XtGem Forum catalog
Nhị Thiếu Gia, Xin Anh Cách Xa Tôi Một Mét

Nhị Thiếu Gia, Xin Anh Cách Xa Tôi Một Mét

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323231

Bình chọn: 7.5.00/10/323 lượt.

như chính bản thân mình. Bất kể khi cô bệnh tật hay khỏe mạnh, giàu có hay bần cùng con đều chung thủy ở bên cô cho đến khi rời khỏi thế giới này?- Cha sứ nhìn Duy Khánh.

Duy Khánh cũng dứt khoát trả lời:

- Con đồng ý.

Cha sứ tiếp tục nói:

- Bây giờ các con hãy trao cho nhau vật định tình.

Lăng Uyển cầm một chiếc hộp được thiết kế tinh sảo ra. Duy Khánh mở hộp ra, sau đó trực tiếp vứt hộp đi. Anh nâng bàn tay cô lên, đeo nhẫn vào.

Cả hội trường bắt đầu có tiếng cổ vũ:

- Hôn đi... hôn đi..

Duy Khánh ám áp nhìn cô, sau đó một tay để sau gáy cô, tay còn lại ôm eo, trao cho cô nụ hôn nồng cháy.

Kì Hân nhắm mắt, tận hưởng cảm giác ngọt ngào này. Duy Khánh cũng nhắm mắt, khuôn mặt thoáng qua vẻ gian tà, lại được che đậy vô cùng kĩ lưỡng.



Duy Khánh và Kì Hân quyết định chọn địa điểm trăng mật là đảo Zera - một hòn đảo tư nhân của Trần gia.

Lễ cưới vừa kết thúc, cả hai người đã lên máy bay tư nhân, chuẩn bị bay đến Zera.

Đại Boss đứng dưới địa điểm cất cánh. Trần phu nhân còn ôm cô, lưu luyến không rời. Làm Kì Hân cảm động đến muốn khóc. Boss còn luôn miệng dặn dò hai người phải chú ý sức khỏe, nhất là Kì Hân.

Cô và anh bước lên máy bay. Một người đang định đóng cửa lại thì một bàn tay từ đâu thò ra. Sau đó, có một nam nhân nhanh nhẹn bước vào, giơ tay thân thiện cười:

- Xin chào...

Duy Khánh thấy nam nhân kia thì nhăn mặt:

- Anh đến đay làm gì vậy?

Nam nhân kia thoải mái ngồi xuống ghế:

- Đi ké trăng mật với chú. Sao? Không được?

Duy Khánh lườm nam nhân kia:

- Tất nhiên là không được.

Kì Hân còn khôn hiểu hai cái người nay đang nói cái già. Nam nhân kia là ai. Cô quay sang hỏi Duy Khánh:

- Ai vậy?

- Anh ta là Trần Tử Hàn, anh trai anh.

Trần Tử Hàn mỉm cười, giống như trẻ con chạy tới khoác vai cô:

- Chào em dâu... em thực sự xinh đẹp nha ~

Kì Hân giật mình lùi về sau. Nhưng mà thật lạ nha... đáng lẽ cô phải chảy máu mũi rồi chứ. Tại sao vậy? Chẳng lẽ... hai anh em nhà họ Trần... không bình thường?

Kì Hân lắc lắc đầu, gượng gạo chào lại:

- Anh... anh...

Trần Tử Hàn rất hồn nhiên, ngồi luyên thuyên một hồi:

- Em dâu, không cần ngại đâu. Là người một nahf cả mà...

Duy Khánh nhớ ra điều gì đó, kéo cô rời khỏi chỗ ngồi, sau đó đến trước mặt một nam phi công dự bị.

- Chạm tay vào cô ấy! - Anh ra lệnh.

Nam phi cô kia trong mắt, ngạc nhiên nhìn Duy Khánh. Kì Hân cũng có biểu cảm y hệt như vậy.

Duy Khánh lặp lại:

- Tôi nói, chạm vào cô ấy.

Nam phi công kia sợ toát mồ hôi. Thiếu chủ làm sao vậy? Đưa ra yêu cầu như vậy...

Anh ta run run, đưa tay chạm vào Kì Hân.

Quả nhiên... không có máu!

Duy Khánh thay đổi vẻ mặt tức khắc, ôm cô lên xoay một vòng:

- Bảo bối, bệnh của em hết rồi!

Kì Hân kinh ngạc nghe Duy Khánh nói, sau đó cũng mừng rỡ nhảy cẫng lên.

- Bệnh của em khỏi rồi... khỏi rồi!

Nm phi công cùng có Trần Tử Hàn vừa mới chạy ra xem náo nhiệt há mồm nhìn hai người, ngồi ngẫm nghĩ cả quãng đường cũng không biết có chuyện gì vừa xảy ra...



Máy bay tư nhân hạ cánh xuống một khoảng đất trống trên đảo Zera.

Kì Hân nhìn từ tren máy bay xuống. Hòn đảo nay thực sự rất đẹp. Hình dạng của nó vô cùng đặc biệt. Chính là một hòn đảo nhìn gần giống như hình trái tim. Trên đảo là cát trắng xen lẫn với rừng dừa. Xung quanh được bao bọc bởi biển xanh thơ mộng. Quang cảnh hữu tình, giống như một bức tranh hoàn hảo.

Duy Khánh nắm tay Kì Hân đi xuống máy bay. Theo sau là Trần Tử Hàn và 3 vệ sĩ.

Kì Hân thích thú nhảy nhảy. Cô cởi luôn giày ra, thoải mái chạy trên cát. Duy Khánh đuổi theo phía sau, vô cùng hạnh phúc.

Duy Khánh nhanh chóng bắt được cô, ôm cô ừ phía sau.

- Bảo bối, bắt được rồi..

Gò má cô bắt đầu đỏ lên, tim cũng đập trật mất một nhịp.

- Duy Khánh...

Anh yêu thương nhìn cô, sau đó dịu dàng hôn má cô. Cuối cùng là ôn nhu xoa đầu, dẫn cô trở về xe:

- Bây giờ đã muộn, hô nay em cũng mệt rồi. Nghỉ ngơi rồi ngày mai chúng ta ra đây.

Kì Hân ngoan ngoãn gật đầu.

Lúc cả 3 người yên vị trên xe, Kì Hân đột nhiên nảy ra ý tưởng, mắt sáng long lanh nhìn Duy Khánh:

- Ông xã... chúng ta có thể đi dạo trên du thuyền không?

Duy Khánh gật đầu:

- Có thể.

Trần Tử Hàn lúc lên máy bay rất nhiều chuyện, bây giờ bỗng nhiên im lặng, không khỏi khiến cho Kì Hân cảm thấy có một chút kì lạ. Cô quay sang hỏi anh:

- Còn anh?

Trần Tử Hàn làm ra vẻ mặt nai con suy tư:

- Anh đến đây để giải quyết công việc. Nhưng em đề nghị thì anh không nên từ chối rồi.

Duy Khánh khoanh tay trước ngực:

- Tốt nhất là anh nên giải quyết công việc đi. Đừng là mất không gian riêng tư của bọn em.