Old school Easter eggs.
Nữ Phụ Là Vô Tội

Nữ Phụ Là Vô Tội

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 329585

Bình chọn: 8.5.00/10/958 lượt.

thử, kết quả đúng như ngươi thấy, ta thất bại." Mộ Lam thản nhiên cười.

Đáp án như vậy khiến Lưu Huỳnh thêm khổ não nhưng hắn đã sớm nghĩ tới, nếu quả thật có thể mượn xác hoàn hồn, tại sao mạc hoang lại có thể thảm bại trong lúc đại chiến, nếu như thật sự không có môn võ công này, chẳng lẽ hắn trách lầm sư thúc? Không thể nào, cảm giác của hắn sẽ không sai.

"Lưu Huỳnh công tử, mạo muội hỏi một câu, ngươi muốn hỏi thăm thuật ấy vì nữ nhân?" Mộ Lam hỏi.

"Ngươi vì nam nhân?"

"Ha Ha, biết rõ tâm tư ta đối với ngươi do giống bộ dạng một người đã chết." Mộ Lam nói xong ngón tay muốn sờ cằm Lưu Huỳnh.

Lưu Huỳnh nhàn nhạt cười, tay đã nắm lấy kiếm Tố Vấn bên hông.

"Lưu Huỳnh công tử! Kiếm hạ lưu tình!" Thích Phùng Đình hô to từ đàng xa dùng khinh công đi vào trong đình, mở quạt giấy ngăn ở giữa hai người.

"Lão Thích, sao ngươi lại tới, buôn bán tại Thanh Bình Nhạc của chúng ta vắng vẻ đến vậy cơ à?" Ngược lại Mộ Lam nói có vẻ oán trách.

"Chủ nhân, đồ đệ của bạn không thể đùa giỡn, ngươi bớt phóng túng một chút, kiếm bên hông Lưu Huỳnh công tử cũng không để không." Thích Phùng Đình trả lời.

Mộ Lam lại cười duyên nói: " Lưu Huỳnh công tử đừng để ý, thật sự là nhìn thấy công tử không kìm lòng được muốn vui đùa một chút."

Lưu Huỳnh cũng khẽ mỉm cười: "Không sao, sớm đã nghe nói mặc dù chủ nhân Thanh Bình Nhạc làm nghề này mĩ nữ như mây lại thích nam nhân , thỉnh thoảng lời đồn đãi cũng có lúc thành sự thật."

Đang nói chuyện, trên mặt Lưu Huỳnh cảm thấy có chút lạnh, ngước đầu lên nhìn bầu trời, từng bông tuyết rơi xuống lưa thưa.

"Tuyết rơi rồi vào nhà đi, ngài chịu không nổi lạnh." Thích Phùng Đình nói với Mộ Lam, Mộ Lam vươn tay, để Thích Phùng Đình kéo hắn .

"Lưu Huỳnh công tử, nếu trong lòng ngươi bối rối, có thể đến bên Kính hồ xem một chút, Kính Hồ của ta có chút ma lực." Mộ Lam nói xong chỉ phương hướng cho Lưu Huỳnh, sau đó để Thích Phùng Đình nâng đỡ trở về phòng.

Lưu Huỳnh nhìn hàng dấu chân của hai người càng lúc càng xa, quả nhiên là tin đồn giả dối , hắn lật khắp sách cổ tại Tàng Kinh các Thiếu Lâm tự cũng không có nhắc tới chút gì, thật sự là không tồn tại .

--------------------------------------------------------Ta là giải phân cách xinh đẹp--------------------------------------------

Tiết Tình đứng ở trước tháp, ngước nhìn Phật tháp tráng lệ!Hừ, có tiền dát vàng cả đỉnh tháp, ra ngoài không thể mang lộ phí sao!

"A di đà Phật, cả ngày lão nạp nghe Yêu Tinh than thở thật sự rất phiền lòng, Yêu Tinh nhớ Tuệ Huỳnh hả ?" Thiền Không phương trượng chắp tay trước ngực hỏi.

Tiết Tình liếc mắt: "Ngươi cứ nói đi, ngươi không phải cao tăng đắc đạo sao, bấm tay tính xem."

"A di đà Phật, lão nạp vốn định nói cho Yêu Tinh một biện pháp khiến Tuệ Huỳnh trở lại bên cạnh Yêu Tinh, thái độ của Yêu Tinh thực ác liệt hay là thôi đi."

Tiết Tình bắt được tay áo của Thiền Không phương trượng liền bôi lên khoé mắt: "Tiểu nhân sai rồi! Con lừa ngốc không nên chấp nhặt với tiểu nhân! Tha ta lần này! Lần sau không dám nữa!"

Thiền Không phương trượng đem tay áo mình rút về, cẩn thận nhìn xem trên mặt có nước mũi cọ vào hay không: "Yêu Tinh ngươi cũng đừng cao hứng quá sớm, đến đây, theo lão nạp tới chỗ này."

Thiền Không phương trượng dẫn Tiết Tình đến, mở cửa sắt lớn của Phật tháp ra: "Đây là 18 vị đệ tử tinh anh của thiếu lâm tự, đợi ngươi đánh thắng bọn họ trở lại nói chuyện với lão nạp." Thiền Không phương trượng nói xong dơ chân đạp, đạp luôn Tiết Tình vào bên trong tháp, chỉ nghe tiếng cửa chính đóng lại ầm âm.

Bên trong tháp không có ánh mặt trời, chung quanh để một vòng nến hồng, ánh nến đủ để Tiết Tình thấy rõ vật thể chung quanh, 18 hoà thượng tay trần toàn thân ánh đồng đang lấy tạo hình La Hán Trận kinh điển xếp trước mặt mình, tay Tiết Tình cầm thật chặt chuôi kiếm Thanh Vân, tình huống bây giờ là sao? 18 tên nam nhân quần áo xộc xệch nhìn chằm chằm một nữ tử yếu đuối? Một cô gái chưa lập gia đình mắt như hổ rình mồi nhìn 18 đại lão gia màu sắc tục khí? Trận giằng co này thật quá không công bằng, tính số lượng thì Tiết Tình đang ở hoàn cảnh xấu, tính chất lượng hình như cũng không chiếm ưu thế.

"Phật Môn cấm địa! Người tự tiệt xâm nhập, giết!" 18 người đồng thanh quát, bởi vì âm vang của từ "Chết" không ngừng lặp lại, có chút khí thế.

Tiết Tình khinh bỉ nhìn bọn hắn, nàng mà tự tiện xâm nhập? Rõ ràng là bị phương trượng bọn hắn đánh lén sau lưng đạp vào, làm giống như cái chết dễ dàng của nhân vật phản diện, mặc dù Thiền Không phương trượng quả thật không phải chánh phái.

"Aaaaa!" Thập Bát Đồng Nhân hét lớn một tiếng,những đồng nhân đứng ở phía trên cũng xoay người xuống, đứng thành một hàng vây xem Tiết Tình.

Lưng Tiết Tình dính sát tường để tránh trước sau đều có địch, kiếm đã xuất khỏi vỏ, để ngang trước người, 18 đồng nhân cũng bày xong tư thế, Tiết Tình xuất kiếm, mũi kiếm