Duck hunt
Sự Trả Thù Của Tuyết

Sự Trả Thù Của Tuyết

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324494

Bình chọn: 8.00/10/449 lượt.

uốt cho đôi mắt kia nhắm
lại. Họ không thể hiểu nổi sao Demon lại dính tay vào vụ này trừ khi...

--- -------

- Con muốn chơi trốn tìm sao con gái?

Tăng Nhật Minh cười nham hiểm rồi ông ta một mình trên chiếc xe riêng đến
đồi hoa mặt trời nơi ngôi mộ của người vợ xinh đẹp nằm đó. Đi bộ lên
đồi, ông ta thấy nó đang đứng trước mộ, bàn tay đang nắm chặt khẩu súng
lục trong tay. Nó mím chặt môi để ngăn không cho nước mắt tuôn rơi.

- Yêu mẹ, đó là điểm yếu duy nhất của con Tiểu Tuyết.

- Câm mồm lại đi.

Nó đã nhẹ nhàng hết sức có thể, ông ta nhận ra cánh tay phải bị thương của nó. Máu đã bắt đầu thấm đẫm băng quấn quanh tay.

- Con bị thương rồi kìa.

- Đó không phải chuyện của ông.

- Con cũng biết thành phố này được tạo nên từ những thanh kim loại hợp
chất và nó dẫn truyền năng lượng dẫn tốt. Nó không đơn giản như họ nghĩ
phải không?

Ông ta cười nửa miệng, nó chạm vào ngôi mộ của mẹ mình và vẫn quay lưng lại với ông ta.

- Nó được chộn với một loại kim loại mẹ tìm thấy dưới đáy biển. Và nó
giống như những gì người ta mong ước, nó sẽ nghe lệnh và tự hình thành
tất cả những gì tùy theo tần suất dao động. Và tất nhiên mẹ tôi tài giỏi hơn thế nhiều, bà đã không để nó cho những kẻ xấu xa như ông.

- Vì vậy mà con được thừa hưởng sao?

Nó quay lại nhìn ông ta, nước mắt nó đã tuôn rơi và rồi hàng loạt những
ngôi nhà cao tầng từ đằng xa đang sụp đổ. Mọi thứ đang đổ vỡ trong màn
đêm chỉ riêng học viện Noah vẫn đứng yên sừng sững.

- Mau đưa nó cho ta và con với Tiểu Tuệ có thể an toàn rời khỏi đây.

- Ông bị ảo tưởng hả? Ông hại mẹ tôi, ông biến Tuệ thành vũ khí ình, ông
hủy hoại con người tôi. Bây giờ ông mong tôi sẽ đưa nó cho ông sao?

- Ta biết con sẽ không đưa mà.

Và Tăng Nhật Minh đã dơ khẩu súng lục lên, ông ta nhằm thẳng vào giữa chán nó. Nó không hề tránh né và nó không hề sợ. Nó cũng dơ súng lên nhằm
thẳng vào ông ta. Trong 3 giây, ông ta đã bóp cò trước nhanh hơn cả nó.
Tuy nó đã né nhưng nó đã vị vấp vào viên sỏi và viên đạn đã bắn trúng
bên mắt trái của nó. Đôi mắt nó đau buốt, nó đưa tay lên chạm vào đôi
mắt đấy. Nó muốn hét lên nhưng không thể, và ông ta đã tránh được viên
đạn của nó. Bình thường có lẽ nó sẽ lé được nhưng hôm nay nó có lẽ bị
thương và cảm giác hoa mắt đang bắt đầu. Ông ta nhìn nó định tiến tới
nhưng bỗng hàng loạt những bông hoa mặt trời bỗng lớn nhanh che lấp tất
cả mọi thứ. Nó đã cố nén cơn đau buốt tột cùng và lẩn vào đám hoa mặt
trời này.

- Dùng thuốc tăng trưởng liều mạnh sao?

Ông ta
tự hỏi rồi ngay lập tức đi tìm nó. Vì bị thương nên nó di chuyển chậm
chạp và cả mất máu nhiều làm nó mệt. Nó chậm lại và rồi ngã khuỵu xuống
đó thì một bàn tay đã đỡ lấy nó. Nó biết là ai vì mùi quen thuộc, nó đã
nhắm mắt lại, người đó đã cõng nó đi và chạy khỏi ngọn đồi này.

- Đừng vào thành phố...

Nó bấu lấy áo ở hai cánh tay của người đó nói đủ nghe. Người đó quay lại nhìn nó và không ai khác chính là.... .....

Nó vẫn nằm trên lưng người đó, đôi mắt khép lại.

- Sao lại đến đây? Còn con bé thì sao? Lời thỉnh cầu duy nhất của con chẳng lẽ......???? SAO MẸ LẠI NHƯ VẬY CHỨ?

Nó hét lên, vâng người vừa cứu nó kia chính là mẹ nó Hàn Băng. Mẹ nó từng
là người đứng đầu Angel. Mẹ nó vẫn cõng đứa con 'to xác' của mình đi mà
không nói gì. Nó túm chặt hai ống tay áo của mẹ mình.

- Cả đời mẹ đã yêu thương con rồi. Mẹ không thể yêu thương Tuệ sao? Con bé sẽ ra
sao khi tỉnh dậy không có mẹ đây? Mình con là đủ rồi.

- Con ích
kỉ con biết chứ Tuyết? So với mẹ thì Tuệ cần con hơn nhiều, trong kí ức
của con bé luôn chỉ có duy nhất mình con. Con nghĩ ta có thể thay thế
người chị yêu quý vĩ đại trong lòng con bé là con sao?

- Con không biết nữa mẹ ơi.

Nó đã khóc, nó lại khóc. Mẹ nó vẫn tiếp tục đưa nó đi, nó lại hỏi.

- Vậy tại sao lúc đó mẹ không về tìm con. Đến bây giờ mẹ xuất hiện là sao?

- Mẹ chưa từng chết, vụ tai nạn đó người chết không phải mẹ. Con biết khi mẹ xuất hiện thì cả hai đứa càng gặp nguy hiểm, hơn thế Tuệ lại đang
nằm trong tay ba của hai đứa.

- Con phải làm sao đây? Con hận ông ta, con căm thù ông ta nhưng con không thể giết ông ấy.

Nó cảm thấy hỗn loạn lắm, mẹ nó mỉm cười.

- Con là đứa trẻ ngoan, vì vậy hãy để mẹ làm việc này còn con hãy quay về bảo vệ, chăm sóc cho Tiểu Tuệ.

- Cảm ơn mẹ, nhưng.....

Và nó đã bịt thuốc mê mẹ nó, nó nhanh chóng đỡ lấy mẹ mình rồi ngồi xuống đó. Lúc này nó cùng mẹ mình xuống đồi.

- Hãy đưa mẹ ta đến chỗ Tuệ. Ngăn cản họ đi.

- Chủ nhân người sẽ...

Người con gái đeo mặt lạ lúc trước lên tiếng, bên cạnh còn người con trai nữa. Người con gái giúp nó dìu mẹ nó vào trong xe.

- Còn Min và Bin nữa nên đừng lo. Chỉ cẩn đưa mẹ ta an toàn rời khỏi đây. Còn lại cứ để đó ta lo hết.

- Vâng...vậy người hãy cẩn thận chủ nhân.

- Cảm ơn hai ng