The Soda Pop
Nothing Gonna Change My Love For You

Nothing Gonna Change My Love For You

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327301

Bình chọn: 10.00/10/730 lượt.

1 khoảng thời gian khá lâu để họ hồi phục lại bình thường, mọi
thứ cũng ko thay đổi là mấy, chỉ là nội bộ của họ im ắng hơn, niềm vui của họ
dường như luôn bị khuyết đi ko trọn vẹn được, ko còn những trò đùa quái gỡ của
Pj, ko còn lời châm chọc của nhỏ, vắng những dáng hình ngập ngừng nhút nhát của
Mon ... , vắng cả những lời châm biếm mỉa mai nhưng luôn mang ý trêu đùa của
Nan ... chỉ là thiếu đi 3 người nhưng sinh hoạt của họ cũng ko nhộn nhịp được
như lúc trước ...

Hắn bị lỡ mất kì thi, ước mơ được trở thành bác sĩ lại bị
hoãn lại thêm 1 năm, với điều đó hắn có chút tiếc nuối, hắn thỉnh thoảng cứ hay
bực dọc vì chuyện đó nhưng mỗi lần như thế nó lại vỗ vai hắn tỏ vẻ cảm thông,
sau đó cười hì hì bảo rằng cũng ko tệ vì nó sẽ được tốt nghiệp cùng hắn, khi đó
chân mày hắn dãn nhẹ ra nhưng vẫn ko có nét gì là dễ chịu, tốt nghiệp cùng nó
thì khác nào là bạn bè chứ, rõ ràng hắn vẫn là đàn anh mà ! Nhìn bọn trong nhóm
đi thi trở về, dẫu chưa có kết quả nhưng đứa nào đứa nấy cũng cười toe toét bảo
rằng có rớt cũng ko sao bởi vì họ đã cố hết sức mình khiến hắn có chút bất mãn.
Dường như hắn chưa nhận ra bản thân đang phát sinh những loại cảm xúc rất thú vị,
dù chỉ là những điều nhỏ nhoi, nhưng trong hắn cũng dấy lên sự ganh tị nhẹ ~

Quyển nhật kí mất đã khá lâu nhưng lại ko có biến cố gì xảy
ra khiến Khánh Hạ ngày 1 an tâm hơn, chị ta vẫn chưa biết người đã giúp đỡ công
ty là ai nhưng công ty đã vượt qua khó khăn rồi thì chị ta ko muốn ở đây nữa,
chị ta muốn quay trở về với người yêu mình càng sớm càng tốt, mọi thứ đều đã
chuẩn bị xong xuôi, Khánh Hạ đang chờ người yêu mình gửi tiền về để chị ta có
thể mua vé máy bay.

- Mày chịu cứu vớt công ty đó sao ? Là ân huệ hay nhân hậu
đây ? – đó là lần đầu tiên hắn đề cập đến vấn đề này, cũng đã lâu lắm hắn ko
nói về vấn đề có liên quan đến Pj và Khánh Hạ, đó là vào một buổi chiều hoàng
hôn nhuộm cam cả bầu trời, hắn và nó cùng đến ‘thăm’ Ken.

- Ko, công ty đó sớm muộn cũng sẽ thuộc về ba tao thôi ! – bỏ
mặt thái độ cười cợt khoái trá của hắn, Ken bình thản đưa ly trà nghi ngút khói
lên miệng nhấp 1 ngụm nhỏ.

- Chị ta sắp chuồn, anh biết ?- nó nhìn Ken với vẻ nghi hoặc,
nó tự hỏi vì sao Ken lại có thể thản nhiên như thế khi mà ngày mai Khánh Hạ đã
có chuyến bay, đương nhiên là Khánh Hạ ko nói với Ken điều đó, kế hoạch đó của
chị ta diễn ra trong lặng lẽ mà, rời đi trong sự im lặng.

- Biết ! – Ken ngả người về phần ghế phía sau, tay mân mê
vành tách trà.

- Để chị ta đi ? – hắn nhướng 1 bên mày.

- Đùa ! – Ken cười khẩy, tay đặt mạnh chiếc tách xuống bàn tạo
nên một tiếng động lớn, phần nước bên trong cũng vì thế mà đổ 1 ít ra ngoài,
trà đặc quạnh lại mang màu vàng đậm hẳn là rất đắng, trong phút chốc Ken lấy lại
vẻ nghiêm túc của mình, đáy mắt xuất hiện tia lạnh nhạt và coi thường- Cô ta có
chết cũng ko đền đáp được hết những sai lầm đã gây ra đâu !

Trong mắt họ thoảng lên hình ảnh của Ken ngày trước, với
hình ảnh hiện tại có chút ngạc nhiên, từ ngày chuyện xảy ra, Ken ko thể hiện loại
biểu tình như vậy nữa, tên đó che đậy con người thật của mình bằng nét nhàn nhã
và lãnh đạm, bất kể là 1 cái cau mày cũng khó mà thấy được.

Bọn hắn sững người trong giây lát, nói vậy là Ken đã lên kế
hoạch từ sớm rồi sao ? Sự thật là như vậy, Ken đã vạch ra kế hoạch từ rất lâu rồi,
chính xác là đúng hôm Pj ra đi, 3 ngày sau đó Ken tự nhốt mình trong phòng cũng
là để lập nên kế hoạch này, đường đi nước bước đều đã được Ken suy tính rất kĩ.

- 14h00, đón người này ở sân bay ! – Ken đưa cho hắn tấm ảnh
– Làm theo kế hoạch này ! – tiếp đó là 1 bản danh sách được trao cho hắn – Tiếp
giùm tao người đó, đến 18h00 dẫn vào phòng tao, khóa hay ko khóa thì cứ đẩy cửa
bước vào ! Giúp tao !– Ken nói kèm theo nụ cười.

- Nói như ra lệnh rồi chốt bằng chữ ‘giúp giùm’ , hay thật
!- hắn tặc lưỡi – ‘Tiếp giùm’ ? Tiếp thế nào đây ? – hắn nheo mắt hỏi, người
trong bức ảnh xem ra ko xa lạ vì gương mặt đó họ đã từng thấy qua.

- Tao nghĩ mày và Zu lo được, tùy mày thôi – Ken nhún vai –
Khách quý đó, nhớ làm theo hướng tao đã vạch ra !

Ken khiến bọn nó đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, với sự
thay đổi của Ken hắn chẳng biết nên gọi là tích cực hay tiêu cực nữa, Ken bớt
nóng tính hẳn, cái tính thô lỗ cũng ko còn, ăn chơi lêu lỏng cũng ko, Ken thường
ở trong phòng riêng của mình để cho Khánh Hạ tự do bay nhảy hay làm bất kì điều
gì chị ta muốn, tuy nhiên sự thật thì luôn có 1 toán người theo dõi từng nhất cử
nhất động của người ta, chị ta bị Ken giám sát bằng cách đó nhưng ko hề biết.
Nhìn thái độ Ken đối với mọi việc xem chừng như coi nhẹ mọi thứ. Nhưng hẳn là
trong thế giới riêng của mình Ken lại là con người khác, khi vừa đặt chân vào
phòng Ken, hắn và nó ko khỏi nhíu mày, rèm cửa che kín, ko hề có ánh sáng lọt
vào căn phòng này, khói thuốc lá đặc quyện cùng mùi rượu trong ko gian tạo cho
người khác cảm giác muốn nôn, ánh đèn bật cam cam thường tạo cho người nhìn cảm
giác ấm áp nhưng sử dụng