
đó_LC cầm trên tay chiếc kim tiêm giờ nó không thể chịu ngồi im nữa rồi, nó vùng giậy đá văng chiếc kim tiêm đó ra nhưng không may lại trúng vào người UN.
LC bất ngờ sao nó có thể thoát ra được, nhưng không sao LC nhanh tay kéo vạt áo nó rách 1 đường, nó cũng không vừa dùng tay túm vai LC cùng lúc gạt chân LC ngã xuống, đá văng LC vào tường 1 lực khá mạnh làm LC ngất lịm đi
UN thấy chị mình vậy sợ hãi nhìn nó
Nó nhặt chiếc kim tiêm đó lên nhếch môi
-các cô muốn thứ này phải không
UN lắc đầu nguầy nguậy, càng sợ hãi nó càng vui
-tôi đã tha cho cô 1 lần, sẽ không có lần thứ 2 đâu Uyển Nhi à
Pằng!! Pằng!! bên ngoài người Hổ Vương với JP đang đánh nhau, tiếng súng là của người của ba nuôi nó (vua mafila á nha)
Rầm!!! Ba nó đạp cửa chạy vô, chạy đến gần nó xem xét
-con có sao không
-con không sao_nó cười nhẹ nhìn ba nó
-KHÔNG!!! hắn hét lên gọi nó
Pằng!!nhưng không kịp UN đã cầm chiếc súng mini mà lúc nó đánh nhau với LC rơi ra 1 dòng máu đỏ tuôn ra, nó đã nghĩ mình sẽ chết nhưng không phải người đỡ cho nó không phải hắn cũng không phải ba nó mà là Hân.
Nó như bất động nhìn Hân ngã xuống trước mặt nó
-gọi cấp cứu nhanh lên_Khánh cầm đt lên gọi xe cấp cứu đến
UN như không biết mình đã làm gì ngã khụy xuống như người mất hồn để mặc người của JP mang cô và chị cô đi.
Tất cả mọi người ngồi đợi trước cửa phòng bệnh viện, nó từ lúc đến đây không nói không cười khuôn mặt vô hồn không chút biểu cảm.
Cửa phòng bật mở, bác sĩ tháo kính ra
-đạn đã ghim thẳng vào tim không thể cứu được rồi, tim vẫn đang đập là một kì tích nhưng sẽ không lâu đâu như vậy sẽ rất đau đơn_lời bác sĩ từng lời từng lời một đi sau vào tâm trí nó và mọi người, tất cả quay lại nhìn nó.
-bọn cháu có thể vào thăm chứ_Jan lên tiếng
-được nhưng 1 người thôi
-mày vào đi_. Nó bước vào mắt nhìn Hân trân trân không nói gì hết
Thấy miệng Hân mấp máy gì đó nó lại gần ghé sát tai
-mình..h y..êu c..ậu Ji_Hân phải cố gắng lắm mới nói ra được từng chữ tim nó thắt lại, không phải nó không biết tình cảm của Hân nhưng nó không thể đáp trả.
-sao phải làm vậy, mình không đáng_nó đã khóc khóc thật sự
Hân nhìn nó khóc vì mình như vậy vừa vui vừa đau “xin lỗi đã làm cậu khóc và cũng cảm ơn cậu vì đã khóc vì mình, như vậy đã quá đủ rồi”
tít tít tít
mạch đập trên biểu đồ đã là 1 đường thẳng
1 giọt nước mắt khẽ lăn dài trên khóe mắt Hân cậu đã ra đi nhưng trên môi vẫn nở 1 nụ cười hạnh phúc.
Thực ra từ khi nó vào trường Hân luôn theo sát và bảo vệ nó, từ chuyện đèn trùm Halloween Hân đã phát hiện ra nhưng không tiện giúp nó đành nói cho hắn biết trước lúc thi Angel, cậu hát rất hay nhưng vì muốn phá LC nên đã cố hát càng dở càng tốt, vụ nó bị bắt hôm nay Hân cũng chứng kiến và thông báo cho Jan người đỡ đạn cho nó cũng là Hân, thử hỏi trên đời này ai cao thượng được như cậu. Có người nói đó là tình yêu mù quoáng chăng không phải đâu đó là tình yêu chân thành nhất dù không được đáp trả vẫn muốn yêu hết lòng để không phải hối hận
Tang lễ của Hân được chuẩn bị đơn giản 1 màu trắng thuần khiết và được hỏa táng...không một tiếng khóc vì nó đã nói không được khóc như vậy Hân sẽ rất buồn.
Trước khi hỏa táng nó nhìn thấy Hân mờ nhạt trên ảnh mỉm cười nhìn nó, nó cười đáp trả giơ tay vẫy chào nhìn bóng Hân mặc bộ đồ trắng sau có đôi cánh bay lên trời cao xung quanh cậu có 1 hào quang rất đẹp...Hân đã trở về với thiên đường nơi mà cậu đã sinh ra
“cậu sẽ hạnh phúc thôi Hân à vì cậu là một thiên thần mà mọi người luôn nhớ đến, thiên thần hạnh phúc chăng có lẽ đó chính là cậu”
Ngay sau đó tin công ty bánh kẹo Hoàng Nguyễn bị phá sản và phải bồi thường chịu trách nhiệm hình sự vì tội tham ô và bôi nhọ danh dự nhân phẩm con gái của tập đoàn Vũ Kim đã xuất hiện trên trang đầu của các trang báo.
Sau tang lễ nó cùng Jan đến bar wind’s gặp UN và LC “nói chuyện”
-2 cô đã biết mình làm gì chưa_nó nhẹ nhàng nói
-xin lỗi...xin lỗi...xin lỗi_UN vẫn nhắc đi nhắc lại từ đó từ khi đã dùng súng bắn Hân, hối hận đúng UN đã hối hận rồi nhưng cũng đã quá muộn rồi
-hối hận sao_nó nhìn UN cười nửa miệng
-đã làm gì chứ_LC vẫn hằn giọng cười nửa miệng
CHÁT!!! nó tát LC làm cô rách cả môi chảy máu
-Key lôi 2 cô này đến 1 khách sạn đi, gọi thằng nào đến “chung vui” với 2 cô ta cũng được rồi đem về đây_Key gật đầu hiểu ý gọi người lôi họ ra ngoài.
Nói rời khỏi bar, đi xe buýt đến cánh đồng hoa oải hương mà hắn từng dẫn nó tới. Đến đây nó cảm thấy thoải mái hơn...
Giữa cánh đồng hoa oải hương có 1 thiên thần váy trắng đang bước đều đều gương mặt phảng phất 1 nỗi buồn, ai nhìn thấy chắc cũng phải thấy buồn theo và hắn cũng vậy, từ khi nó bước ra khỏi bar hắn đã theo nó đến đây.
-nếu là anh, anh có tho