XtGem Forum catalog
Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3212614

Bình chọn: 7.00/10/1261 lượt.

t thự Trần gia. Trên đường đi, chuông điện thoại của
Thiên Bảo reo vang, là Trần Hậu.

- Ba có chuyện gì sao? - Thiên Bảo đáp.

- Nhanh chóng lái xe đến tổ chức. - Trần Hậu lạnh lùng nói.

- Con đang có việc gấp cần giải quyết, chuyện của tổ chức không phải đã
có ba sao? - Thiên Bảo thoái thác, anh luôn không thích những việc liên
quan đến tổ chức ngầm của Trần Hậu.

- Việc của con, để sau. Con đã quên lời hứa của mình với ta sao, hiện tại con chính là người kế nghiệp.

- Được rồi, nhưng có việc gì sao? - Thiên Bảo không muốn đôi co nữa, quả thật mình đã hứa với ba.

- Một người quan trọng đã bị bắt cóc, nhiệm vụ của con là cứu người đó nguyên vẹn và xữ lý đối thủ.

Thiên Bảo ngán ngẩm cúp máy. Anh lái xe đến tổ chức, bật nút bí mật trên xe
ra, một khẩu súng ngắn bật lên. Thiên Bảo nhanh tay rút ra khỏi ngăn bí
mật mang theo vào bên trong. Từ bé, đã được Trần Hậu cho học võ công,
bắn súng nhưng khi lớn lên anh chỉ xem đó là những bộ môn rèn luyện sức
khỏe, còn việc ngắm bắn một người anh hoàn toàn không nghĩ tới.

- Ba, con đã tới.

- Tốt lắm, mặc áo chống đạn vào. Đây chính là nơi bọn họ nhốt người,
người bị bắt khi nào đến nơi con sẽ rõ. - Trần Hậu vỗ vai Thiên Bảo chỉ
dẫn.

- Vâng, con đi đây. - Thiên Bảo quay bước ra xe, một đoàn người cũng theo phía sau.

Trần Hậu ung dung đứng nhìn, xem con trai anh đã khôn lớn như thế có làm nên chuyện.

- Cậu tin tưởng thằng bé sẽ làm được sao? - Minh Trí từ bên trong bước ra đôi mắt tỏ vẻ nghi ngại.

- Thiêu gia an tâm, tôi sẽ hộ trợ phía sau. - Trần Hậu đáp.

- Được rồi, tôi và cậu đi thôi. Người phụ nữ nham hiểm đó, một mình Thiên Bảo có vẻ không thể khống chế.

Trần Hậu gật đầu, cùng Minh Trí lái xe theo một con đường ngắn hơn mà tới địa điểm trước.

Sau khi bắt được Tuấn Khôi, Tố Uyên chụp lại hình mình đang trói Tuấn Khôi
vết nhiều vết thương. Tố Uyên muốn Minh Trí cùng Rin phải đến, cô ta
muốn cả gia đình họ Trần phải trả giá cho những gì đã làm với cô ta.

- Thiếu gia, chuyện này Rin có biết. - Trần Hậu lo lắng nói.

- Không, tôi nói đã mang Tuấn Khôi đi ra ngoài cho cô ấy an tâm. Cậu cũng biết, Rin rất thích làm chuyện liều mạng để bảo vệ con trai. - Minh Trí ngán ngẩm cái tính cách không bao giờ chịu để anh dàn xếp.

- Vâng, tôi hiểu rồi. - Trần Hậu đồng tình gật gù.

Xe được lái tới nơi mà Tuấn Khôi bị giam giữ. Trần Hậu ngồi yên trên xe, Minh Trí bước xuống đi tới ngôi nhà kia.

- Mày là Trần Minh Trí. - Một tên đứng gác bên ngoài nói.

- Tôi đến gặp Tố Uyên. - Minh Trí lạnh lùng nói.

- Đứng yên. - Tên gác cầm khẩu súng đi tới, rà soát trên người Minh Trí
xem có vũ khí hay không. - Được rồi, bước vào trong. - Tên gác đưa súng
vào người Minh Trí nói.

Minh Trí bước vào bên trong, nhìn thấy Tuấn Khôi đang bị trói cả tay chân, miệng cũng bít kín lại. Con trai
anh một thời lừng lẫy, hình ảnh này thật là kém khí thế uy phong.

- Lâu năm không gặp, nhỉ. - Tố Uyên nhoẻn miệng cười từ phía trong ra ngoài.

- Tuy đã có tuổi, nhưng em vẫn còn đẹp như xưa. - Minh Trí không tỏ ra một chút sợ hãi, giọng nói bỡn cợt.

- Haha, xem ra dù trong bất cứ trường hợp nào anh vẫn không hề có một
chút lo sợ. - Tố Uyên tắt đi nụ cười đi tới phía Tuấn Khôi mở bịt miệng
của anh ra. - Cho các người nói chuyện với nhau lần cuối.

-
Baba, người quen với người phụ nữ này sao? - Tuấn Khôi nghe cuộc nói
chuyện giữa Tố Uyên và Minh Trí liền lo lắng, lần trước chính bà ta nói
Tố Tố là con gái của Minh Trí.

- Có một chút quen biết. - Minh Trí gật gù.

- Sao lại nói là một chút quen biết, ít ra tôi với anh đã từng trải qua gia đoạn yêu đương. - Tố Uyên đáp.

- Quả thật không thể phủ nhận chuyện này, nhưng hôm nay gặp lại người
quen cũ trong tình cảnh này có hơi gượng ép. - Minh Trí lắc đầu nói.

- Vì sao tôi yêu cầu cả cô ta, anh lại không mang theo. Quả thật đáng ganh tỵ nhỉ, muốn bảo vệ cô ta đến thế sao?

- Cô muốn gì ở gia đình chúng tôi. - Minh Trí đi thằng vào vấn đề.

- Haha, tất nhiên là mạng sống. - Tố Uyên đáp.

- Thù hận của bà ta và gia đình ta là gì, vì sao lại hận đến mức ấy vậy baba. - Tuấn Khôi kinh ngạc.

- Nhóc con, muốn biết lắm sao? - Tố Uyên nhoẻn miệng cười, nhìn sang Minh Trí đang nhíu mày nhìn cô.

Tố Uyên nói tiếp:” Chỉ vì mẹ của mày mà tao mất hết tất cả, tình yêu và
danh vọng phía trước mắt như trong tầm tay đã vì mẹ của mày mà tao mất
luôn cả tự do.”

- Cô bị bắt vì cô đả giết người, cô là người
phụ nữ quá nhiêm hiểm và độc ác luôn tìm cách hãm hại Rin, ra tay giết
mẹ của Rose. Cô chỉ nhận lấy hình phạt của những việc cô đã làm.

- Chính bà ta đã giết mẹ Rose sao? - Tuấn Khôi kinh ngạc.

- Đúng vậy, và giờ thì tao sẽ giết cả gia đình nhà mày. - Tố Uyên dí súng vào đầu Tuấn Khôi.

- Tôi không sợ chết, càng không sợ con người ghê tởm như bà.