
ngồi.
Điên thật! Mắc gì nó lại hạ thấp bản thân, so sánh mình với 1 đứa con
gái chưa từng chạm mặt chứ? Cũng chả có nguyên nahn6 gì mà phải so sánh
hết!
- Anh Jun tới rồi kìa!- đột nhiên Mon reo lên.
Nghe thế, nó ngẩng mặt lên nhỉn, đúng là hắn thật! Nhìn nụ cười nữa
miệng trên môi hắn kìa, thường ngày có ko? Hay là vì tìm được 1 nửa rồi
nên phô ra cái dáng ngạo mạn và nagng tàng như thế?
- Chị Zu đi đâu ạ?- Mon hỏi khi thấy nó đột ngột đứng dậy.
- Về! Lo nghỉ ngơi đi!- nó.
- Ơ ... nhưng ... anh Jun ...- Mon.
- Tên đó thì liên quan gì?
Nó nheo mày rồi đi thẳng ra cửa, để cả bọn ngồi ở đó ko hiểu gì về thái
độ của nó... Mon gật gù ra vẻ hiểu, đúng nhỉ ???? liên quan gì mà cô bé
lại nói như thế? Ngớ ngẩn thật!
Nó đi ko ngoái lại, lách qua 1 số người tuyệt ko để đụng mặt hắn, nói
sao nhỉ ??? Chỉ biết là nó thấy khó chịu trong người thôi, cứ bức bối,
ko muốn tiếp xúc với ai, nhất là hắn... Ko biết tại sao nó như thế, bản
tahn6 nó cũng ko hiểu nhưng điều nó hiểu rõ nhất vào lúc này là đừng ai
chạm vào nó cả, để nó yên...
" Steody thinking about this thing called love
~ Vẫn luôn trăn trở về thứ tình yêu này ~
It got me shaken up
~ nó đã thức tỉnh anh ~
( plz tell me there's a way )
~ xin hãy chỉ cho anh một con đường khác ~
And it got my headjust spinnin round round round round
~ và nó đã khiến đầu óc anh quay cuồng ~
( plz tell me there's a way )
Don't wanna take a fall
~ anh ko muốn phải gục ngã ~
It's best that i break all
~ tốt hơn là nên chấm dứt tất cả ~
'>It's gonna be better for you to move on
~ sẽ tốt hơn nếu để em ra đi ~
And my heart is breaking breaking
~ trái tim anh đang tan vỡ tan vỡ ~
All apart remaking re making
~ cố ghép lại ghép lại những mảnh vỡ ~
How can i recover it all
~ nhưng làm sao anh có thể hồi phục nó như xưa ~
...
And i got nothing, nothing to say
~ và anh chẳng thể, chẳng thể nói gì hơn ~
...
I'll never find better, better than you
~ anh biết sẽ ko còn ai, ko có thứ gì tốt hơn em nữa ~
...
Best believe that it hurt ... deeply thats word
~ anh biết thứ gây ra những tổn thương sâu đậm nhất chính là những lời nói tàn nhẫn ~
...
Tell me goodbye"
Hắn tiến lại phía giường Mon hỏi thăm vài câu, Jun có lầm ko nhỉ, hồi nãy thấy bóng dáng ai như là nó ?
Vừa trông thấy hắn, cả bọn đang túm tụm trên giường Mon ko hẹn mà tháo
nhau đứng dậy, rời khỏi chỗ đó ... điều đó làm hắn có chút khó hiểu, ko
lẽ hắn đáng sợ thế sao?
- Ủa, Nan! Sao hôm bữa em lại biết là sân thượng dãy C ?- Pj.
- Nhờ cái thẻ nhớ! Vật tôi coi trọng ko phải là điện thoại mà là thẻ
nhớ, tôi có gắn con chip định vị để phòng bất trắc ... - Nan.
- Nếu thế như lúc đó, Mon ko cho cái thẻ nhớ đó vào túi mình mà vẫn để
nguyên trong túi áo khoác em thì giờ sẽ thế nào nhỉ?- Pj bắt đầu tưởng
tượng.
- Dẹp đi chị ơi ! Bỏ trong túi mà còn thê thảm như thế, nếu để nguyên ở
đó chắc giờ ko còn ở đây nói chuyện với nhau kiểu này đâu!- Nan nói rồi
chán nản quay đi.
.
Dạo này nó với hắn có chút gì đó vấn đề ... qua sự theo dõi bằng mắt của bọn đàn em thì là như thế! Nói chuẩn hơn thì người có vấn đề là nó, nó
đến bar sớm hơn mọi khi rất nhiều nhưng đến khi đến lúc đông vui nhất
thì nó lại bỏ về !?! Thế nên theo vòng tuần hoàn của mấy ngày nay, như
quy luật mặt trăng- mặt trời, có Jun thì sẽ ko thấy Zu và ngược lại ...
cứ như ngày và đêm... từ ban đầu, họ đã đối lập nhau về tất cả, ừ thì họ cũng lạnh như băng như nhau nhưng cặp mắt Zu đôi khi lại thoáng qua
những tia nhìn ấm áp, dù rất hiếm ... còn Jun, quanh năm chỉ phảng phất 1 nét lạnh rợn người ... Cách hành động cũng thế, Zu mà vào cuộc thì hầu
như những cú knock out cuối cùng đều do bọn đàn em thực hiện, vì Zu
biết, nếu nó ra tay thì kẻ đó khó mà toàn vẹn ... Jun thì lại khác, 1
khi hắn đã vào cuộc chỉ có nước máu chảy thành sông, tất cả đều phải
hoàn hảo như hắn đặt ra, hắn sẽ cho con mồi của mình biết thế nào là đau đớn, cách hành động của hắn quá ư là dứt khoát, ko động lại 1 chút lòng thương người ...
Đối lập nhau, khoảng cách chỉ là 1 sợi tóc mong manh ... nếu nó đứt ...
bạn nghĩ là 2 thứ đó sẽ trộn lẫn vào nhau hay là 1 điều gì khác tồi tệ
hơn ? 2 thứ đối lập có thể dung toàn cho nhau như người ta vẫn thường
nói " trái cực thì hút " hay vốn dĩ ngay từ đầu. những thứ ko tương tác
thì ko thể hòa làm 1 ??? Nó sẽ như mưa và nắng chứ? Mưa và nắng thường
ko xuất hiện cùng nhau, nhưng nếu 1 lúc nào đó, nó sánh bước với nhau
thì sẽ tạo nên 1 dãi cầu vồng bảy sắc, đó là 2 thứ đối lập nhưng khi hòa vào nhau thì lại mang đến kết quả bất ngờ ... Nhưng nếu thay vào đó, nó ko phải là một cơn mưa bình thường, mà nó là 1 cơn bão thì nắng sẽ
hong khô cho nó c