
r/>trường. Buổi chiều đẹp tuyệt với những vệt nắng màu cam trải dài trên bầu trời.
Cái sắc cam đó mang một sự ám ảnh và huyễn hoặc khó tả, như muốn trêu đùa vậy.
Mẹ tôi thích màu cam lắm, thường hay mua những đồ vật màu cam, khi nào cao
hứng thì sẽ mua cho tôi những thứ nhỏ nhỏ dễ thương cũng màu cam nốt.
Đừng có nói là sến, vì đó là hồi tôi còn bé, được sống bên mẹ. Còn giờ
thì cái cảm xúc day dứt về ký ức đẹp đẽ đó đã tiêu biến tự đời tám hoánh nào rồi. Con của mẹ giờ đã ít nhiều đổi thay, và trở thành cái thể loại gì không biết. Ai bảo mẹ bỏ đi làm gì?
Thôi không nghĩ nữa, dây thần kinh buồn bị đứt phựt rồi còn đâu. Cơ bản là cái
trường chuyên của tôi đẹp lắm lắm, nhuốm một màu đỏ rực rỡ với nhiều dãy
phòng học dài tít tắp mà con Liên hay bảo là đứng 1 mình nhìn từ đầu này tới đầu kia thấy sợ ma lắm. Con điên! Ma thì vui chứ sao? Nhất là ma
cây ấy, cây xanh um và mát mẻ, nhiều gió nữa, sướng thôi rồi.
Cơ mà đang ngắm cảnh ngon lành thì 1 cái cảnh khá là thân mật đập vào
mắt bọn tôi, và cái cảnh đó cũng làm cái lũ trời vật đi bên cạnh phải im lặng nhìn.
Haizz, tình hình là có 4 đứa lớp 10 đang đứng ở chỗ dãy phòng thí
nghiệm, không cách chỗ chúng tôi bao xa, mà 1 nam 1 nữ trong số đó đang
ôm nhau rất chi là tình cảm. Bọn đó là Ladykiller, và chính xác là con
bé Madi đang đứng khóc huhu, còn thằng cả gan ôm nó dỗ dành là thằng
Godi. 2 thằng còn lại là Bảo và Quang thì đứng vỗ vai con bé an ủi này
nọ, vẻ khổ tâm lắm. Con bé này khóc gì mà dai kinh vậy? còn gây ra cảnh
dễ hiểu lầm cho thằng hotboy khốn kiếp Godi nữa chứ. Cơ bản là thằng này lắm bồ lắm, thác loạn kinh khủng luôn ấy. Nhưng nói về quan hệ của nó
phức tạp lắm...
Hề, cơ bản là tụi nhìn thấy cảnh đó, một số sôi gan, một số ngứa mắt và
một số tò mò... Còn tôi thì có cảm giác bị ai đấm ấy, khốn kiếp!
"Nhìn xem, cảm giác của mày là thế nào? Đứt từng khúc ruột chứ hả?", con liên
toét miệng cười hô hố hừ hự, huých nhẹ tay thằng Exdi một cái như khích
tướng. Nhưng có vẻ như con này không sung sướng gì, thật tâm nó không thích
thấy thằng Exdi bị vỡ tim mà chết đâu. Kể cũng tội.
"Chỉ là dỗ thôi mà! Em í đang khóc kia kìa!", tôi biện hộ, cố tình gieo vào đầu
thằng Exdi 1 cái gì đó sáng sủa hơn, nhỡ nó đi nhảy cầu thì khổ. Nhưng cam
đoan là không có tác dụng rồi, bởi vì mắt nó đang tối lại và mùi sát khí tỏa ra
nồng nặc. Nó đang tức giận. Và cũng có cảm giác bị ăn đạp, chắc vậy.
Không cần biết vì sao Madi lại tiếp tục khóc lúc này, cũng chả cần hiểu đó có
phải là bạn bè an ủi nhau không, tôi chỉ quan tâm 1 điều là cái mặt thằng Godi
rất đáng ăn đấm, ăn dao càng tốt! Hề, cơ bản là thằng này vừa ôm vừa vuốt
lưng con bé, ra vẻ thông cảm, dỗ dành nhưng, khốn kiếp, cái đầu nó không
nghĩ vậy đâu. Mà điều kinh dị hơn là Madi cũng ôm thằng đó ngon lành, có lẽ
con bé cần sự cảm thông thật.
"Mẹ kiếp! Gai mắt quá đê!", mấy thằng lớp tôi nhao nhao lên, chùi chùi mắt như
thể thấy cảnh gì kinh dị như phim siêu nhân heo không bằng.
"Thường thôi!", thằng Exdi cuối cùng cũng bộc lộ quan điểm cao quý của mình
rồi quay mặt đi chỗ khác, lẩm bẩm vu vơ cái gì đó. Haha, đau tim rồi phải
không mày? Chối kiểu gì cũng vậy thôi!
"Ô.........Ô...Ô....Sao kì vậy? Nè, mày nói 1 tiếng là tao sẽ bay vào phá 2 anh chị
í cho!", thằng Hùng, một thành viên tích cực khác của Badboy, với cái vẻ muốn
lãnh sẹo, đập vai Exdi mà hiến kế.
Phá hả? Tất nhiên, nhưng từ từ đã.
" Nhảm!", thằng Nodi buông lời nhận xét với cái kế đó, giơ tay lên xem đồng hồ
như thể không quan tâm thật, "Bọn mày đừng rảnh thế! Về sớm đi kẻo ông bà
già nhớ mà sinh bệnh đấy!"
Và nó nén nỗi đau thầm kín vào trong mà cổng trường thẳng tiến thật, đúng là
cố tỏ ra nguy hiểm!
" Ây da! Có ai muốn làm người xấu không? Nói thật là tao đang rảnh", tôi nhếch
môi cười, hất mặt về phía bọn Ladykiller và hỏi cả lũ badboy đang đứng làm
khán giả phim tâm lí tình cảm sến vô cùng tận đó.
Và giống như mọi lần, cái lũ này lại sướng phát rồ lên như thể sắp được chích
heroin đến nơi rồi, ủng hộ ngay và luôn: "Có! Phá đi! Phá đi! Hahaha"
Chậc, có cảm giác mình trở thành gia sư dạy môn "Sống bệnh hoạn, nghĩ biến
thái, yêu thương ít đi" cho lũ ngốc mới dậy thì này ấy!
Con Liên giật nhẹ tay áo tôi, định nói gì đó nhưng đành thôi, hình như nó còn
nhăn trán nữa ấy. Còn thằng Exdi thì im lặng, chắc nó cũng mong có ai phá cho
đỡ đau mắt.
"Ê! Xem kìa! Mấy anh chàng đó là Badboy đấy, nổi tiếng chọc phá từ hồi còn học
tiểu học cơ!", một em nào đứng gần đó chém với bạn, giọng eo ** nghe chói tai
lắm.
"Uầy! Nghe nói mấy cậu đó đối đầu với ladykiller lâu rồi phải không? mèng