Snack's 1967
Sát Thủ Địa Ngục

Sát Thủ Địa Ngục

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326555

Bình chọn: 7.00/10/655 lượt.

Vi. Anh trai ông đã cướp lấy người phụ nữ ông yêu. Ông hận và căm ghét anh trai mình. Chính ông Lâm đã đẩy ông vào hố sâu của sự đau đớn và tuyệt vọng. Ông tìm mọi cách ngăn cản cuộc hôn nhân giữa anh trai và người mình yêu. Nhưng rốt cuộc ông không cứu được người mình yêu. Ông bỏ đi rất xa và thay đổi gương mặt của mình.

Anh trai ông giờ đã không còn trên thế giới này nữa. Nhưng ông Lâm đã gây ra quá nhiều nỗi đau cho bà, người ông yêu. Dù bây giờ, ông có thể cho bà cuộc sống hạnh phúc nhưng những vết thương trong lòng bà thì không bao giờ có thể lành lại. Ông không muốn bất kì ai, đặc biệt là Hạ làm tổn thương bà thêm nữa. Hạ rất giống bà thời trẻ, xinh đẹp thông minh. Nhưng tính cách của Hạ lại là của ông Lâm. Ông không muốn bà cảm thấy đau đớn nữa, không muốn những vết thương của bà lại nhói lên mỗi lần gặp Hạ. Ngay bản thân ông cũng ghét Hạ. Vì nhìn Hạ ông phải đối mặt với sự thật rằng bà đã từng thuộc về ông Lâm và Hạ là kết quả của điều ấy. Ông không muốn....

.... ở nghĩa trang

Nắng chiều vàng, những tia nắng yếu ớt còn sót lại của một mùa thu đã qua từ lâu. Hạ bước đi trên con đường dài. Hạ dừng lại ở một ngôi mộ. Đó là mộ của ông. Hạ ngồi xuống, không nói gì. Hạ không có gì để nói mà cũng không biết nói gì. Hạ quá mệt mỏi rồi. Hạ muốn có thể đi thật xa và vứt bỏ tất cả. Nhưng Hạ biết mình không thể. Vì vậy, Hạ đến thăm Ông. Trước kia và bây giờ cũng vậy, Ông luôn là người lắng nghe và khuyên Hạ mọi điều. Ông như người thân của Hạ vậy. Không có Ông, Hạ đã không biết phải làm gì khi bố mất. Không có Ông, Hạ không có ngày hôm nay.

Chiều, một chiều buồn. Ở nghĩa trang, một bản nhạc du dương buồn nhưng vô cùng hấp dẫn vang vọng khắp không gian. Bản nhạc ấy theo gió bay xa, bay xa lay động gió, mây và cả cỏ cây. Ánh nắng mặt trời nhạt dần, nhạt dần đọng lại trên cây tiêu phát ra bản nhạc ấy. Có một cô gái ngồi đang ngồi lặng yên bên nấm mộ xanh cỏ. Có một cô gái đang khóc

chap 17 (tiếp )

.... Bác sĩ Minh bước vào phòng làm việc của mình thì thấy hai cái va li nhỏ và Hạ đang đứng cạnh cửa sổ nhìn ra xa

- Ceo, 7h tối rồi. Sao em lại ở đây giờ này ? Mà những chiếc va li này là sao ?- Bác sĩ Minh ngạc nhiên

- Tường Vi khá hơn chưa ?- Hạ quay lại với gương mặt buồn và ảo não

- Con bé vẫn chưa tỉnh – Bác sĩ Minh nhanh chóng ngồi xuống bàn làm việc- Mà em còn chưa trả lời câu hỏi của anh

- Cho em để nhờ mấy thứ này và ở tạm đây nha. Nếu anh thấy phiền thì em sẽ đi khỏi đây ngay

- Anh thì không sao. Nhưng em có nhà mà....

- Cám ơn anh- Chưa đợi bác sĩ Minh nói hết câu, Hạ đã đi ra ngoài. Cánh cửa phòng khép lại để lại bác sĩ Minh với một câu hỏi lớn trong đầu.

Hạ đến phòng bệnh của Tường Vi. Tường Vi không có ở đây. Không một ai có mặt ở đây cả. Hạ như linh cảm thấy điều gì đó không lành. Hạ lao đến phòng cấp cứu. Phòng cấp cứu sáng đèn.

Bác sĩ Minh cũng vội vã đến phòng cấp cứu

- Đã có chuyện gì xảy ra vậy ?- Anh hỏi vội cô y tá trên đường đến phòng cấp cứu

- Bệnh nhân phòng 307 : Nguyễn Tường Vi tự tử - Cô y tá đáp

- Tự tử ? Cô ấy còn chưa tỉnh cơ mà ?

- Dạ em cũng không rõ. Nhưng nếu không phải cô ấy làm thì chẳng nhẽ y tá làm ạ ? Khi bố mẹ cô ấy vừa ra khỏi phòng bệnh, chỉ có mội y tá vào kiểm tra thôi mà

- Lạ nhỉ. Thế đã báo cho người nhà bệnh nhân chưa ?

- Dạ, em báo rồi nhưng em sợ cô ấy sẽ không qua nổi. Cô ấy mất nhiều máu quá mà bệnh viện chúng ta thì không còn- Bác sĩ Minh đến trước cửa phòng cấp cứu thì thấy Hạ đang ở đó. Sắc mặt Hạ tái nhợt

- Anh, có phải Tường Vi ở trong đó không ?- Hạ vội vã hỏi

- Ừm, anh cũnng chưa rõ tình hình như thế nào. Nhưng nghe nói cô ấy tự tử và đang cần truyền máu

- Tự tử ?- Hạ ngẩn người- Tường Vi còn chưa tỉnh

- Chuyện đó để sau đi bây giờ anh phải vào xem sao đã - Anh đang định đi thì Hạ nắm lấy tay anh

- Tường Vi cần máu phải không ? Em sẽ cho cô ấy- Anh ngạc nhiên

- Ceo, em có biết em đang nói gì không ? Sức khỏe em không cho phép

- Em xin anh….

Trong phòng cấp cứu, Hạ đang truyền máu cho Tường Vi. Tình hình khẩn cấp lắm rồi. Kiên không có ở đây. Mà dù có ở đây thì Kiên cũng không được phép cho máu vì hôm trước Kiên đã truyền rồi. Hơn thế nữa, Hạ không thể bỏ mặc sự sống chết của em gái mình được. Sao Hạ có thể.

Trung Nam lại một lần nữa xuất hiện trong phòng mổ. Gương mặt Hạ biến sắc. Hạ cố gắng dùng sức mạnh của mình để ngăn cản Trung Nam lại gần Tường Vi. Nhưng cùng lúc đó những âm thanh vang vọng trong không gian mà chỉ Hạ có thể nghe thấy: Hàn Băng, cháu không được phép làm thế. Một lần can thiệp vào sự sống của người khác, cháu đã phải trả giá rồi. nếu lần này cháu tiếp tục can thiệp thì không chỉ cháu mà cả người đó cũng phải gáng chịu những hậu quả tồi tệ. Đó sẽ là một cuộc sống bị quyền rủa với người được kéo dài sự sống. Cháu hãy nhớ lấy….

Nghề nào cũng có luật của nó. Sá