
điện thoại phải về gấp, phòng bệnh chỉ còn lại nó và Phong. Tự nhiên nó thấy không thoải mái. Cả 2 im lặng không ai nói với ai câu nào mái một lúc nó mới mở lời..
-Này! Cám ơn
-Vì cái gì? Phong hỏi. Anh thừa biết vì chuyện gì mà mèo nhỏ cảm ơn nhưng thứ mà anh muốn nghe không phải lời cảm ơn đó
-…Đã cứu tôi
– Không phải cảm ơn là xong đâu.
Nó nhíu mày. Cái tên này lại muốn gì nữa đây…
-Tôi muốn em nấu cho tôi một bữa như ngày trước ấy
Phong cười hiền, tự nhiên nó thấy tim đập mạnh trong lòng dậy lên cảm giác khó tả… Phút giây ấy người con trai đó hiện nên như một nam thần , dáng người cao cao khuôn mặt như có dắc thêm bột hào quang sáng chói, khuôn mặt sắc nét nhìn đã biết ngang tàng…. nụ cười hiền khiến người đó càng thêm mị ảo , nhìn vào đôi mắt lục bảo nó như bị bỏ bùa đầu óc trống rỗng không còn nghĩ được gì.
Ai đó muốn vả vào mặt mình một cái cho tỉnh…
Mình bị làm sao vậy …? Nó tự hỏi
-Vi…
Nó giật mình ngẩng lên nhìn Phong
-g..gi..gì ???
-Mặt em dính gì này…
-Đâu..đâu…
Nó ngây ngô đưa tay lên xoa xoa mặt
-Không phải chỗ đó… Phong nhẹ nhàng nhắc nhở rồi đưa tay lau đi vệt đen đen trên má mèo nhỏ
Cảm giác bàn tay ấy chạm vào như có luồng điện từ chạy dọc cơ thể…ai đó như muốn nổ tung ra…
Khuôn mặt nó ửng hồng nhìn rất đáng yêu khiến ai đó chỉ muốn cắn cho một cái.
Thiên nhấp môi ly rượu vang, đôi mắt tím lạnh lùng liếc nhìn những con người đang bon chen ngoài kia…
Trong cái xã hội này lắm xô bồ người ta chết vì tiền, chết vì danh vọng địa vị ít ai chết vì tình cảm bởi theo họ như thế là ngu ngốc ,là bần hàn…
Người đàn ông đó nhẫn tâm giết chết đứa con của mình chỉ vì tiền ,vì cái khối tài sản khổng lồ vốn dĩ không thuộc về ông ta…
chiếc ly thủy tinh như muốn vỡ ra thành ngàn mảnh vì chịu áp lực quá lớn…
Giang im lặng nhìn anh, cô biết trái tim anh đang rỉ máu…
Bi kịch làm sao khi cha giết mẹ, con muốn báo thù cha, cha lại muốn giết con… đây là cái đạo lý gì???? Lý lẽ gì?????
-Giang anh phải làm bây giờ???
Người đàn ông cô yêu đang đau khổ cô phải làm gì đây…
Giang không thể gánh nỗi đau ấy thay anh , không thể nhìn anh tự lụi tàn trong hận thù cao như trời rộng như biển
Cô bước đến ôm người đó, cho anh một điểm tựa , cho anh một niềm tin. ..
Thiên ôm lấy người đó, cả cơ thể to lớn dựa hẳn vào người cô, cảm giác như anh không còn chút sức lực nào…
Người con gái nhỏ trong lòng vỗ nhẹ vào tấm lưng to lớn như an ủi! Đôi lúc im lặng cũng nói nên nhiều điều lắm…
Bàn tay cô như xoa dịu những vết thương hằn sâu trong lòng anh…
Cảnh tượng đang lãng mạng thì bị hai kẻ mặt dày phá đám
-Mùi mẫn quá ha…
-Quá lãng mạng…
-Anh chị mau cưới nhau đi
-Thật không nỡ gả anh hai đi nhưng mà thôi…phải gả đi không hai già mất …
-Quá chuẩn…!
Hai nạn nhân bị phục kích bất ngờ không kịp phản kháng người đỏ mặt kẻ luống cuống nhìn đến hài.
Hai kẻ mặt dày thay nhau chặt chém, kẻ tung đứa hứng ăn ý vô cùng luôn * cười *
-Bé trốn viện đấy à? Ai đó thẹn quá đành nói lảng sang chuyện khác
-Bé khỏe mà ! Chị Giang đồng ý cho bé xuất viện rồi.
-Mèo nhỏ em bị anh Thiên dắt mũi rồi. Người ta nói lảng đó . Thiên ka có phải nên cho tụi em ăn tiệc rồi không?
Thiên hứ nhẹ… đúng là không qua mặt được thằng nhóc đó
-chú nữa con bé vừa tỉnh đã đưa nó đi lung tung , chưa khỏi nên ở nhà nghỉ
-Em đưa mèo nhỏ đi tắm nắng, mèo nhỏ kêu chán ….mà…anh mau mau cưới vk đi người ta xinh đẹp như vậy dễ bị người khác chú ý lắm. Mà anh không cưới làm sao em dẫn mèo nhỏ về nhà được. vậy nên anh mau lấy vk đi
Nó đỏ mặt quát
-Ai muốn theo cậu về
– Không phải anh thì không thể là ai khác đâu…
Phong vuốt nhẹ tóc nó, khuôn mặt trở nên lạnh lùng….
Hoàng Hạo Minh ông làm vk tôi bị thương tôi bắt ông phải trả giá….
*******************
Sorry vì để m.n đợi lâu, Hannie bị ốm nên ra chap muộn mong các tỉ muộn huynh đài tha tội.* cúi đầu *
M.n có thể cmt ý tưởng cho mk k mk đang bí ý tưởng. Rất mong hồi âm…
Hôm sau hai kẻ liều mạng đi đăng ký kết hôn thật kiến bàn dân thiên hạ xôn xao hẳn.
Để hai anh chị có nơi riêng tư lãng mạng bạn Hải Vi của chúng ta chính thức gia nhập hội những người vô gia cư…
Ai đó than thở….
-Linh… mày có phải bạn tao không?
-có . bạn Linh trả lời trắc nịch
-Vậy mày cho tao ở nhờ nhà mày một tháng thôi ha… ở khách sạn anh tao không yên tâm….nha mày nha…
-À…Đư…
-Linh cho tao ở rồi mày ạ… tao xin lỗi. Nhưng mày chậm chân rồi. Phương từ đâu nhảy vào chặn họng Linh
Linh ngơ ngác, Phương cười ẩn ý đánh mắt về phía hội trưởng
-À đúng rồi… xin lỗi mày nha Vi…
Có đứa tiu ngỉu