80s toys - Atari. I still have
Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3211044

Bình chọn: 7.5.00/10/1104 lượt.

nhanh chóng đi tới.

- Gọi tôi là Tuyết Nhi. - Rose nói.

- Rose, mọi chuyện đã sáng tỏ rồi. Cô gái giả mạo kia đã bị lật tẩy, mọi người tìm kiếm em rất nhiều.

- Với tôi hiện tại, Tuyết Nhi hay Rose, đều không quan trọng nữa.

- Rose, anh xin lỗi mà, mọi người làm như vậy đều muốn tốt cho em, em đã ở đâu trong thời gian qua. Anh rất lo lắng và tìm kiếm em khắp nơi.

- Baba Ken thì có người đàn bà khác mà quên mất mẹ Pi, Trần gia thì cấm
không cho tôi vào nữa, còn Thiên Bảo, tôi phải đi để anh ấy nhận ra được tình cảm thật sự của mình. Và cả anh nữa, anh lạnh lùng đến đáng sợ.

Tuấn Khôi thấy vẻ mặt đau buồn của Rose, cô như rung lên sợ hãi những ngày
tháng kia. Tuấn Khôi ôm chầm lấy Rose khẽ nói:” Qua rồi Rose, em quay về mọi người ai cũng thương nhớ em.”

- Baba Ken đã đuổi người
phụ nữa kia đi rồi, hằng ngày đều mong nhớ em. Mẹ Rin thì ngày nào cũng
ân hận vì không sớm nhận ra em, cả anh cũng thật sự rất nhớ em, anh nhớ
em đến phát điên lên. Rose, quay về đi.

- Tôi hẹn anh đến nơi này, vì muốn nói với anh một việc. - Rose cúi đầu nói.

- Có việc gì sao?

- Tôi… đã có thai. - Rose nói nhỏ.

Tuấn Khôi ngỡ ngàng, sau đó ôm chầm lấy Rose cười nói.

- Rose, dù em không muốn về, anh nhất định cưỡng ép em về Trần gia. - Tuấn Khôi cười nói, ôm cô vào lòng.

***********************

Tiểu Ái đứng cách đó không xa, nhìn thấy Rose hạnh phúc thì trong lòng vô cùng vui vẻ, sau đó gọi điện về nhà.

- Mẹ ạ, đồ đã dọn xong rồi ạ. Vâng, con về ngay. Hết hạn thì phải trả nhà cho họ thôi, chúng ta tìm tạm một nơi nào đó ở tạm. Con sẽ nhanh chóng
tìm nơi khác.

Tiểu Ải khẽ nói: " Tuyết Nhi, tạm biệt. Chúng ta có duyên sẽ gặp lại."



Rose quay lại nhưng cô nhất quyết quay về nhà mình là Phạm gia,
không theo Tuấn Khôi về Trần gia vì cô cho rằng cô chưa có danh phận phụ thuộc vào anh, bởi lẽ trước đây kết hôn cũng không phải là cô, chưa kể
buổi lễ kết hôn kia bị Trần gia tự ý huỷ, mất hết thanh danh của tiểu
thư nhà họ Phạm này. Tuy vậy, mọi người ai ai củng vui mừng vì cô đã an
toàn quay về, không quan trọng cô có muốn về Trần gia hay không, chỉ cần Rose của họ bình an.

Chỉ là Rose luôn buồn bã vì sau
khi quay lại nhà chị Tiểu Ái thì những ngưởi gần đó nói rằng gia đình
Tiểu Ái đã chuyển đi, không một ai biết tin họ đi đâu. Tiểu Ái có gương
mặt rất là giống mẹ Pi, lại luôn đối xữ rất tốt với cô, Rose không muốn
mất đi người chị này nên ra sức tìm kiếm khắp nơi.

Baba Ken vì chuyện lần trước cảm thấy vô cùng có lỗi với con gái nên ra sức chăm lo cho Rose từng miếng ăn giấc ngủ, Ken sống cô đơn từ trước đến nay, tình cảm chỉ dành cho một mình con gái cưng này, trước giờ chưa bao giờ
trách mắng một câu, hôm đó lại ra sức lạnh nhạt, đuổi con gái đi, có lẽ
con bé khi ấy rất buồn. Ơn trời đã để Ken có thể sữa chữa lỗi lầm kia,
con gái quay trở về ông sẽ không bao giờ khiến Rose phải chịu cảnh đau
buồn nữa.

- Rose, con uống chút sữa đi. Đêm qua con ăn gì cũng nôn ra ngoài, ta cảm thấy rất lo cho con. - Ken đi tới bên cạnh giường
Rose mà nói.

- Baba, con không sao đâu. Người ta nói như vậy
là bị nghén, điều đó bình thường đối với người mới mang thai. - Rose mở
mắt nhìn Ken nói,

- Hôm nay, chúng ta đi thăm mẹ con… báo cho mẹ con tin con đã mang thai, ta sắp có cháu. - Ken vuốt tóc Rose nói.

- Dạ. - Rose cầm ly sữa uống một hớp nhỏ, gật đầu mỉm cười.

Trên xe, Ken quay qua hỏi Rose.

- Con gái thật sự không muốn sang Trần gia sao, dù sao đứa trẻ trong bụng con cũng là huyết thống của họ.

- Baba à, con đang xác định lại tình cảm của mình, và cũng để Tuấn Khôi
thời gian nhìn nhận tình cảm của anh ấy. Hai chúng con, từ bé sống bên
nhau, con sợ sự ngộ nhận đặc biệt là ngộ nhận trong chuyện tình yêu.

- Ngộ nhận sao? Vì sao con lại có ý nghĩ đó. - Ken cảm thấy kì lạ, chẳng phải hai đứa rất yêu nhau sao?

- Từ bé Tuấn Khôi đã ra dáng như một người anh trai bên cạnh bảo vệ con
khỏi tất cả những nguy hiểm, con được anh ấy bao bọc che chở thành một
thói quen. Đến khi lớn lên, con sang nước ngoài du học, anh ấy cũng âm
thầm cho người bảo vệ con. Con chính là đang sợ mình ỷ lại và Tuấn Khôi, đang dựa dẫm anh ấy, mọi lúc khó khăn đến bên cạnh con đều nghĩ đến
Tuấn Khôi vì có lẽ trước đây anh ấy luôn là người bảo vệ con.

- Ý con là, con xem Tuấn Khôi như người bảo vệ, không có tình yêu.

- Con không thể xác định được điều đó. Trước đây có cứ ngỡ đó chính là
tình yêu, yêu sâu đậm đến mức con khóc vì anh ấy, con đau lòng khi anh
ấy không nhận ra con. Nhưng con chợt nhận ra, từ khi con phát hiện ra
cái cảm xúc kì lạ kia, con và Tuấn Khôi chưa từng nói với nhau một câu
yêu cho đúng nghĩa. Cả hai chưa từng thề hẹn điểu gì, đứa trẻ này cũng
là ngoài ý muốn, con và Tuấn Khôi đó có thể xem như chưa từng có quan hệ trên mức tình bạn bè, anh em.

- Nhưng người mang thai đúng
quả thật là suy nghĩ r