Duck hunt
Sẽ Để Em Yêu Anh Lần Nữa

Sẽ Để Em Yêu Anh Lần Nữa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3214772

Bình chọn: 8.5.00/10/1477 lượt.

ông khí giữa hai người.

- Cháu thật là giỏi, biết bao nhiêu người dỗ dành mà thằng bé chẳng chịu ăn gì cả. Bây giờ lại ngoan ngoãn gnhe lời.

- Dạ, bác quá khen thôi. Bé Gia Bảo vốn dĩ ngoan ngoãn nhưng tại vì
trong người khó chịu nên mới như vậy thôi – Hiểu Đồng cười nói.

Ông bộ trưởng nghe cô nói vậy bỗng thấy rất hài lòng, gật gật đầu. Sau đó ông nói với Vĩnh Thành:

- Nếu rảnh thì cháu cùng bạn gái đến chơi. Bé Gia Bảo dường như rất nghe lời bạn gái cháu. Hay là thứ 7 tuần này đi.

Vĩnh Thành gật đầu nói:

- Dạ, nếu rảnh, cháu và cô ấy sẽ cùng đến chơi. Nhưng mà dạo này vì việc xuất cảng cháu hơi bận rộn chắc chưa thể có thời gian đến đâu. Để dịp
khác vậy.

Vĩnh Thành nói rồi chẳng kịp cho ông bộ trưởng nói thêm điều gì. Cậu đưa tay xem đồng hồ rồi kéo Hiểu Đồng đứng dậy nói:

- Cũng muộn rồi, cháu xin phép đưa bạn gái cháu về ạ, với lại còn một số việc cháu cần về giải quyết.

Ông bộ trưởng không nói gì, vẻ suy nghĩ một chút rồi đứng dậy tiễn cả hai ra về.

Vĩnh Thành và Hiểu Đồng cùng thân mật khoát tay nhau tạm biệt ông bộ trưởng đi vào xe. Khi chiếc xe vừa lăn bánh, tay hai người lặp tức
rời nhau ra. Không khí bỗng nhiên có phần ngượng ngập, hai người đều
không ai nói gì ngoài anh tài xế hỏi Vĩnh Thành muốn đi đâu.

- Em ở đâu, để anh đưa em về - Vĩnh Thành quay sang Hiểu Đồng có nhã ý hỏi.

- Không cần đâu. Em tự về được rồi, chở em đi đến ngã tư trước mặt là được – Hiểu Đồng vội vàng từ chối.

Vĩnh Thành cũng không nài ép, nhưng lát sau cậu lại hỏi:

- Làm sao có thể liên lạc với em.

Nhưng khi thấy Hiểu Đồng nhìn cậu bối rối một chút, cậu vội giải thích:

- Chỉ là bây giờ em giả vờ làm bạn gái anh, nếu sau này ngài bộ trưởng
gọi đến lại phải tiếp tục nhờ em giả làm bạn gái anh. Đến lúc đó lại
không biết liên lạc với em bằng cách nào thì sẽ khó ăn nói lắm.

Hiểu Đồng như hiểu ý vội gật đầu cười. Cô đọc số điện thoại của mình cho cậu. Rồi nói:

- Em đã nhận tiền của anh rồi nên đương nhiên sẽ đến khi anh cần.

Sau đó hai người chia tay nhau. Vĩnh Thành nhìn theo cho đến khi
bóng dáng Hiểu Đồng khuất xa. Rồi mới quay đầu nói với tài xế giọng lạnh lùng:

- Đi thôi.

Mấy ngày sau, khi Vĩnh Thành đang giải quyết một số công văn thì Khương Thái vui vẻ đi vào nói:

- Tổng giám đốc, hàng của chúng ta đã được xuất đi, vừa kịp lúc đến hạn định của hợp đồng. Ngài bộ trưởng có nhã ý mời tổng giám đốc với …

Nói tới đây bỗng nhiên Khương Thái im bặt. Từ lúc đi theo Vĩnh
Thành làm cũng được hai tháng hơn rồi nhưng mà cậu chưa từng thấy Vĩnh
Thành có một cô gái nào bên cạnh. Đi dự tiệc cũng chỉ đi có một mình,
làm việc đôi khi đến tận nửa đêm mới trở về. Cho nên cậu hơi ngạc nhiên
khi thấy thư kí của ngài bộ trưởng nhấn mạnh việc ngài bộ trưởng mời
tổng giám đốc cùng bạn gái đến chơi.

Vĩnh Thành ngẩng đầu cau mày nhìn vẻ lấp lửng một cách khó hiểu nhìn Khương Thái. Thấy vậy Khương Thái vội nói:

- Ngài bộ trưởng mời tổng giám đốc cùng…cùng bạn gái đến chơi.

Vầng trán Vĩnh Thành chợt giảng ra, cậu gật đầu một cái lạnh lùng rồi tiếp tục cúi đầu vào hồ sơ. Khương Thái hơi ngạc nhiên trước
biểu hiện bình thản của Vĩnh Thành, nhưng là một trợ lí cậu biết bổn
phận của mình là không nên tò mò về đời tư của cấp trên. Cho nên cậu cáo lui ra ngoài.

Khương Thái vừa đi ra ngoài, Vĩnh Thành lập tức cầm điện thoại bấm vào số mà cậu đã thuộc lòng. Đầu dây bên kia vừa bắt máy cậu đã lên tiếng.

- Là anh đây…

……….

- Ngài bộ trưởng mời hai chúng ta đến nhà chơi. Lại phải nhờ đến em nữa rồi.

…………

- Anh chờ em.

Cậu gập máy lại, trong lòng bỗng nổi lên một cơn sóng mạnh mẽ. Suốt cả buổi, cậu mong cho thời gian mau chóng trôi qua.

Ra đến cửa, Vĩnh Thành không kìm nén được lòng mình khi nhìn thấy
cây dù tím dưới cơn mưa lất phất kia. Lần này, cô chủ động bước đến
trước mặt cậu.

- Chào anh – Hiểu Đồng cười thật tươi nhìn Vĩnh Thành, nụ cười làm trái tim cậu thổn thức.

Nhưng Vĩnh Thành đã kìm chế được cậu chỉ nhẹ nhàng cười chào cô,
không vồn vã cũng không thờ ơ. Cả hai cùng vào xe, nhưng Vĩnh Thành
không đưa Hiểu Đồng đến ngay nhà ngài bộ trưởng mà đưa cô đến một cửa
hàng thời trang cao cấp.

Hiểu Đồng có vẻ hơi lưỡng lự một chút nhưng sau đó cô không ngần
ngại thử đồ chọn ra cho m,ình một bộ đồ sang trọng. Vĩnh Thành cũng thay cho mình một bộ đồ comple sang trọng. Trông cậu rất điển trai, rất sang trọng, toàn thân toát ra một sức hút đàn ông mạnh mẽ. Làm cho mấy cô
nhân viên trầm trồ không ít.

Bọn họ tròn mắt nhìn hai người thầm công nhận thật xứng đôi vừa lứa.

Cuối cùng cả hai cũng đến nhà ông bộ trưởng. Gia Bảo vừa thấy Hiểu
Đồng thì mừng rỡ cứ quấn lấy cô không rời. Hiểu Đồng nói gì thì nghe
đấy, rất ngoan ngoãn, tất nhiên Hiểu Đồng cũng thưởng cho Gia Bảo rất
nhiều câu chuyện cổ tích hay.

Hiểu Đồng rất biết cách kể chuyện, cô vừa kể vừa diễn tả rất sinh
động làm Gia Bảo thích lắm. Thằng bé cứ cười cứ khóc sợ theo từng nhân
vật chó sói và gà của Hiểu Đồng.

Ông bộ trưởng hài lòng lắm, rất quý mến Hiểu Đồng. Ông muốn nhờ
Hiểu Đồng đến dạy học cho Gia Bảo nhưng cô từ chối, lấy lí do bận, chỉ
có thể thỉnh thoảng