
br/>
* * *
TẠI PHÒNG MIKA:
Ren đi qua đi lại mãi ở trước cánh cửa
gỗ sơn trắng phòng Mika mà đầy băn khoăn, suy nghĩ xem có nên bước vào
trong hay k thi sau 1 hồi đấu tranh tư tưởng đầy kịch liệt mãi cuối cùng Ren cũng khe khẽ đẩy cửa phòng bước vào trong
Nhìn quanh căn phòng màu tím trầm k thấy có tiếng động cũng như chẳng thấy có ai cả Ren đang định bước ra để
kiếm trỗ khác vì nghĩ họ đã chuyền Mika đi trước khi Ren tời rồi nhưng
đang định quay mặt bước đi thì ánh mắt Ren bắt gặp hình ảnh cô công chúa nhỏ đẹp như thiên thần vậy mặc trên người bộ đồ trắng mỏng manh đang
ngồi ngủ thiêm thiếp bên ô cửa sổ lớn sơn màu trắng…..Ren hơi ngập ngừng 1 chút nhưng rồi cũng dảo bước tiến lại nhìn cô công chúa trong mỗi
giấc mơ của hình vẫn hằng mơ đó: khuôn mặt trái xoan thanh tú hơi xanh,
nước da trắng hồng k tỳ vết,đôi mắt nhắm nghiền,đôi lông mày hơi nhíu
lại như có gì đo bực mình lắm,hơi thở đều đều,mái tóc đen láy ôm lấy
khuôn mặt khiến cho Mika dù có là đang ngủ nhưng vẫn tỏa ra khí chất của 1 bậc quyền quý,kiêu sa, lộng lẫy đến lạ thường .
Nhìn Mika ngủ dễ thương k chịu được
khiến cho Ren k cầm được lòng mà hôn nhẹ lên má trán Mika 1 nụ hôn nhẹ
nhưng chứa đựng cả tình cảm, cả nỗi nhớ nhung của mình.
Mika thấy có người chạm vào mình đã thế
lại còn hôn vào chán mình nên mở trừng mắt nhìn thằng hung thủ nào to
gan giám động chạm mình thì k khỏi ngỡ ngàng, ngạc nhiên khi đứng trước
mặt mình là khuôn mặt, nụ cười quá đỗi quen thuộc của người mà Mika yêu
đang nhìn Mika mỉm cười hiền chàn đầy yêu thương và chìu mến……
_Anh ới đón em, Mika_Ren cười hiền rồi hôn nhẹ lên bông hoa được Mika xăm bên cánh tay trái
_Ren….Ren hả?_Giọng Mika run run.Dường
như Mika k tin vào mắt mình, cứ tưởng rằng mình đang mơ, tay dơ lên chạm vào mặt Ren như xác định lại đây k phải 1 giấc mơ
_Là Ren nè,Ren tới đón đưa Mika ra khỏi nơi này_Ren siết chặt tay mình lên bàn tay hơi lạnh của Mika đang áp lên mặt mình
_Đúng là Ren rồi. Tui đã đợi Ren mãi,
đợi mãi….._Mika ôm chầm lấy Ren, khóc nức nở. Đây k phải là lần đầu Mika khóc trước mặt Ren nhưng đây là lần đầy tiên Mika khóc cho Ren, khóc
cho cuộc tình Ren đã đeo đuổi bao năm qua
_Ren hứa với Mika sẽ bảo vệ Mika mãi mãi mà. Ren đến rồi nè, h Mika sẽ k bao h phải ở 1 mình nữa đâu, nín đi
_Ren xoa nhẹ tấm lưng đang run lên vì khóc của Mika. H Ren biết,Ren thực sự phải cám ơn cô bạn Kyu Min và Sandy đã giúp mình tỉnh ngộ ra chứ nếu k h chắc Ren sẽ hối hận xuốt đời mất….
_Um, tui biết nhất định Ren sẽ tới đón
tui mà_Mika ở nụ cười tươi đầy hạn phúc. Nơi khóe mắt còn đọng lại giọt
nước mắt nhưng đó là những giọt nước mắt hạnh phúc xen lẫn 1 chút giận
hờn nhớ thương
_Thui, đừng khóc nữa. Nhìn Mika khóc Ren cảm thấy mình bất lực lắm,buồn và đau khổ lắm khi chẳng làm gì được chi Mika cả_Ren quyệt đi 2 hàng nước mắt nóng hổi của Mika
_Um _Mika khẽ gật đầu,cố ngăn những giọt nước mặt hiềm hoi của mình lại
_Vậy chứ. Thôi, h Mika đi thay quần áo đi rồi mình đi, mặc vậy sẽ bị nhiễm lạnh đó_Ren nói đỏ mặt quay đi
_A…..um….um…uh,uh,…..đợi Mika chút _Mika nhìn bộ đồ ngủ mỏng tang của mình mặc mà mặt đỏ bừng, lắp bắp rồi chạy
như bay vào phòng thay đồ
5’ sau Mika bước ra trong 1 bộ cánh mới: quần đùi da đen bóng ôm lấy chân,áo 3 lỗ đen, khoác ngoài là áo jacker
đen cổ lệch,tay đeo vòng to bản,chân đeo giầy da đế kép,mắt kẻ đen, môi
tô chút son bóng…nhìn h Mika k còn là 1 cô bé tiều tụy nữa mà dã trở
thành 1 Mika Nakashima chần đầy sức sống, tự tin như trước
_Đi thôi _Mika cười tươi
_Um_Ren cười nhẹ, bước tới bên Mika nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Mika
_Hẹn ở đâu vậy ? _Mika hỏi
_Ở phòng khách nhà Mika _Ren trả lời, nhìn Mika cực trừu mến
Tứ Quỷ nhẹ nhàng luồn ra trước, áp dụng
phương pháp đánh nhanh thắng lẹ và lấy tĩnh chế động để sử lý gọn gàng
từng thằng mà k để tụi nó phát hiện cũng như gây ra tiếng động gì bằng 1 phát phang thẳng vào gáy chúng thì dù tụi bảo vệ có đô con tới đâu mà
bị phang vào trỗ hiểm đấy cũng đều phải gục cả thôi. Tuy vậy áp ụng
phương pháp này hơi vất vả chút, nó lâu và mất sức nhưng lại đạt được
hiểu quả cao, đạt đúng chỉ tiêu mà tuyệt nhiên là bọn chúng từng thằng
đểu sỉu mà k biết lý do vì sao mình lại bị thế
Còn lúc đấy Kyu Min, Sandy, Koon Ham,
Ren, Kevin đi cửa sau cũng gặp k ít bọn bảo vệ đi tuần; như vậy mới biết lão cáo già Nakashima đó đã đề phòng tụi nó tới đâu, cũng là do chiều
nay tụi nó đánh động lão làm lão nâng cấp canh phòng lên hơn đề phòng
tụi nó vào. Ý đồ của tụi nó đã bị lão đoán được nhưng mà lão k ngờ tụi
này toàn đứa k sợ chết nên vẫn cứ đâm đầu vào mới sợ chứ.Kyu Min và Koon Ham đi trước dọn đường cho Sandy, Kevin và Ren vào trong nhà nhưng vào
nhà thì tầng hoàn toàn chẳng có cửa sổ hay bất cứ 1 cánh cửa nào sau nhà này cả nên tụi nó phải leo lên tầng 2 có lan can. Cửa được khóa nhưng
nó lại làm bằng kính nên Kevin chỉ cần khoét 1 lỗ tròn đủ rộng để cho
tay