
ứ, ko mất tiền nhưng thua thì vẫn
mất mặt lắm.”
-Con nhỏ mèo bông đó chơi xấu, chính nhỏ đã bày trò với cây ghita của
con.
-Làm ko nổi đi đổ thừa cho người ta vậy hả? Con trai con đứa, vô trách
nhiệm.
-Con mà đổ thừa cho nhỏ sao? Chính cậu ta thừa nhận đó.
-Có nói thế nào thì cũng chẳng ai tin đâu nhóc.
- >”<
Ông lão này tuy đã lên chức ông, tuổi tác cũng ko đến nỗi trẻ trung lắm nhưng
tiếp xúc với tụi học sinh nhiều nên có phần bội nhiễm mấy câu giang hồ, tính
cách trẻ hơn so với tuổi nhiều. Kể cũng khả quan.
-Ko đôi co với ông nội nữa, ông chỉ toàn bênh người ngoài thôi.
-Ko thôi.
-Nhưng mà…cháu nội yêu quý mà ông cũng ko nói cho con biết kết quả sao? Thắng
chắc rồi hen?
-Tự tin như thế thì còn hỏi làm chi?
-Cho chắc ăn thôi, ông từng dạy là con người ít nhất cũng phải có lúc ko được
phép tự tin quá mà, dù muốn hay ko con cũng phải tỏ ra là ko tin tưởng vô bản
thân chút. Chuẩn hen?
-Thôi đi bố già, cậu làm ông nội hay ta làm ông nội đây hả? Đầu còn một thứ
tóc mà bày đặt.
-Ông nhiều tuổi mà vô duyên muộn à nha, còn nói con là bố già, tụi học sinh
trườg ông có ngon nghẻ gì đâu chứ, ăn nói
cũng chợ búa thế thôi.
-Câu đó là của giáo viên mà.
-OMG!
Cậu ta ôm đầu than trời, sao giới người lớn ngày nay lại…tiến bộ đến thế?
Bỗng nhiên bị chảng vô đầu.
-Oái, sao ko dưng đâu uýnh con zậy?
-Dám nói ta vô duyên muộn hả con?
-Ông nội ghê quá à, già rồi mà như lưu manh vậy!
Vừa nói cậu ta vừa chạy vội lên lầu tránh bị ông già trả đũa.
-Cái thằng này…
Có lẽ cũng bởi tâm trạng đang tốt vì đang có cơ hội chiến thắng nên cậu ta
trở nên nhí nhảnh hơn mấy ngày trước nhiều.
Nhất là khi còn nhìn thấy hai kẻ
đang ghét tương tàn.
Thực ra cậu ta rất tin vô khả năng của mình nhưng chỉ hỏi ông nội để lên mặt
chút, thấy điệu bộ có chút hoang mang của
ông cậu ta càng chắc hơn mình sẽ
đánh bại được Hà Vân My kiêu ngạo.
Lên phòng và đập phá.
-Càng giở trò thì cậu sẽ càng thất bại thảm hại hơn mà thôi. Đồ mèo cáo trơ
tráo chẳng khác gì cái gáo! You lost!!!
Mới đầu tuần mà ko khí đã sôi nổi vô cùng. Mọi thứ cứ như lễ hội vậy.
Và sự xuất hiện của hai người đó càng làm cho ko khí trở nên bùng nổ hơn.
Ngày hôm nay, mọi người tỏ ra quan tâm để ý đến Nam Nam với một thái độ đầy
thiện cảm, coi cậu ta như một thần tượng vậy bởi phần biểu diễn hôm qua đã làm
tất cả quá bất ngờ.
Còn hành động chơi xấu buổi thi thể thao của My My lại khiến cho mọi người có
ấn tượng ko mấy tốt về cô ấy như trước kia nữa. Những kẻ ganh tỵ với cô ấy thì
giờ đã tỏ ra coi thường.
Tất cả đều trở nên tệ hại.
Giây phút thông báo kết quả.
“Lại mất thêm một chút thời gian với tụi này rồi đây.”
Mọi người im lặng chờ đợi kết quả được thông bao dẫu rằng nhiều khả năng
phần
thắng sẽ nghiêng về phía Nam Nam.
Còn hai nhân vật chính thì vẫn nhìn nhau ko ai chịu thua ai.
Nụ cười ngày hôm nay của My My đã trở nên yếu hơn trước. Cũng bởi yếu tố gia
đình
khiến cổ thấy áp lực nặng nề.
-Ưhm…phải nói sao đây nhỉ?
-…
-Cô rất tiếc, Nam Nam…
Ánh mắt cậu ta thay đổi nhanh chóng.
-Tiết mục văn nghệ của em rất hay thế mà lại bị như thế…
-Là sao? Cô đừng có câu giờ thêm nữa.
“Ư nhỉ? Sao mình lại bày trò vớ vẩn thế này, tốn phí quá!”
-Nam Nam, tuy nhiên em vẫn là người chiến thắng!
-Oh yeah! Có thế chứ. Mình biết mà!
Mọi người đều đánh mắt nhìn về phía My My, ánh mắt cô ấy vẫn ko có gì cả.
-Tuy nhiên…
Câu nói lập lờ này lập tức gây được tiếng vang bằng chứng là 100% ánh mắt đều
nhìn
giáo viên chủ nhiệm.
-Theo số đông ý kiến thì thật chẳng đành lòng để một người như bạn Vân My rời
chỗ
của mình, vì thế…
-Lại sao đây?
Giọng Nam Nam rõ cằn nhằn.
-Trên danh nghĩa thì Nam Nam sẽ làm lớp trưởng B1 có quyền phụ trách và tiếp
quản
các hoạt động của trường liên quan đến mình còn với mọi người trong lớp
chúng ta thì
vẫn sẽ coi Vân My là lớp trưởng, cứ coi như lớp chúng ta có hai
lớp trưởng đi.
-Ý cô…em sẽ là bù nhìn thay cho cậu ta…?
Nam Nam chỉ tay về phía My My và tỏ thái độ bất hài lòng.
-Ko thể dùng từ bù nhìn được.
-Thế phải dùng cái gì?
“Cái đó mà cũng phải hỏi sao?”
-Người nộm.
+_+
-Cô đang chọc tức em đấy sao?
-Ko, cô ko có ý đó…chỉ là em hỏi…
-Vậy đúng là em sẽ làm bù nhìn hay hình nộm gì đó cho người này sao? Các
người coi
Hoàng Nam Nam này là ai hả?
Đột nhiên My My đứng bật dậy khiến cậu ta giật nảy mình tròn mắt nhìn.
-Cậu ta sao vậy? O_o
Cái vẻ mặt thì như lần đầu tiên nhìn thấy TV. +_+
-Em cũng ko cần cái thứ đã ko