Disneyland 1972 Love the old s
Thám Tử Kỳ Duyên

Thám Tử Kỳ Duyên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326943

Bình chọn: 8.5.00/10/694 lượt.

>
- Ai gọi cho cô đấy?

- À, nhỏ đồng nghiệp ấy mà. Lúc trước tôi có nhờ ba cô ấy tìm phòng trọ cho mình, cô ấy có qua bên phòng trọ thăm tôi nhưng không thấy, hỏi bà chủ thì nói tôi đã dọn đi, tò mò nên điện thoại hỏi thăm tôi thôi.

- Thời gian này tốt nhất nên tạm giữ kín mọi chuyện, đừng vội cho ai biết công việc mà chúng ta đang làm.

- Anh lạ thật đấy!

- Lạ?

- Anh nói tạm giữ kín chuyện đừng cho ai biết, thế sao anh lại cho bà Hiền biết? Lại còn kể chuyện của tôi ra nữa, ít ra anh cũng phải hỏi qua ý kiến của tôi đã chứ! Anh xem thường người khác đến thế là cùng. - Em vặn lại Khôi Nguyên.

- Cô chỉ được cái lý sự. Bà Hiền là trường hợp đặc biệt, và sẽ còn nhiều trường hợp đặc biệt nữa chúng ta cần mở lòng thì họ mới hợp tác. Còn những trường hợp khác chỉ mang lại phiền toái cho chúng ta mà thôi.

- Anh làm ơn mỉm cười khi nói chuyện có được không vậy? Anh cứ lầm lì như vậy khiến người đối diện tâm lý rất nặng nề. - Em đang giận, em không hiểu vì sao mình lại như vậy nữa.

- Cô thật là rảnh việc. Hết điều đáng quan tâm rồi hay sao mà cô lại quan tâm đến khí sắc của tôi. Tôi có vui hay buồn, cười hay không thì có liên quan gì đâu. Xin cô lần sau hãy thôi cái kiểu giận hờn vu vơ đó đi. Đúng là xứ sở khó hiểu. - Khôi Nguyên lắc đầu ngao ngán.

- Anh giỏi lắm! - Em tức khí.

- Thôi mà, đừng có như vậy nữa được không. - Khôi Nguyên nói xoa dịu em.

- Anh nói đi, bây giờ phải làm gì tiếp theo? - Em đã nguôi đi rất nhiều, nói thật là lòng em rất sung sướng khi anh ấy diệu dàng với em.

- Hừ, vụ án mỗi lúc một phức tạp rồi. - Vừa xong câu nói, Khôi Nguyên ngã người xuống ghế sofa.

- Anh cảm thấy những lời bà Hiền nói có đáng tin không? - Thái độ của em có vẻ đa nghi.

- Cô muốn nói đến sự trùng hợp?

- Ừm, như anh thấy đó, mọi thứ quá trùng khớp.

- Không đâu. Những lời bà ấy nói là thật đấy! Tôi đã lăn lộn trong nghề này biết bao năm rồi, tôi khẳng định với cô: chúng ta có thể tin tưởng bà Hiền, trăm phần trăm. - Khôi Nguyên nói rất chắc.

- Ừm, tôi luôn tin tưởng vào phán đoán của anh.

Nghe em nói vậy, Khôi Nguyên bỗng nhìn em chằm chằm như thể em là sinh vật ngoài hành tinh vậy.

Ngượng ngượng, nên em nói lấp liếm:

- Ê, đừng soi tôi vậy chứ!

- Coi cái mặt của cô kìa.

- Mặt tôi bị làm sao?

- Nó đã tố cáo cái tâm địa đen tối của cô rồi còn gì.

Em bị câu nói đó tác động, người phừng phừng lên như có lửa đốt.

- Anh đừng có suy đoán lung tung, tôi không có như anh nghĩ đâu. - Em quyết tâm bảo vệ giá trị của mình.

- Ơ hay, tôi có suy đoán gì đâu, đó là do cô có tật giật mình đấy chứ! - Khôi Nguyên còn rướn mày.

- Đáng ghét! Đáng ghét! - Em cầm lấy chiếc gối bông nằm trên ghế sofa đánh vào người anh ấy.

- A, đã ngứa quá! Thật là sung sướng!

- Anh còn vậy được ư?

- Tiếp tục đi chứ! Lâu lâu mới có người tẩm quất cho mình đấy! Công nhận cô mát tay thật. - Khôi Nguyên vẫn cứ trêu em.

- Hừ, tôi không thèm quan tâm đến anh nữa. - Em ngồi phịch xuống ghế sofa, bộ dạng giống như đứa con gái mới lớn đang giận hờn người yêu vậy.

- Này Ngọc Diệp! - Bỗng dưng Khôi Nguyên nói rất nghiêm túc.

Em nhìn sang anh ấy đang nằm vắt tay trên trán, mắt nhìn lên trần nhà.

- Anh phát hiện ra điều gì hả?

- Ờ.

- Có thể nói cho tôi biết không?

- Đây chỉ mới là suy đoán, thiếu rất nhiều luận cứ để chứng minh.

- Anh cảm thấy bà Thùy Dung như thế nào? Không hiểu sao tôi thấy rất bất an với bà ấy.

- Cô đừng nghĩ vấn đề nhạy cảm quá Ngọc Diệp à!

- Không hoàn toàn như vậy đâu. Anh cũng biết trực giác của phụ nữ mà, người đàn bà đó chúng ta không thể lơ là được.

- Những manh mối hiện thời chúng ta có được, chưa đủ để chúng ta thấy rõ những đường nét cơ bản của bức tranh. Giả thiết là: cô Hoàng Lan bị hãm hại. Công việc của chúng ta cần làm lúc này là chứng minh cho cái giả thiết đó. Nếu đúng là như vậy chúng ta sẽ đưa hung thủ ra ngoài ánh sáng để rửa oan cho cô ấy.

- Thế nên anh muốn thông qua bà Hiền để lần thêm những manh mối khác có lợi cho cuộc điều tra?

- Chính xác. Tôi có linh tính: bà Hiền đang nắm giữ những thông tin vô cùng quan trọng cho việc phá án lần này.

- Theo như tôi đoán trong đầu anh; mọi việc không đơn giản như vậy đâu?

- Cô thông minh lắm Ngọc Diệp. Đúng như cô nói. Hiện tại trong đầu tôi có rất nhiều giả thiết khác nữa liên quan đến vụ của chúng ta. Tôi đã nói rồi, vụ này đã bắt đầu phức tạp lên. Thế nhưng, nó đã kích thích tôi. Đã lâu rồi tôi mới được xắn tay vào giải quyết một vụ điều tra hấp dẫn và thú vị đến như vậy. - Ánh mắt của Khôi Nguyên lộ rõ sự thích thú mặc dù nét mặt vẫn lạnh.

- Thế thì... chúc mừng anh! - Em mỉm cười chia vui cùng Khôi Nguyên.

- Vì điều đó ư? Trong khi cô đang phải lao đao? Cô cũng thật là...