Polaroid
Sẽ Để Em Yêu Anh Lần Nữa

Sẽ Để Em Yêu Anh Lần Nữa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3212993

Bình chọn: 9.00/10/1299 lượt.

tấm lưng
gầy gò của chị Hồng, Hiểu Đồng thấy thương xót vô cùng.Nhìn lại trời thì đã tối, cô vội vàng đi ra về.

Chờ hoài mà không thấy bóng chiếc taxi nào. Hiểu Đồng vừa lo lắng
vừa dòm ngó tìm xe taxi. Gọi điện nãy giờ mà taxi vẫn chưa đến. Đang lúc lo lắng thì cô nghe tiếng gọi:

- Này em gái! Một giờ của em mất bao nhiêu tiền.

Nghe tiếng gọi ở phía sau, Hiểu
Đồng lặng cả người, toàn thân lạnh toát. Bởi cô biết nơi này là nơi nào, có những hạng người nào.

Hiểu Đồng giả vờ không nghe thấy, cô cắm cúi bỏ đi. Nhưng đằng sau lưng vẫn tiếp tục vang lên tiếng gọi:

- Này, tôi có thể trả gấp đôi, em ra giá đi.

Hiểu Đồng tái cả mặt, môi run run, chân sải bước thiệt nhanh, dần
dần bước chân đã thành bước chạy. Nhưng vừa chạy được mấy bước thì Hiểu
Đồng tông sầm vào một người đàn ông. Hiểu Đồng bị bật lại phía sau, suýt tí nữa là đo đất. Cô vội cúi đầu xin lỗi rối rít định tiếp tục chạy ra
khỏi chỗ này. Nhưng…

- Ồ cô em xinh ghê, anh chưa từng gặp em, em mới vào nghề à. Đừng sợ,
sau này anh sẽ bảo kê cho em, chỉ cần em chịu khó hầu hạ anh thoải mái
thì anh bảo đảm không có đứa nào dám động vào em đâu – Giọng nham nhở
của gã đàn ông mà Hiểu Đồng vừa tông vào vang lên cùng với nụ cười dâm
đãng.

Hiểu Đồng sợ hãi nhìn ông ta. Ông ta đang nhìn cô với cặp mắt háu đói, đêm ở đây vắng lặng vô cùng, mặc dù trời chưa đến 8 giờ, càng
khiến cho Hiểu Đồng sợ hãi. Cô nhìn người đàn ông trước mặt, hắn có cái
mặt to bè, một hàm râu gớm ghiếc không được cắt tỉa gọn gàng. Đặc biệt
là cánh tay của gã đầy long, trên vòm ngực cũng có. Trông gã nhớp nhúa
hệt một tên ăn mày ghê tởm cả tuần chưa tắm rửa.

Hiểu Đồng thụt lùi lại mấy bước, cô không biết phải làm sao, phía sau có người, đằng trước cũng có người, lại không có ai đáng tin cậy để cô kêu cứu, tình thế tiến thoái lưỡng nan. Hiểu Đồng đưa tay vào túi,
mò mẫm cái điện thoại. Cô không dám ngang nhiên cầm điện thoại ra để kêu cứu cho nên theo thói quen, cô mò bàn phím bấm số 1 rồi gọi. Nhưng Hiểu Đồng chợt nhận ra, số điện thoại đó dường như đã không còn nữa rồi. Nỗi thất vọng dâng trào cũng nỗi tuyệt vọng dâng cao.

Trong khi cô còn đang sợ hãi thì cánh tay của gã đàn ông trước mặt đã tóm lấy tay cô, gã khẽ cười nham nhở nói:

- Ngoan đi, theo anh, sau này anh sẽ ưu tiên cho em.

Hiểu Đồng hoảng hốt cô định vùng aty ra khỏi tên đó, nhưng tay hắn ta vừa to vừa khỏe nắm chặt lấy tay cô không cách nào thoát được. Mặt
cô đã tái xanh vì sợ hãi. Đang lúc cô đang run cầm cập thì …

- Bốp….

Một cú đấm từ đâu bay thẳng vào mặt gã đàn ông này. Gã bị đấm bất
ngờ không kịp trở tay nên ngã xuống. Một bàn tay nắm lấy tay Hiểu Đồng
kéo cô giật ngược về sau và hô to:

- Chạy

Hiểu Đồng không kịp suy nghĩ, cứ để mặc cho người đó kéo cô chạy.
Hai người chạy một quảng xa mới dừng lại, bắt đầu thở hồng hộc.

Hiểu Đồng vừa thở vừa, vừa ngẩng đầu lên nhìn người đã cứu mình. Đó là một chàng trai có gương mặt đẹp, thanh tú, ăn mặc có vẻ rất bụi.
Chiếc quần của cậu ta treo lửng lẳng mấy sợi dây xích, cậu mặc một chiếc áo thun trắng bên ngoài là chiếc áo khoát có nón phía sau. Trước ngực
đeo một cái máy chụp hình, bên hông là một chiếc túi da lớn, trông như
một nhà nhiếp ảnh chuyên nghiệp.

- Cám ơn anh đã giúp đỡ - Hiểu Đồng nuốt khang một tiếng, nãy giờ chạy khiến cổ họng cô khô khốc.

- Nếu muốn cám ơn thì dành cho tôi chút thời gian đi, tôi sẽ trả công cho cô – Cậu ta vừa cười vừa nháy mắt với Hiểu Đồng nói.

Hiểu Đồng giật thót người lần nữa, hóa ra anh ta cũng là hạng bỏ
tiền đi chơi gái. Giờ thì cô nhận ra cái giọng đã gạ giá với cô khi nãy. Hiểu Đồng tức giận nói:

- Tôi không phải là hạng gái như anh nghĩ, nếu anh cần thỏa mạn nhu cầu thì xin lỗi, anh nên tìm người khác.

- Nhưng tôi đã tìm rất nhiều người, chẳng ai thích hợp ngoài cô cả - Anh ta vừa nói vừa đưa chiếc máy chụp hình lên xem xét .

- Tôi không phải là gái bán than, anh tìm nhầm người rồi – Hiểu Đồng tức giận hét lên, rồi quay lưng bỏ đi.

Cậu thanh niên kia ngớ người nhận ra nãy giờ hai người đã nói những lời không ăn nhập nhau kiểu “bà nói gà, ông nói vịt”, cậu bỗng bật cười haha.

Hiểu Đồng nghe cậu ta cười lớn thì khựng lại, từ từ quay đầu nhìn cậu ta. Cậu ta cũng có gắng nín cười nói:

- Cô hiểu lầm rồi. Tôi không đến đây tìm gái để chơi, tôi chỉ là đi
ngang qua đây tìm phong cảnh để chụp hình thôi. Tôi chỉ muốn cô làm
người mẫu cho tôi mà thôi.

Hiểu Đồng nhướn mày nghi kỵ hỏi lại:

- Làm người mẫu khỏa thân à.

- Nếu tôi nói tôi muốn cô làm người mẫu khỏa thân thì sao? – Ánh mắt cậu ta nheo lên rõ ràng là đang cố ý trêo ghẹo cô.

- Bốp …

Hiểu Đồng cung tay đấm cho cậu ta một cú vào ngực thật mạnh. Làm
cho cậu ta phải cúi gập người ôm ngực. Dù đau nhưng cậu ta cũng phá ra
cười vẻ thích thú.

- Này, sao lúc nãy cô không dung cú đấm này với gã kia mà lại dung với tôi chứ.

Hiểu Đồng không thèm để ý đến lời cậu ta, cô lườm cậu ta một cái rồi quay lưng bỏ đi. Nhưng đã bị cậu ta nắm tay lôi lại.

- Được rồi, tôi không trêu cô nữa, tôi nghiêm túc mới cô làm người mẫu
cho tôi. Chỉ làm một người mẫu bình thường, tôi sẽ không có