
ời chẳng hề thoải mái tí nào.
Silly liếc nhìn Ahin với ánh mắt khó hiểu. Một Ahin vui vẻ, hòa đồng, hay cười với mọi người đâu mất rồi mà thay vào đó lại là một người lạnh lùng hệt như công chúa Akira thế này, chỉ có điều là không có sát khí thôi.
_Công chúa Ahin! – Silly cuối cùng cũng chịu mở lời trước.
Ahin nghe thấy có tiếng gọi mình thì quay sang nhìn Silly với vẻ thắc mắc, Silly liền nói tiếp:
_Nếu người không cố gắng khiến hoàng tử Zen thích người hơn thì không được đâu, sẽ bị Akira giành lại đấy.
_Có cố gắng đến bao nhiều thì cũng vô ích – Ahin lạnh nhạt trả lời.
_Người định bỏ cuộc sao? – Silly nheo mày hỏi.
_Không! – Ahin trả lời một cách chắc chắn.
_Vậy chứ… - Silly ngập ngừng hỏi nhưng Ahin đã nhanh chóng biết được Silly muốn hỏi gì nên cắt ngang cả lời Silly mà trả lời luôn:
_Ta sẽ loại bỏ Akira!
Silly cảm thấy hơi lo lắng về việc này, muốn loại bỏ người như Akira quả thật không dễ, chỉ cần đứng gần thôi đã run cầm cập, chỉ nhìn vào đôi mắt đỏ máu ấy thôi đã không thể làm gì. Nhưng đó không phải là tất cả những gì Silly lo lắng, bởi vì còn có một chuyện khiến Silly không thể không quan tâm.
“Công chúa Ahin… lẽ nào người đã quên rồi sao?”
_Công chúa Ahin… Người định sẽ tiến hành kế hoạch vào lúc nào? – Sau một hồi lưỡng lự, Silly lên tiếng.
_Uhm… Có lẽ là vào ngày mai, phải tiến hành càng sớm càng tốt – Ahin trả lời.
_Không! – Sau khi nghe câu trả lời của Ahin, Silly đột nhiên hét lên – Không thể là ngày mai!
_Ngươi sao thế? – Ahin chau mày khó hiểu liếc nhìn Silly.
_Công chúa…Người quên rồi sao? Ngày mai là sinh nhật của công chúa Akira!
Ahin đột nhiên dững lại trước câu nói của Silly. Sở dĩ vì cô không hề nhớ tới việc này. Chỉ mới có một năm trôi qua thôi mà cô đã quên rồi hay sao? Chẳng lẽ là do sự hận thù quá lớn đã khiến cô quên mất?
Silly nhìn Ahin đang thẩn thờ suy nghĩ. Cô nói thế không chỉ vì muốn Ahin nhớ ra chuyện đó mà con vì không muốn Ahin làm hại Akira.
Có một bí mật…
Một sự thật không ai được phép biết…
Kể từ ngày Akira đi…
Ahin bỗng dưng quay sang nhìn Silly làm cô hơi giật mình nhưng nhanh chóng đã lấy lại được bình tĩnh. Nhìn vào đôi mắt màu xanh nước biển đó, trông Ahin có vẻ hơi buồn. Silly cũng nhìn Ahin, cô đang mong chờ điều gì đó.
_Kế hoạch vẫn sẽ diễn ra vào ngày mai – Ahin lạnh nhạt nói.
_Công chúa… - Silly ngạc nhiên nhìn Ahin, dù biết ngày mai là sinh nhật Akira, lẽ nào Ahin lại đang tâm làm thế.
Ahin sau khi nói xong ngay lập tức bỏ đi trước. Vốn dĩ là cô sợ, sợ là chỉ cần chậm trễ thêm giây phút nào thì Zen sẽ càng rời xa cô. Sợ lắm cái khoảnh khắc đó, giống như lần Akira trở nên lạnh lùng với cô, cả thế giới xung quanh như sụp đổ.
“Xin lỗi Akira, nhưng có vẻ như chị lại phải đón sinh nhật một mình nữa rồi.”
Akira khoác áo choàng và cài bông hoa hồng đỏ trên tóc giống như lần trước. Cô định sẽ ra ngoài tìm mẹ để làm rõ sự nghi ngờ về cha và bí mật về cái chết của bộ tộc Samanua.
…
Akira bước đi trên con đường nhỏ đầy sỏi đá hướng về phía khu rừng. Đi sâu vào bên trong khu rừng thì Akira dừng lại khi thấy hình bóng của một ngôi nhà nhỏ đơn sơ. Tiến lại gần ngôi nhà, cô đưa tay gõ hai lần vào cánh cửa.
Cạch!
Một tiếng động khẽ vang lên. Cánh cửa dần dần mở ra. Một người phụ nữ khoảng năm mươi tuổi bước ra. Bà nhìn người đang đứng trước mặt mình. Không nói gì. Bà chẳng qua chỉ là khá ngạc nhiên khi Akira đột nhiên tới đây.
_Con có chuyện cần nói – Akira nói.
Người phụ nữ liền nhanh chóng mời Akira vào. Bên trong ngôi nhà cũng không có gì đặc sắc lắm ngoài trừ những vật dụng và đồ vật ở đây đều được làm bằng gỗ.
Akira tiến đến chỗ bộ bàn ghế ở giữa nhà và ngồi xuống một chiếc ghế gỗ nhò ở đó.Người phụ nữ kia sau khi mang nước uống ra cũng ngồi xuống một chiếc ghế khác.
_Hãy kể tất cả mọi chuyện về cha sau khi con đi – Akira vào thẳng vấn đề chính.
_Nếu con muốn – Bà gật đầu rồi bắt đầu nói – Thực ra vào sáng hôm sau khi con đi, cha con đã rất hội hận và đã vào rừng để tìm con nhưng khi đến nơi thì thấy con đang lên xe ngựa của hoàng gia, cha con đã quyết định sẽ để con đi theo họ vì biết ở đó chắc chắn sẽ tốt hơn ở đây.
Akira đưa ly nước lên miệng uống một chút rồi lại chăm chú nhìn bà như muốn nghe tiếp câu chuyện. Bà thở dài rồi tiếp tục nói:
_Nhưng sau đó, công chúa Ahin ra đời. Đó mới chính là người thừa kế của hoàng tộc. Bằng mọi cách, người hoàng tộc sẽ lợi dụng những người thân nhất với con để loại bỏ con, và đó chính là người Samanua. Mệnh lệnh là trên hết, cho dù quý con cỡ nào họ cũng không thể cãi lại. Để bảo vệ con, ông ấy phải loại bỏ họ trước – Bà chậm rãi kể lại câu chuyện.
Rầm!
_Ngu ngốc! – Akira sau khi nghe xong câu chuyện rất tức giận, cô đập bàn rồi đứng dậy định bỏ đi.
Lẽ nào chỉ vì lo lắng