" .

Hạ Vy lái chiếc xe moto chạy trên đường cao tốc, cô đi thẳng ra biển. Ngồi xuống bãi cát trắng với bao tâm sự. Cô gái đang khóc, không ai để tâm để cô và họ cũng không biết rõ cô khóc về cái gì. Có lẽ vì thất tình, cái suy nghĩ đơn giản của mọi người không nhìn thấu con người cô. Ngay cả việc, Bảo Duy đã thay đổi cách nhìn của mình về cô, anh đã nghĩ cô sẽ như San San. Nhưng không phải vậy. Ngày hôm qua, Hạ Vy cô đã đến gặp Trịnh Vân Khuê. Cô nhìn nét mặt xanh xao, ốm yếu kia khiến cô tò mò rất nhiều, sau khi nghe kể hết mọi chuyện cô dường như cũng sốc nặng

- Hạ Vy. Ta mong con sẽ không kể chuyện này với Huyền My. Con bé dạo này đang chịu rất nhiều khổ sở với việc Nhật Anh đang dần đáp trả nó từng bước một.

Hạ Vy ngạc nhiên. - Đáp trả? Bác nói vậy là sao ạ?

Vân Khuê thở dài. - Cũng chỉ vì hiểu lầm do San San tạo ra. Nhật Anh không hề nghe lời giải thích nào, nó chỉ hành động theo cảm tính thôi.

Hạ Vy đáp

. - Cháu không nghĩ anh ấy bây giờ lại nhỏ nhen như vậy.

- Ta biết cháu sẽ không trở thành người như San San. Ta cầu xin cháu hãy giúp My, một mình nó không thể chống lại Hàn Kim Trạch.

Hạ Vy, nhìn thấy vẻ ốm yếu kia đang cầu xin cô khẩn thiết. Cô không thể ngừng khóc. Cô đã suy nghĩ rất nhiều từ hôm qua đến giờ. Ngay cả khi anh cư xử thân mật với cô, điều đó cũng khiến cô khó chịu. Hạ Vy nghĩ mình thật tệ, hôm đó ở công viên khi nhìn cách cư xử của Huyền My cô đã dễ dàng nhận thấy tâm tư của chị nhưng lại không muốn bỏ qua tất cả, nhường hạnh phúc của mình cho My. Bây giờ đã day dứt rất nhiều. Hạ Vy gào khóc thật to.

- Chị. Em xin lỗi. Em thực sự xin lỗi.

-----------

Elly đưa một tệp hồ sơ lý lịch của các nhân chứng đăt lên bàn.

- Em nên tiến hành bảo vệ nhân chứng ngay đi. Mấy ngày nay mọi hành động của chị Hàn Kim Trạch đã nắm được thóp. Ông ta sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu, có lẽ chị sẽ gặp nguy hiểm. Nên trong việc này em hãy cẩn trọng nhé.

My cầm lấy tay Elly ngồi xuống.

- Không được. Chị không được xảy ra chuyện gì, em không muốn ai vì em mà phải gặp nguy hiểm.

Elly mỉm cười đáp. - Được rồi chị sẽ hứa với em sẽ luôn an toàn.

- Này! My nếu mẹ em đột nhiên biến mất, không còn trên thế giới này thì em sẽ như thế nào?

My bàng hoàng nhìn Elly.

- Tại sao chị lại hỏi vậy?

- Chị nói nếu thôi mà.

My đáp. - Em cũng chưa nghĩ tới nữa. Có lẽ sẽ rất buồn, như khi ba mất vậy. Cả bầu trời như sụp đổ, cuộc sống trở nên khó khăn không còn ý nghĩa. Nếu mẹ mà cũng như vậy có lẽ em sẽ chết đi

Elly giật mình.

- Không được. Cuộc sống còn nhiều thứ không đáng để em từ bỏ mà. Đừng dại dột vậy chứ?

Cô cười hồn nhiên.

- Chị đang hỏi nếu nên em cũng chỉ trả lời nếu thôi mà.

Câu nói vừa nãy khiến Elly lo lắng, cô không biết phải làm thế nào để My có thể đối diện với sự thật.

-------------

Bar J&K My ngồi lau những chiếc ly ướt đẫm, dần trở nên bóng loáng. Cả dãy Bar của cô dạo này làm ăn ế ẩm, chẳng có khách đông như trước. Cô cũng biết rõ lý do, đã có người bao hết nên chả ai vào được.

- Đại tỷ không cần phải làm việc đó đâu.

My cười trừ.

- Không sao đâu. Việc này ai cũng làm được hết mà.

Đột nhiên từ cửa quán, một dáng người cao ráo bước vào. Một vài vị khách trong quán vừa thấy đã sợ hãi, vội vàng đứng dậy.

- Anh đến đây làm gì? Làm khách của tôi sợ hết rồi.

Anh cười nhạt. - Cô yên tâm. Tôi sẽ trả hết tiền tối nay. Tôi chỉ muốn đến tham quan.

.

My đứng ở quầy pha chế lạnh lùng hỏi. - Uống gì?

Nhật Anh đáp.

- Cô đối xử với khách tệ quá đó. Cho tôi cocktail Angelina.

- Được rồi. Đợi chút.

Nhìn những động tác pha chế cocktail điêu luyện của cô, khiến anh không khỏi bất ngờ.

- Là một nhà thiết kế mà bà chủ kinh doanh bar cũng có tay nghề không kém nhỉ?

My đặt cocktail xuống trước mặt anh rồi đáp.

- Khi ở Mỹ việc pha chế cocktail là công việc làm thêm của tôi.

- À! Ra là vậy. Nhưng cô cũng nên uống cùng tôi vài ly chứ. Tôi nghe nói cách phục