Nhóc Lười...tôi Yêu Em

Nhóc Lười...tôi Yêu Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3218762

Bình chọn: 9.00/10/1876 lượt.

ạnh ngang với Phan thị còn có sự bảo trợ của Ngô bang của Thanh Tùng nữa. Ngoài hai bọn họ ra thì còn ai dám chứ? – Tuấn Anh nói như khẳng định.

- Bọn họ bắt đầu ra tay rồi, tất cả mới chỉ là bắt đầu thôi. Chúng ta phải cử người bảo vệ Hoạ Mi 24/24 tôi có linh cảm Hoạ Mi còn chưa kịp làm thủ tục sang Anh quốc du học đã bị bọn họ hại chết rồi. Hai người này không đơn giản tý nào đâu, chúng ta phải hết sức cẩn thận. – Nhật Duy đăm chiêu, từ hôm nay hắn sẽ phải liên tục ở bên cạnh Hoạ Mi mới được.

Nửa đêm đang ngủ say Hoạ Mi giật mình tỉnh giấc khi nghe thấy tiếng động ở tầng dưới, cứ ngỡ là có trộm đột nhập Hoạ Mi liền nhẹ nhàng mở cửa cầm cái lọ hoa trong phòng đi ra xem sao hoá ra là con mèo bắt chuột trong phòng bếp làm rơi nắp vung xuống nền nhà. Vừa từ phòng bếp định đi ra thì nhìn thấy bóng Nhật Duy đang sắp bước vào, Hoạ Mi hoảng hốt vội lấp dưới bàn ăn cũng may hắn không bật điện. Quan sát một hồi dưới ánh đèn ngủ vàng leo lét, ánh sáng yếu ớt, Nhật Duy mới yên tâm đi ra ngoài nhưng không phải là đi lên phòng mình đi ngủ tiếp mà là mở cửa ra vào sau đó dong cái xe máy SH yêu quý của mình đi theo.

Thấy hắn đi ra khỏi cửa với vẻ lén lút Hoạ Mi có linh cảm không lành vội vàng bám theo, nhưng thật xi xẻo đường phố buổi tối lúc 12h đêm làm gì có ai. Gọi taxi thì chắc gì đã kịp thời bám đuôi được Nhật Duy, trong lúc Hoạ Mi đang thất vọng không biết Nhật Duy làm cái trò gì mà đi lén lúc lúc nửa đêm như thế? Chẳng nhẽ đến hộp đêm à, nhưng tầm giờ này nơi đó sắp đóng cửa rồi. Nghĩ đến vết thương do bị đạn bắn trúng vai lần trước Hoạ Mi không khỏi thấy ớn lạnh, lòng hoảng sợ, trái tim thắt lại. Hoạ Mi biết hắn đi đâu và làm gì rồi …

Đang suy nghĩ không biết làm cách nào để đi theo được Nhật Duy vào dịp lần sau, mặc bộ áo ngủ mỏng manh thêm áo khoác ngoài đi chân trần chạy ra đứng giữa đường lúc nửa đêm thế này đúng lúc có một cơn gió lạnh thổi thoáng qua khiến Hoạ Mi co người vì lạnh. Đang định đi vào thì có tiếng ai đó quen thuộc nhưng cũng rất xa lạ gọi tên mình.

- Này người đẹp, nửa đêm không ngủ sao lại ra đây đứng ở đường làm gì? – Thanh Tùng từ trong ô tô bước xuống nhìn Hoạ Mi cười tươi, dưới ánh đèn đường trông hắn thật yêu mị, nụ cười như muốn hút hồn người ta.

- Liên quan gì đến anh, đừng nói với tôi anh chỉ tình cờ đi ngang qua nhà tôi và có duyên gặp tôi đấy nhá. Nói vậy khiến tôi muốn nổi da gà da vịt lắm, ghê chết đi được – Hoạ Mi cười khinh bỉ.

- Oh, em thông minh hơn tôi tưởng đó. Có phải em muốn đi theo Nhật Duy xem cậu ta nửa đêm nửa hôm đi đâu và làm gì không? – Thanh Tùng nói nhẹ như gió, cười rạng rỡ hơn.

- Sao anh biết? – Hoạ Mi nhìn Thanh Tùng nghi ngờ

- Những gì liên quan đến em tôi đều biết hết, em chỉ cần hiểu thế là được. – Thanh Tùng mỉm cười ẩn ý, ánh mắt loé tia thú vị.

- Vậy anh muốn gì? – Hoạ Mi hỏi thẳng luôn

- Tôi sẽ chở em đến chỗ cậu ta đang có mặt, nhất định em sẽ nhìn thấy một con người Nhật Duy hoàn toàn khác. Tôi chỉ muốn giúp em thôi hoàn toàn không có ý gì khác đâu – Thanh Tung nghiêm túc nói, khoanh tay nhìn Hoạ Mi cười ấm áp.

- Vậy cảm ơn nhiều, nhưng giờ thì tôi hoàn toàn không muốn đi nữa. Chỉ muốn đi ngủ thôi – Hoạ Mi đưa tay lên miệng che miệng ngáp.

- Tuỳ em thôi, nhưng nếu em không muốn nhìn thấy cái xác không hồn của Nhật Duy thì cứ tự nhiên vào ngủ tiếp đi – Thanh Tùng nhún vai, quay lưng chui vào ô tô định đi.

- Chờ đã, anh nói thế là sao? – Hoạ Mi hoảng sợ, lo lắng vô cùng

- Nếu muốn biết thì hãy đi theo tôi, tôi sẽ đưa em đến tận nơi để mắt thấy tai nghe không lại bảo tôi nói điêu – Thanh Tùng cười nhạt

- Được – Mặc dù trong lòng còn nghi ngờ, nhưng Hoạ Mi vẫn muốn tới nơi Nhật Duy đang có mặt chỉ vì quá lo lắng, nếu nhỡ lại trở về nhà với bộ dạng bị thương nặng, đau đớn như trước thì phải làm sao? Rốt cuộc thì anh đang có chuyện gì giấu em thế hả Nhật Duy?

- Mau lái xe tới thung lũng tử thần càng nhanh càng tốt. – Thanh Tùng lãnh đạm ra lệnh cho tài xế

- Thung lũng tử thần là nơi nào? – Hoạ Mi không hiểu.

- Cứ tới em sẽ biết thôi

Thanh Tùng liếc nhìn Hoạ Mi cười thú vị, lần này có kịch hay để xem rồi thêm khoảng hai, ba lần giống như thế này tôi rất muốn thử xem khả năng chịu đựng của Nhật Duy đến đâu? Tôi tin chắc chắn chưa đến tháng 2 năm sau nhất định cậu sẽ phải đính hôn với Hồng Nhung thôi, chính tại cậu mà em gái tôi mới phải chết một cách oan uổng khi tuổi đời còn quá trẻ. Nợ máu này tôi nhất định sẽ khiến cậu phải trả giá bằng máu của mình, còn Hoạ Mi tôi sẽ từ từ theo đuổi cũng được... Lạc bước nơi địa ngục trần gian

Có những nỗi nhớ không thể nói thành tên

Có những nỗi đau xót không thể diễn tả thành lời

Tình yêu là tình cảm thiêng liêng và đẹp lung linh

Thiếu đi sự chung thuỷ chỉ còn lại niềm đau, nỗi tiếc hận

Sai một lần sẽ là sai mãi mãi không thể sửa

Khi đã yêu xin đừng có lừa dối để làm tổn thương đến nhau.

Ngồi trên xe ô tô Hoạ Mi im lặng nhìn ra ngoài cửa xe chỉ thấy một màu đen tối vắng vẻ, im lìm không một chút sức sống. Trái tim có cảm giác thật lạnh lẽo, tâm trạng bất an lo lắng đến mức nghẹt thở. Cứ


Teya Salat