Nhóc, Anh Thua Rồi

Nhóc, Anh Thua Rồi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323782

Bình chọn: 7.5.00/10/378 lượt.

đỡ lấy nó, đôi tay nhuốm màu đỏ tươi của máu. Đôi mắt lục bảo hoang mang…

Anh không sợ chết nhưng anh sợ người con gái đó rời xa anh, anh sợ không được nhìn thấy người con gái đó mỗi ngày, không được thấy nụ cười của người đó, không được thấy khuôn mặt người đó khi tức giận hay nhí nhảnh nhìn anh cười ….

-Vi … cố lên em…cố lên tôi sẽ đưa em đi bệnh viện. ..nhanh thôi…

-Muốn đi? E rằng không dễ vậy đâu cậu nhóc. Để con bé lại và cút đi.

Đôi mắt lục bảo hẳn lên những tia máu đỏ lè dọc ,nghiêng ,đan chéo rất đáng sợ

Trần Anh Phong lúc này không còn là anh nữa, con quỷ trong anh thức sự đã thức tỉnh che mờ lí trí của anh…. biến anh thành một kẻ khát máu.

Nhìn sâu vào đôi mắt ấy chỉ thấy một màu đen u tịch bủa vây.

-Muốn mang cô ấy đi à ? Bước qua xác tao đã

-Không tự lượng sức.

1 kẻ bịt mặt kinh khỉnh nhìn anh rồi nói

Ai đó giận giữ , máu trong huyết quản đã sôi sùng sục.

Chúng làm mèo nhỏ bị thương

Lăng mạ anh

Coi thường anh…

Đáng chết. Nếu chúng muốn chết anh cũng không ngại tiễn chúng một đoạn

2 tên lao vào tấn công anh như vũ bão nhưng chúng đã quá khinh thường địch . Trần Anh Phong anh đâu phải hữu danh vô thực. Anh bước vào giang hồ từ nhỏ đôi tay đã nhuốm đầy máu tươi …. còn phải kiêng dè gì nữa sao.

Trần Anh Phong nhếch môi cười, khuôn mặt ác quỷ thâm trầm khó đoán.

Đôi mắt màu xanh lục bảo sâu hun hút, nhìn sâu vào đó chỉ thấy sự u ám của bóng tối

****************

Crắc….

………Á…..Á……

Tiếng hét chói tai vang lên, một tên sát thủ nằm sõng soài ra đất vật vã ôm cánh tay đã bị phế

Mấy tên còn lại nhìn anh kiêng dè

Bây giờ trong đầu anh chỉ có giết và giết….

-Ph….Phon…Phong

Tiếng gọi thều thào yếu ớt của người con gái làm anh sực tỉnh

Anh nhất thời quên mất cô còn đang ở đó chờ anh….

Vết thương vẫn không ngừng rỉ máu, nết không cầm máu ngay con mèo nhỏ của anh sẽ chết vì mất máu mất…

Lũ sát thủ cố gắng trì hoãn thời gian để nó mất máu mà chết. Thật ti tiện

Trần Anh Phong càng ngày càng sốt ruột….

-Thằng ranh, không đùa với mày nữa kết thúc thôi. Một tên sát thủ đưa họng súng về phía Phong

Pằng….

Viên đạn sượt qua tai Phong rồi lao thẳng vào giữa tâm mi của tên cầm súng, một người con gái mặc đồ đen cầm khẩu súng lục bạc chạy đến

-Đi đi, đưa con bé tới bệnh viện, ở đây tôi sẽ sử lý.

Phong hơi ngây ra vì bất ngờ.

-Còn không mau đi

Phong vội vã bế nó đi, anh chạy vụt qua khánh khi anh đang chạy từ khu phía tây sang…

-Vi….Khánh kinh ngạc nhìn người con gái đã mất ý thức nằm trong vòng tay Phong. Máu … là máu …trên người con bé toàn máu…

******

Trần Anh Phong đặt nó vào xe rồi lao như điên tới bệnh viện theo ngay sau là xe của Khánh

Phong cầm chặt tay nó…bàn tay nhỏ lạnh ngắt khiến anh giật mình

-Cố lên Vi, anh cần em…. đừng xa anh, xin em đấy…..



Trước cửa phòng phẫu thuật người con trai sốt ruột đi qua đi lại. Chưa bao giờ người ta thấy anh mang bộ mặt hoang mang như thế, ngay cả khi mẹ mất người con trai này cũng chỉ đứng nhìn người ta đẩy băng ca đi một cách vô cảm…

Chiếc áo đồng phục trắng loang lổ đầy máu … Phong ngồi xuống ghế cố gắng tìm cho mình một điểm tựa…

Phong vuốt mặt, thi thoảng lại thở dài như đang cố gắng đè nén một áp lực nào đó tận sâu trong đáy lòng.

…. con bé có mệnh hệ gì chắc anh cũng không sống nổi

★★★

Một người con trai hớt hải chạy tới túm cổ áo Phong nôi dậy….

– Nói… cậu đã làm gì Vi nhi ? Tại sao cô ấy bị thương. Khánh giận dữ nói, khuôn mặt Khánh vừa hiện lên vẻ lo lắng lại vừa oán hận

Phong gạt phăng tay Khánh ra khỏi cổ áo mình.

-Im, đừng chạm vào tôi.

Khánh định nói thêm gì đó nhưng từ phía hành lang tiếng bước chân vội vã khiến anh dừng lại. …

Tuấn Anh, Linh ,Phương, Hiếu và Hải Thiên chạy tới.

Giọng Thiên như lạc hẳn đi, anh hỏi Phong

-Con bé đâu rồi?

-Vẫn còn phẫu thuật. Phong đáp buồn rầu

-Vẫn còn chưa ra? Khốn nạn…

1 giọng nữ vang lên đầy phẫn uất. Mọi người nhìn về phía cô…người con gái lạ mặc đồ đen toàn tập.

Cô mang vẻ đẹp sắc sảo khác hẳn với nó . Đôi mắt đen lay láy linh hoạt chứ không long lanh ngây thơ như Vi, mái tóc búi gọn sau gáy nhìn sơ sơ cái con người này cũng biết cô là người rất quy tắc

-Giang…

Chat…

Người con gái tát Thiên 1 cái rất đau rồi hằn giọng quát

-Anh làm anh trai kiểu gì thế? Đến em gái cũng không bảo vệ nổi . Thật vô dụng.

– ….

-Con bé mà bị làm sao em sẽ xé xác anh…

Mọi người tưởng Thiên sẽ giận nhưng anh chỉ im lặng vươn cánh tay ra ôm cô gái đó vào lòng. Một lúc sau chủ tịch Hoàng mới nói một câu..” anh xin lỗi”

Cửa phòng cấp cứu mở nó được đưa ra ngoài, khu


Pair of Vintage Old School Fru