Nụ Hôn Đầu Tiên

Nụ Hôn Đầu Tiên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323873

Bình chọn: 7.5.00/10/387 lượt.

Đúng là xui xẻo!

“Sao nói nhiều vậy? Đi theo rồi sẽ biết!”.

Vừa nói cậu ta vừa kéo tôi đi.

Tôi hơi bực mình!

Mọi người đang xì xầm bàn tán, sao Bùi Kỷ Trung có thể thản nhiên nắm tay người khác kéo đi?

Tôi đã gặp nhiều phiền phức lắm rồi. “Đủ rồi Bủi Kỷ Trung, buông tay tôi ra!!”. Tôi quát thật lớn.

Quát xong, cả tôi cũng giật mình, trời ơi, có phải là tôi không?

Mấy tuần trước, cả nói chuyện với con trai tôi cũng đỏ mặt. Thế mà hôm nay tôi dám quát vào mặt anh chàng đẹp trai nổi tiếng Bùi Kỷ Trung này.

Tôi cũng không hiểu tại sao gặp Bùi Kỷ Trung tôi lại trở nên như thế! Có lẽ Bùi Kỷ Trung cũng không ngờ tôi sẽ nổi điên lên nên hơi sửng sốt.

“Ồ, tôi, tôi chỉ muốn nói tôi đang rất vội, tôi phải đến nàh vệ sinh!”. Tôi vội vàng bồi thêm một câu, nhân lúc cậu ta còn sửng sốt, tôi co giò chạy mất.

“Chao ôi, không ngờ cuộc sống của một học sinh trung học lại vất vả đến thế này…” Tôi vừa lau mồ hôi vừa nghĩ ngợi.

Tôi hớt hải chạy vào lớp. Mới khai giảng được mấy ngày, có lẽ mọi chuyện không được thuận lợi.

“Y Nghiên, lúc nãy có chuyện gì vậy?” Triết Dân hỏi tôi.

Tôi thở hổn hển ngồi xuống.

“Hả? Thì ra cậu cũng thấy?”

“Không phải, tớ nghe người ta nói. Có phải đó là vì kẻ đã truy tìm bạn trên mạng không?”.

“Không phải, không phải!”. Tôi xua tay.

“Tớ chẳng liên quan gì đến cậu ta, chẳng qua lúc khai giảng có cãi nhau vơi cậu ta một trận nên cậu ta muốn trừng trị tớ.”

Không thể để Triết Dân hiểu lầm tôi đang qua lại với Bùi Kỷ Trung được!

“Ồ? Hắn ta có làm gì bạn không? Nếu hắn dám gây phiền phức cho bạn, tớ nhất định sẽ bảo anh em trong nhóm giải quyết hắn!”.

“Ồ, không cần đâu, không cần đâu, chắc cậu ta rãnh rỗi quá nên đùa thôi, con gái theo cậu ta đếm không xuể mà, cậu ta đâu thèm để ý đến tớ, mẩu tin trên mạng là cậu ta đùa cới tớ thôi. Chúng tớ chẳng có quan hệ gì cả…”

“Nếu lần sau hắn dám đến tìm bạn, bạn cứ bảo tớ! Tớ không thể để cho người của trường Thừa Nguyên chúng ta bị bắt nạt! Nhóm Hip Hop của trường Thuận Kim cũng hơi ngang ngược rồi đấy, dám đến trường Thừa Nguyên của chúng ta, tớ đã thấy chướng mắt từ lâu rồi”.

“Triết Dân, không phải đâu, cậu ta…”

“Vào lớp!”. May mà lúc này thầy giáo đã vào lớp.

Tạm thời gác chuyện này qua, tôi thở phào.

Đừng để Triết Dân nhúng tay vào chuyện giữa tôi và Bùi Kỷ Trung.

Nếu không cẩn thận để Triết Dân xen vào, sự việc sẽ càng rắc rối hơn.

Xem ra sau này tôi phải tìm dịp nói rõ với Bùi Kỷ Trung! Tôi đoán Bùi Kỷ Trung tám phần là muốn trả mối thù lần trước! Hắn muốn tìm mọi lý do để trả đũa tôi, tôi không thể để cho mọi người hiểu lầm nữa!

“Các em hãy im lặng, hôm nay giới thiệu với các em một bạn học mới”.

“Không biết có ai lại chuyển lớp nữa? Đúng là trường Thừa Nguyên nổi tiếng thật!”.

Triết Dân khẽ nói với tôi. Nói thật ra, tôi chẳng quan tâm đến chuyện của người khác. Bởi vì tôi đã gặp quá nhiều chuyện phiền phức rồi.

“Người bạn mới này từ trường Thuận Kim đến đây học dự thính, bây giờ chúng ta hãy cho một tràng pháo tay đón chào người bạn mới”.

“Bốp bốp…” Tôi cũng vỗ tay cho có lệ.

Người bạn mới đấy bước vào. Chỉ nghe cả lớp đều kêu ồ lên.

Tôi đã gặp ma rồi? Tôi tự hỏi mình. Đây có phải là ảo giác hay không? Tôi cắn thật mạnh vào cánh tay của mình… Đau quá! Tôi không dám tin vào mắt mình nữa.

Tôi cũng muốn cắn thử tay của Triết Dân xem là thật hay giả!

Nhưng không còn thời gian nữa.

“Xin chào mọi người!”. Người bạn mới vẫy tay.

Xem ra là thật rồi! Thì ra người bạn mới của chúng tôi là Bùi Kỷ Trung! Lòng tôi chùn xuống.

Rốt cuộc tôi đã làm gì nên tội?

Tiền đồ của tôi trong trường Thừa Nguyên sắp mất trong tay người này rồi.

Lẽ nào sắp tới đây tôi phải chuyển trường?

“Chào mọi người, chào mọi người!” Bùi Kỷ Trung đứng trên bục giảng vẫy tay với mọi người.

Cả lớp ồn ào hẳn lên, nhất là bọn con gái.

“Các em im lặng nào! Đây là em Bùi Kỷ Trung đến từ trường Thuận Kim. Sau này các em hãy học tập lẫn nhau. Em Bùi Kỷ Trung, bây giờ thầy sắp xếp cho em một chỗ ngồi. Ừ, em sẽ ngồi ở…”

“Thưa thầy, em ngồi bên cạnh bạn Hàn Y Nghiên là được rồi!”.

Cái gì? Cậu ta dám yêu cầu thẳng với thầy giáo. Nhưng Bùi Kỷ Trung ơi, thủ đoạn của cậu không khôn khéo tí nào!

Tôi đoán thầy giáo sẽ không đồng ý.

Ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía tôi.

“Nhưng bên cạnh em Y Nghiên đâu còn chỗ trống nào?” Thầy giáo lộ vẻ khó xử.

Đừng mà thầy! Tôi kêu lên trong lòng.

“Thưa thầy, em biết bạn Hàn Y Nghiên là học sinh giỏi của trường Thừa Nguyên, nếu được ngồi bên cạnh bạn ấy, sau này chúng em có thể cùng học tập, đôi bên đều có lợi!”

Hay cho Bùi Kỷ Trung, thật là xảo quyệt! Qủa nhiên thầy giáo đã xuôi lòng trước lời ngon tiếng ng


Old school Easter eggs.