Insane
Nhị Thiếu Gia, Xin Anh Cách Xa Tôi Một Mét

Nhị Thiếu Gia, Xin Anh Cách Xa Tôi Một Mét

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322841

Bình chọn: 8.00/10/284 lượt.

ừng ép con đi có được không?"

" Thôi, không cần ép nó!" Kì lão gia ho khan, khuyên Kì phu nhân.

Kì phu nhân cuôi cùng cũng dừng tay, nhưng lại sụt sịt giả vờ khóc:

" Con gái bảo bối, mẹ vô cùng lo cho con. Nhưng mà sản nghiệp của Kì gia đều trông chờ vào con! Bố và ông nội đã tốn bao công sứ để lập nên Kì gia. 

Con nhất định phải giữ lấy nó!"

Kì Hân vẫn cứng cô cãi lại:

" Mama... con là nhóm máu hiếm, nhỡ đâu mất máu mà chết thì sao?"

" A~ Không sao! Mẹ truyền máu cho bảo bối. Sau khi xem mặt xong nhất định sẽ bảo quản gia hàng ngày làm cơm gan heo tẩm bổ cho con!"

Kì Hân á khẩu, cãi không nổi, đành miễn cưỡng đi thay quần áo, mở cửa ra...

" Mẹ à ~ Con gả cho thanh mai trúc mã không được sao?"

" Ai cũng được, nó tuyệt đối không được!" 2 vị trưởng bối nghiêm mặt, lạnh lùng ra lệnh.

Kì Hân uất ức cắn môi, không cam chịu đi theo 2 người ra xe.

====================




Chương 4: Thông gia

Anh ta mỉm cười: "Người lần trước chính là tôi!"...





===========

Sự chú ý của nhà hàng Galaxy đều tập trung ở gia đình nọ.

Đúng là " một nhà ba người", vô cùng hạnh phúc, vô cùng ấm áp.

Vị phu nhân kia mặc váy dài đến ống chân, cả người đều tản ra khí chất quý phái. 

Vị đại gia kia tuy đã gần 50 nhưng không hề mất đi vẻ phong độ cùng thành 

đạt.

Vị tiểu thư đi sau có thể gọi là "tuyệt sắc giai nhân", xinh đẹp không kể xiết!

Cô mặc váy xanh dương dài đến đầu gối. Mái tóc xoăn dài thả tự nhiên. Khuôn mặt nhỏ nhắn động lòng người. Da trắng nõn, một chút tì vết cũng không có. 

Làm người ta muốn tiến đến véo một cái. Đôi môi anh đào đỏ mọng khẽ mở ra.

Nhìn cô như thiên sứ giáng trần, cả người bao phủ ánh hào quang. Dường như toàn bộ tinh hoa trên vũ trụ đều tập trung vò người con gái này.

Cả 3 người bước lên lầu. Kì phu nhân dừng lại trước cửa phòng VIP số 5, tao nhã mở cửa.

Kì Hân do dự đứng ngoài, ra hiệu bảo 2 người vào trước. Sau đó cô lấy chiếc khăn tay màu đen, quấn quanh đầu, che mắt lại.

Kì Hân hít thở sâu, đi và trong phòng...

Coi như hiến máu nhân tạo lần cuối vậy!

............

Căn phòng vô cùng rộng, trang trí theo phong cách phương Tây. Đèn chùm màu vàng chiếu xuống, tạo nên một không gian sang trọng của giới thượng lưu.

Kì Hân không nhìn thấy đường, mò mẫm từng bước đi vào. Sau cùng đụng trúng vào một khuôn ngực to lớn. Mùi hương bạc hà truyền thẳng vào mũi cô.

3 giây sau, cô cười "haha":

"Mama à ~ Chúng ta về. Lần này nhát định là không được!"

Kì phu nhân tao nhã uống trà:

" Tại sao không được?"

Kì Hân chưa cởi khăn ra, ngửa đầu lên trời:

" Tất nhiên là vì con bị phụt máu rồi! Haha..."

" Máu đâu?" Bà vui vẻ nhìn cô

Mặt cô lập tức đen thui, hoảng hốt cởi khăn ra:

" Máu đâu?" cô quệt tay qua mũi, thấy không có gì thì há mồm " Tại sao lại không có?" Cô và anh ta còn đứng gần nhau như vậy...

Cô ngẩng mặt lên. Một khuôn mặt quen thuộc đập vào mắt cô. Chính là người hôm trước!

Anh ta cũng nhìn cô, mặt đỏ bừng, vai rung rung. Quả là đang nhịn cười rất khổ sở. 

Thấy sự hoảng hốt trong mắt cô thì cười:

" Lần trước chính là tôi..."

Cô gật đầu lịch sự. Cùng một con người sao có thể thay đổi chóng mặt như vậy? 

Anh ta hôm đó rõ ràng là lạnh như tảng băng. Hôm nay lại ấm áp ang theo vài phần lười biếng. Hơn nữa, tại sao hôm đó cô phụt máu, mà hôm nay lại không sao?...

" Tiểu Hân à, không cần bàn cãi gì nữa..."

Kì phu nhân tự nhiên nói, sau đó bắt đầu bàn chuyện cưới hỏi với "thông gia"

==================




Chương 5: Cuối cùng cũng bị đuổi khỏi nhà

"Hôn nhân thương mại?"...





============

"Mẹ à ~~ Không thể như vậy được ~ Con không thể tới nhà anh ta ở! Nam nữ thụ thụ bất tương thân nha!" Kì Hân bất mãn nhìn bà Triệu Nguyệt. Tại sao lại như vậy chứ? Cô mới đi xem mắt hôm qu mà hôm nay đã bị đuổi khỏi nhà rồi!

"Cái gì à nam nữ thụ thụ bất tương thân? Con sắp là người của Trần gia ồi, không thể nói như vậy!" Bà Triệu Nguyệt nghiêm mặt.

Kì Hân bĩu môi:

"Mẹ à ~ Tại sao con phải gả cho cậu ta chứ?"

"Tiểu Hân, Trần gia đã giúp nhà chúng ta rất nhiều!"

"Hôn nhân thương mại?" Kì Hân khoanh tay phun ra bốn chữ.

"Không hẳn là như thế!" Con bé này, không thể độc mồm độc miệng hơn được sao?

"Con không đi đâu hết!" Cô quay ngoắt đầu sang một bên.

"Con không đi, mẹ sẽ cắt toàn bộ tiền hàng tháng, đóng băng tất cả các thẻ ngân hàng của con!"

Kì Hân xoa xoa cằm:

"Vậy con đến nhà Tiểu Uyển tạm trú vậy!" (Y Y: Tiểu Uyển ở đây là Lăng Uyển trong "Lời tỏ tình của quỉ" nhé)

"Con thử đi xem!"

"