Sad Love Story

Sad Love Story

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322851

Bình chọn: 7.5.00/10/285 lượt.

ng nói chuyện “mờ ám” phải giật mình, hai cô bé từ từ quay lại phía đằng sau và hét lớn.

_Á! Martha cũng đáng sợ nữa!- Hina và Hime hét lên rồi chạy tới chỗ Akira đang ngồi.

_Hai đứa nói cái gì hả?!- Martha tức giận hét với theo, cô rất muốn chạy theo cho hai cô nhóc đó một trận nhưng tụi nó đã chạy vào khu vườn hoa anh đào - là nơi mà những người như cô không bao giờ được phép bước đến nên cô đành phải hậm hực bỏ đi.



Đang ngồi suy nghĩ, Akira cảm nhận có ai đó đang tiến về phía mình, cô ngẩng đầu lên.

Là Hina và Hime!

Cô khẽ mỉm cười. Phải rồi! Cô vẫn còn hai cô bé cơ mà! Hai người lúc nào cũng bí hiểm nhưng lại rất thú vị, hai người còn lại vẫn còn yêu cô, hơn cả mẫu hậu…

_Akira! Akira!- Hai cô bé nói lớn.

_Huh? Chuyện gì?- Cô giật mình, mãi suy nghĩ nên không biết hai cô bé đã đứng trước mặt mình từ lúc nào.

_Bọn em muốn tham quan nhà khính Vivian!

_Chị dẫn tụi em đi đi!

Hai cô bé hớn hở, kéo kéo giật giật tay áo của Akira trông thật dễ thương và đáng yêu làm sao.

_Được rồi! Cùng đi nào!-Akira cười.

Cô đứng dậy, nắm tay hai đứa trẻ dẫn đi.

~~o0o~~ Nhà kính Vivian ~~o0o~~

_Này này!- Hime kéo tay áo Hina nói, rồi cô khẽ nháy mắt.

_OK!- Hina cười, một nụ cười nham hiểm.

Đang đi xung quanh khu nhà kính để tham quan thì Hime kéo kéo tay áo Akira.

_Gì thế?- Akira cúi đầu xuống hỏi.

_Mình chơi trò đối đi!- Hime cười tươi nói.

_Uhm, được thôi!- Akira gật đầu.

_Chị nói trước đi!

_ “ Trúc xinh trúc đứng đầu đình

Em xinh em đứng một mình cũng xinh”- Akira nói.

_ “ Nhìn xa cứ tưởng tinh tinh

Nhìn gần mới biết là ma hiện hình”- Hime đáp lại.

_Hả? – Akira ngạc nhiên nhìn con bé, nghĩ “ Cái con bé này tính chơi mình sao? Được, nếu em muốn chị sẽ chơi với em đến cùng” Akira cười nham hiểm.

_ “Ni cô chải tóc bên bờ suối”- Akira nói.

_ “Hiệp sĩ mù đắm đuối nhìn Ni cô”- Hime xoa cằm suy nghĩ.

_ “ Thư sinh dùi mài học kinh sử

Gắng công cố gắng ắt thành danh”

_ “Học hành như cá kho tiêu

Kho nhiều thì mặn học nhiều thì ngu”



Cứ thế, hai chị em cứ đối qua đối lại những câu nhảm nhí, vớ vẩn nhưng cũng không kém phần hài hước



Trong khi hai người họ cứ cười đùa vui vẻ với nhau thì Hina đã kịp làm một việc gi đó phục vụ cho kế hoạch trong sáng của cô. Xong việc, cô chạy lại bên cạnh Hime, nói với Akira:

_ Khu nhà kính Vivian này đẹp quá, xem hoài không chán, nhưng em mới nhớ là tụi em có việc bận, hẹn chị khi khác tụi em sẽ xem tiếp. Đi nào Hime!- Hina nói liền một mạch rồi kéo tay Hime bỏ đi

Akira hơi ngạc nhiên vì thái độ của cô bé, nét mặt thoáng chút buồn nhưng rồi cũng bình tĩnh trở lại, gương mặt lạnh lùng như lúc trước. Cô cất bước tiến về phía khu vườn hoa anh đào của mình.

__o0o__

_Thế nào? Thế nào? Lấy được không?- Hime hí hửng hỏi

_Quá được! Em làm tốt lắm nên chị lấy được một đống luôn nè!- Hina vừa nói vừa giơ một cái bịch nhỏ lên

_Hahaha!- Cả hai đứa cười lớn, khuôn mặt lộ đầy vẻ nham hiểm, kế hoạch “trong sáng” của hai đứa nhóc này sắp dược thực hiện rồi.





Sau khi Akira bỏ đi, Ahin cũng tạm biệt mẫu hậu rồi đi về phía khu vườn hoa hồng của mình cùng Silly và “cục bông” Mimi. Cô dừng lại trước cánh cửa khu vườn, nhẹ nhàng đặt tay lên đó, chỗ cô chạm vào lõm xuống và cánh cửa dần dần mở ra. Cô bước vào khu vườn của mình. Một cơn gió mát rượi thổi qua, mái tóc cô tung bay trong gió, những cánh hoa hồng yếu ớt bị gió thổi bay lung tung khắp nơi. Khung cảnh bây giờ trông thật đẹp làm sao!

Cô đưa tay chạm vào những bông hoa hồng màu xanh dương, kí ức chợt ùa về.

“Đẹp như màu mắt em”

Akira đã từng nói thế với cô khi cô dẫn Akira đến đây chơi lần đầu tiên lúc Akira chưa giận cô.

Sao lại buồn đến như thế?!

Cô được rất nhiều người yêu mến, ai cũng quan tâm đến cô nhưng nếu không không phải là Akira thì cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Cô ngẩng đầu lên, đưa mắt nhìn những bông hoa hồng đỏ rực – bông hoa chị cô thích nhất.Vào ngày đầu tiên Akira đến khu vườn này, Akira đã nhìn nó và mỉm cười. Một nụ cười rất đẹp, nó mang lại cho cô cảm giác yên bình (vì lúc đó Akira là người thân thiết, gần gũi với Ahin nhất, chứ không phải ahin đồng tính đâu nhé), Ahin luôn nghĩ Akira thích bông hoa đó vì nó giống màu mắt của chị ấy nhưng vào ngày mà Akira bắt đầu giận cô, chị ấy đã cầm bông hoa hồng đỏ mà cô tặng, nói bằng chất giọng lạnh như băng, nó khiến cô cảm thấy sợ khi nhớ lại lần đó

“Biết vì sao ta luôn thích hoa hồng đỏ không?

vì nó mang một màu đỏ

một màu đỏ của máu cũng giống như màu mắt ta

màu của cái chết”

Ahin giật mình khi nghĩ đến đó, cô đứng dậy “Màu đỏ của máu sao ?” Ahin mơ hồ nhớ lại “Chị thật khó hiểu, Akira!” cô cười nhạt, nói thầm


XtGem Forum catalog