
nghĩ hai đứa mày rất hợp đôi, tao còn định làm phù dâu cho mày nữa, nhớ không?"
"Quên rồi!" Hà nói, giọng lạnh tanh.
"Ừ, quên thì thôi. Mà mày sẽ đi dự lễ đính hôn của họ chứ?"
"Chưa biết!"
"Hôm trước Lệ đưa giấy cho mày, mày vứt đâu rồi?"
"Chả nhớ!"
"Mày...haizz tao bó tay với mày luôn."
"Bó luôn cả chân vào." Hà mở mắt ra nhìn trần nhà.
"Tao chả biết nói gì với mày giờ nữa, thôi vậy. À có gì ăn không?"
"Không biết. để xuống xem!"
Nói rồi hai người xuống bếp. Em trai Hà đang ngồi xem ti vi, thấy hai người đi xuống liền chào.
"Chào buổi sáng, sư phụ! Chào buổi sáng, chị Trang!"
"Chào!" -Hai người đồng thanh, xong Hà hỏi.
"Còn gì ăn không?"
"Có, trong bếp ý" Hà vừa đi đến cửa bếp, cậu em đã gọi giật lại.
"Vừa rồi anh Hiếu gọi điện đến, nói mấy hôm nữa mẹ anh đấy về, chị sang đó chơi."
"Biết rồi!"
(T/g cùng BeTa tranh luận:
-Hay tao bỏ chương nàu nhứ!-Ori.
-Điên à! chót viết rồi thì đăng lên, sợ khỉ gì, mày sửa hết ý của tao
rùi còn đâu. sợ khỉ zề, cứ đăng lên, bây giờ bọn nó còn miêu tả hẳn khi
ấy ấy cơ mà.
-Chậc chậc, ô nhiễm tâm hồn trẻ con!
-Chỉ có mày là trẻ con thôi!
-Trẻ con? Tao?
-Phải, mày ko đăng, ta đăng, ra ngoài, đi ra ngoài.
-Không!
-Không hả? được *Xắn tay áo*
*Bịch...bốp...rầm...choang..huỵch...cốp...xoảng...*
*phủi tay*
-Dọa nhầm người rồi. haha...
-Đồ đểu....
Một buổi tối cách lễ đính hôn 3 ngày.
Vũ có ra ngoài đi loanh quanh ở mấy trung tâm mua sắm. Lệ muốn có một
đôi giày ưng ý nên kéo Vũ đi cùng. Giờ Lệ đang đi spa và nói Vũ về
trước. Đang về, Vũ chợt nhìn thấy Hà và Hiếu đang đi bộ ngược chiều với
mình.
Hà lúc nào cũng vậy, phong cách ăn mặc rất khó đoán giới tính. Như hiện
tại, Hà mặc một chiếc áo ba lỗ (loại dành cho tom boy) khoác bên ngoài
một chiếc áo thể thao màu đen. Mặc chiếc quần thể thao cũng màu đen nốt, mang giày thể thao. Đúng là không khác gì đàn ông cả.!
Hai người đang nói chuyện vui vẻ, chợt có 3 tên du côn xuất hiện trước mặt. Vì đứng khá gần lên Vũ có thể nghe được tiếng của bọn chúng.
“ Ha ha Hà Nhật, chào mày lâu rồi không gặp.”
“ Mày muốn gì?” Hà nhếch mép cười nhạt, hỏi hắn.
“Không có gì, chỉ là tao nghe tin Tôn Chấn Vũ biến mất khỏi giang hồ, nên muốn đến hỏi thăm chút thôi”
“Đó không phải chuyện của chúng mày.” Hà gằn giọng.
“Ha ha. Mày sợ rồi. Mất hắn coi như mất cánh tay phải đúng không? “Black Rose” sẽ sớm sụp đổ thôi”
“Ha ha” Hà cười gằn.
“Nó sợ đến mức đó rồi, anh em giải quyết nó đi. Chúng ta mà giải quyết được Hà Nhật của Black chắc chắn chúng ta sẽ nổi tiếng”
“Chúng mày tìm hiểu thiếu một thông tin về tao rồi.” Hà cười khẩy.
“Không hề thiếu gì hết”
“Vậy...thử xem”
Dứt lời thì....kết quả mọi người đều biết rồi đấy, 3 cái bóng cao lớn, đầu xanh đầu đỏ nằm hun đất vô cùng thảm bại, Hà dùng chân giẫm lên
lưng tên nói nhiều nhất ban nãy. Đứng cả hai chân lên người hắn, lộn một vòng trên không rồi hạ cánh xuống lưng hắn, một âm thanh vang lên ,
chứng tỏ hắn đã gãy ít nhất là 2 cái xương sườn.
Hà cúi xuống gần tai hắn, thì thào.
“Lẽ ra mi nên điều tra thêm một chi tiết nữa, là ta rất khoái đánh nhau, chứ không như bọn khác chỉ biết dựa vào sức đàn em” Rồi thổi nhẹ vào
tai hắn.
Mọi người có nghĩ đó là luồng không khí nóng dễ chịu, man mát không?
Tên này không hề nghĩ thế...Hắn chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh chạy
xuống cổ hắn mang theo sát khí và bao nhiêu da gà cứ theo nhau nổi hết
lên....
Hà đứng dậy, nói với Hiếu đang vô cùng ngơ ngác.
“Mẹ cậu sẽ mắng nếu chúng ta tiếp tục la cà ở đây đó!”
“À, đi thôi” Hiếu bừng tỉnh đi theo Hà nhưng hiện giờ trong đầu cậu vô
cùng hỗn loạn những từ ngữ “Hà Nhật, Black Rose , Tôn Chấn Vũ, cánh tay
phải, sếp, du côn...” rốt cuộc thì Hà có liên quan gì tới chúng??????
Trong xe ô tô, Vũ cũng đang ngẫm nghĩ điều đó, thật khó để hiểu những từ ngữ mập mờ khó hiểu đó, Vũ nói với tài xế:
“Đi theo hai người đó”
*
Sau khi đợi gần hai tiếng trước cổng nhà Hiếu cũng thấy Hà bước ra. Hiếu cũng đi ra tiễn.
“Để tớ đưa cậu về!”
“Không cần đâu, tớ tự đi bộ được mà”
“Nhưng vụ vừa rồi, tớ rất lo” Giọng Hiếu ánh lên vẻ lo lắng.
“Nếu để cậu đưa tớ về, sau đó cậu tự đi về mình thì tớ còn thấy lo hơn. Haha” Hà bật cười.
“Tớ không phải trẻ con” Hiếu nhăn nhó.
“Tớ biết, nhưng tớ vẫn không yên tâm, haha, thôi tớ về” Hà quay người đi.
“Hà!”
“Sao?” Hà quay lại thì Hiếu hôn phát vào trán Hà, xong cậu nói.
“Ngủ ngon.”
Hà nhún vai rồi hôn chụt phát vào má Hiếu, rồi trêu.
“Ok. Bé cưng cũng ngủ ngon nhé. Haha”
“Lần sau không được hôn vào má tớ!” Hiếu nghiêm giọn