Tên Kiêu Ngạo Tôi Ghét Anh

Tên Kiêu Ngạo Tôi Ghét Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323370

Bình chọn: 7.00/10/337 lượt.

thuốc vào dao…..- giọng thì thào yếu ớt của nó vang lên rồi ngất lịm đi.

Thế là nó lại phải chịu trận đánh tới tấp của đám người đó. Bất chợt có tiếng người hét lớn

_Quỷ ngốc. cô ở đâu???cô đâu rồi- giọng của 1 tên con trai từ ngoài cửa bước vào. Trời cũng đã ửng sáng nên hắn có thể nhìn thấy rõ nó đang nằm ngất lịm dưới nền đất lạnh, máu chảy loang ra chỗ nó nằm.

_Quỷ ngốc. cô sao vậy???-hắn chạy đến đỡ nó dậy. nhưng 2 mắt nó vẫn nhắm nghiền. _các người đã làm gì cô ấy. Thùy Lâm cô sẽ phải trả giá. –hắn bế nó lên rồi đi nhanh ra cửa. đám người đó định đuổi theo nhưng Thùy Lâm lên tiếng

_không cần đuổi theo cứ để họ đi. Con nhỏ đó mà ra tới bệnh viện là chết rồi. không sống nổi đâu.haha.. gọi người canh giữ Dương vào đây cho tao.

_dạ. chị gọi em ạ- 1 tên con trai bước vào

_tại sao mày dám để thằng Dương thoát vậy hả????- Thùy Lâm ngước lên nhìn tên đó thì mắt chữ A mồm chữ O… thì ra tên con trai đó không ai khác…chính là anh trai của nhỏ….Thiên Bảo

_không để thoát thì phải bắt lại à.- mặt Thiên Bảo lạnh lùng hỏi

_anh…anh…hai…sao..sao..anh…lại….-Thùy lâm ấp úng nói không nên lời

_sao chăng gì??? Anh thật không ngờ em có thể làm như vậy với Dương đó. Dù sao nó cũng là bạn anh. Anh đã nói rồi mà, đó chỉ là cơn cảm nắng của em thôi. May là anh kịp phát hiện ra âm mưu của em đó. Nhóc con!!!-Thiên Bảo vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng. Giọng đều đều nói tiếp_ anh không thể bênh vực cho em nữa rồi. lần này thằng Dương sẽ không để yên cho em đâu. Những gì mà em gây ra thì em phải tự gánh chịu thôi, vì nó quá lớn rồi không thể cứu vãn. Chào em.- nói dứt câu Thiên Bảo bước đi. Bỏ lại Thùy Lâm với đàn em của nó.

_tụi bay ra ngoài đi-giọng Thùy Lâm nói với đám người đó. Sau khi họ đi rồi, Thùy Lâm khóc. Có lẽ nó khóc vì những lời nói của anh hai nó hoặc có thể khóc vì cảm thấy hối hận nhưng cho dù bây giờ nó có hối hận đi nữa thì cũng đã quá muộn rồi.

Trên con đường nhỏ…..1 chiếc xe chạy với tốc độ rất nhanh để có thể kịp thời cứu người con gái đang hôn mê không biết gì cả. Dương chỉ biết lái thật nhanh để cứu nó cho dù còn 1 chút hi vọng cuối cùng.

_cô mau mở mắt ra và lên tiếng đi. Cô không thể im lặng như vậy được. tính cách im lặng đó đâu phải của cô đâu.- hắn cầm tay nó nói với nó.

_mau tỉnh dậy đi chứ. Còn rất nhiều người muốn gặp cô muốn nghe cô đùa giỡn với họ mà. Cô rất thích chữi lộn với tui lắm đúng không???cô mau tỉnh dậy đi. Cô tỉnh dậy tui với cô chữi lộn mấy ngày….à không. Mấy tháng luôn cũng được.-hắn nói trong vô thức

Chiếc xe vẫn chạy rất nhanh, có 1 người con trai cố gắng gọi 1 người con gái trong vô thức không biết mai này sẽ ra sao. Nếu ông trời cho người con gái này chết thì sẽ thế nào nhỉ???

_cháu đừng lo cô bé không sao rồi, rất may là cháu đã gặp được ta trên đường đấy, nhưng cũng phải sắp xếp để cho cô bé tới bệnh viện nhé. Chúc mừng cháu.-giọng của 1 bác sĩ đã về hưu vỗ vai Dương cười hiền từ nói

_thật sao???cháu cảm ơn. Cảm ơn ông nhiều lắm

……….

Quoay ngược lại thời gian……

Chiếc xe đang chạy thì gặp 1 cụ già đang băng qua đường bắt buộc hắn phải dừng lại vì con đường quá nhỏ.

_ông có thể qua nhanh được không ạ???bạn cháu sắp chết rồi-hắn hét lên

_bạn cháu bị gì vậy???-cụ già ngước mắt nhìn hắn

_ông không nên quan tâm đâu ạ. Ông qua đường nhanh đi ạ. Cháu đang vội lắm-hắn bất đầu mất bình tĩnh

Cụ già đi về phía chiếc xe…nơi có nó đang thoi thóp từng hơi thở cuối cùng. Cụ già lấy trong túi áo ra cho nó uống gì đó rồi leo lên xe. Hắn không hiểu gì cả chui vào xe hỏi

_ông vừa cho bạn cháu uống gì vậy????tại sao ông lại vào đây???-hắn ngơ ngác

_không còn nhiều thời gian đâu. Mau lái xe đi, nếu không cô bé sẽ chết. chỗ này gần nhà ta mau tới nhà ta đi- ông cụ giục hắn

_ơ…..vâng ạ-hắn ngơ ngác không hiểu chuyện gì nhưng vẫn lái xe đi và….lúc này….nó đã vượt qua được giữa sự sống và cái chết.



_ông không nhớ lầm thì gần đây cũng có 1 bệnh viện, cháu cứ đi thẳng ra đường lớn thì sẽ thấy ngay. Mau đưa cô bé đi đi. Chúc cháu may mắn nhé.- ông cụ cười

_cháu cảm ơn ông ạ. Chờ bạn cháu khỏi cháu sẽ cùng bạn cháu đến đây thăm ông ông nhé!!- hắn cười rồi lái xe đi…

Sau khi ra được đường lớn hắn đã đưa nó tới bệnh viện kịp thời…..bây giờ nó đang nằm trong 1 căn phòng vip xung quanh toàn là 1 màu trắng…..nó từ từ mở mắt.

_A. Yên tỉnh rồi nè mọi người ơi.-giọng Hoa mừng rỡ reo lên

_Yên…em có sao không???làm bọn này lo quá trời- anh ba nó lên tiếng

_ơ….ớ…..đây là đâu?sao tui lại ở đây. Thiên đàng là màu trắng hả? sao lại có mấy người giúng anh tui, bạn tui zậy…huhu-nó ú ớ rồi bật khóc

“cốp” tỉnh lại coi. Cô còn sống và người cứu cô là tôi-hắn đánh lên đầu có 1 cái làm con nhỏ tỉnh luôn.

_tỉnh chưa-hắn cố nhịn cười hỏi nó

_tỉnh rồi, anh là cái tên mà tui ghét đúng khôn


Insane