
g tàng ...
- Dẹp ngay cái điệu bộ đó!- ông trừng mắt- Đúng là sai lầm!
Trong 1 giây, ánh mắt hắn có gì đó vỡ vụn, nhưng rất nhanh, nó đã bị ánh mắt sắt lạnh thường ngày giành lại " thế" chủ động.
- Sai lầm khi sinh tôi ra? Đúng chứ? Tôi tự biết là mình sẽ chẳng có cài quyền gì trong nhà nếu như ông có thếm 1 đứa con do bà ta sinh ra, trớ
trêu, bà ta lại chẳng có khả năng sinh sản!- áắn cười mỉa mai.
BỐP
5 dấu tay in hằn rõ trên mặt hắn, mạnh !!! Jun đã hiểu sai ý ông! Ông cũng chẳng ngờ mình lại đánh hắn mạnh như thế!!!
Nghe tiếng động đó, nó sững cả người ... Ko lẽ ... ông ta đánh con trai
mình sao? Đột nhiên nó rất muốn bật tung cánh cửa đó ra mà xông vào!
Có lẽ vì cái tán quá mạnh, trường hợp xảy ra cũng khá bất ngờ nên hắn vô tình tự cắn trúng môi mình ...
Bật máu ...
Hắn chậm rãi dùng ngón tay cái quệt lấy vết máu trên môi rồi đưa lên
miệng. Máu hắn sao có vị đắng thế này? Máu ai cũng như vậy sao? Đã thấm
vào miệng rồi vẫn ko mất đi cái đắng đó! Khóe môi trong chốc lát lại vẽ
nên nụ cười hờ hững.
- Đánh đã tay ko? Còn bên này nữa!- hắn xoay mặt phiá bên kia về phía ba mình.
- .........
- Ko sao! Đừng tỏ vẻ hốii lỗi như vậy!- rõ ràng là mang hàm ý mỉa mai
chứ ko phải an ủi - Nếu thấy tôi chướng mắt quá thì giết tôi luôn bây
giờ cũng được, cũng chả còn gì lưu luyến đâu!- hắn cười khẩy, cùng lúc
đưa con dao gọt trái cây phía đầu giường cho ông.
Nó chỉ biết đứng bên ngoài mà nín thở nghe từng lời hắn nói, ai thì ko,
nhưng những gì hắn nói hắn đều có thể thực hiện, điên rồ hay ko cũng thế thôi! Hắn có biết mình đang nói nhảm gì ko? Sao lại ăn nói như thế! Đâu nhât thiết phải bất cần đến mức như thế!!!
- Ông sợ mang tội giết con trai mình??? người đứng đầu tổ chức như ông
lại sợ điều đó sao? Thôi thì để tôi làm thay ông, tay ông sẽ chẳng phải
nhuốm giọt máu nào mà vẫn có thể khiến tôi biến mất!
Nó cảm thấy cơ thể mình run nhẹ, hô hấp cũng gấp hơn, đứt quãng ... khi
hắn thốt lên câu nói đó! Đừng nói là tự giết bản thân, nếu điều đó là
thật, nó biết hắn sẽ chẳng hành xử nhanh gọn đâu, ắt hẳn đó sẽ là một
cái chết từ từ, khác nào là tự làm khổ chính bản thân mình ? Điên rồi!
Quả thật điên rồi! Sao ông ta ko ngăn hắn lại? Ông ta muốn hắn chết thật sao?
Cùng lúc đó trong phòng, hắn đang dùng dao áp ngay cổ tay phải, nhẹ
nhàng ấn vào đó những vết cứa sâu và dài. Máu chảy ra mỗi lúc 1 nhiều,
mỗi lúc một sậm! Mặt hắn cực kì bình tĩnh cứ như cổ tay mà hắn đang "
tạo nên" những vết cứa ko phải tay hắn vậy! Sâu hơn 1 chút, 1 chút nữa,
lưỡi dao này sẽ " liếm" 1 đường rất " ngọt" qua tĩnh mạch và những sợi
gân máu nơi cổ tay 1 cách rất nhẹ nhàng ...
Nó định xông vào thì chợt nghe tiếng kim loại rơi xuống nền đất, sau đó là tiếng rít lên của người đàn ông trung niên.
- Con điên rồi! Chỉ 1 chút nữa thôi con đã tàn phế! Con cũng biết đây là trong những cách " thanh toán" khiến đối phương đau đớn nhất mà!
- Chẳng phải ông muốn thế? Chưa chết nhanh vậy đâu! Theo cách của ông,
tôi phải cắt hết tĩnh mạch tay bên kia và 2 chân mình nữa kìa!- vẫn điệu cười cao ngạo đó.
- Yên đó, đừng làm thêm trò ngu ngốc nào nữa! Ta sẽ gọi bác sĩ!
Vừa nghe ông nói xong, nó vội né ra khỏi cánh cửa, tựa lưng vào bức tường gần đó, tay vờ nghịch điện thoại để tránh bị nghi ngờ.
Có cái gì đó vừa va chạm khá mạnh vào cửa phòng hắn tạo nên 1 tiếng động vừa đủ để nó nghe thấy, tiếp theo đó là những tiếng rơi loảng xoảng, có lẽ, tiếng va vào cửa là tiếng cảu chai nước biễn mà hắn đã tháo kim
tiêm ra ngay từ lúc ban đầu, còn tiếng vật dụng rơi xuống sàn hẳn là cái giá treo...
Tuy ko bị gãy đốt thương nào nhưng trong quá trình xảy ra tai nạn, vai
phải hắn đã va chạm khá mạnh xuống lòng đường nên giờ đây nó có vẻ ê ẩm
và hơi buốt, thậm chí là ko cử động nổi, ban nãy, hắn cũng rạch cổ tay
phải nhưng do cố chấp, máu hắn cứ tuôn ra ướt đẫm mọi vật màu trắng trên giường. Bằng 1 cách cố tình, hắn đã ép bản thân phải cử động bằng được
cánh tay phải đó, cũng dùng bàn tay phải, hắn vò vò mái tóc bạch kim của mình, tay càng đau, hắn vận động càng nhanh và càng mạnh, cứ như là 1
trò đùa hành hạ thân xác ...
Mái tóc bạch kim đã nhuốm vài sợi đỏ ...
Cơn đau này có vẻ ko là gì với hắn bởi vì ngay trong lúc này, hắn vẫn còn có thể nở ra 1 nụ cười - 1 nụ cười cay đắng ...
1 giọt nước mắt ứ đọng nơi khóe mi, chưa kịp rơi xuống đã bị hắn quệt đi 1 cách thô bạo... Cái chất lỏng đó là gì thế? Sao ko dưng lại muốn
thoát ra khỏi mi mắt hắn? Ko đáng để rơi 1 giọt nước mắt nào cả! Hắn ổn
và hắn mạnh mẽ!!!
- Giả tạo! Tôi tồn tại vì điều gì? Tôi có chết thì cũng chẳng ai ngó
tới! Ba có coi tôi là con ko?- hắn lẩm nhẩm- Các người ai cũng muốn "
xoay" tôi là sao hả?- đột nhiên hắn cao giọng, cái chất giọng trầm khàn
nghe có vẻ đau đớn, rất nhanh, khi hắn nói câu sau, 1 giọt nước mắt đã
rơi khỏi mắt ...
Rơi nhanh và thấm đẫm ...