
- Trân cười gian sảo rồi rít lên từng chữ.- Có nói không???
- Ờ...thì nói.- Nguyên Nguyên và Gia Long đồng thanh.
- Ê hai thằng kia.Định tạo phản à.- Bảo Duy ngoẹt mặt mình hai thằng sợ vợ.
- Mày im mồm.- Gia Long bịt miệng Duy lại,còn Nguyên Nguyên thì kể cho hai nàng ta về kế hoạch vĩ đại của bọn họ.
- Cái gì???- Nghe xong kế hoạch của ba chàng,cả Trân và Trúc đồng thanh hét lên.Còn Nguyên Nguyên,Gia Long và Bảo Duy thì cười gian xảo.
- Một bản diễn văn sướt mướt.Một cái ôm nhẹ nhàng.Vậy thôi sao???- Trúc khinh bỉ nhìn ba chàng.
- Vậy thôi mà xem kìa,bạn Nhi đã bị bạn Khôi cưa đổ rồi.- Bảo Duy vừa nói vừa hướng ánh mắt của mình về phía cặp tình nhân xa xa.
- Không được,tôi phải đi đến ngăn chặn họ lại.- Trân vừa nói vừa hùng hổ bước về phía trước.
Trân vừa đi được mấy bước thì...
Bụp...Bụp...Bụp...
Vâng,chính sát là ba nắm cát hạ cánh an toàn tại cái lưng đáng yêu của Trân.Và thủ phạm ném không ai khác mà là Nguyên,Duy và Trúc.Gia Long mặt méo xệch nhìn Trân.
- Này,tao nghĩ mày phải bênh vực tao chứ.- Trân đi đến đôi diện Trúc,khó hiểu nhìn cô.
- Bênh cái đầu mày.Khôi là anh trai tao.Nếu Nhi và Khôi trở thành một couple thì không phải tốt sao.- Trúc cười nham hiểm.- Mà nếu ba ngườ bày trò cho anh Khôi thì mấy người được gì???- Trúc quay sang chỗ Duy,Nguyên và Long rồi hỏi.
- Một bữa hải sản miễn phí.- Long,Duy và Nguyên đồng thanh.
- Chỉ có vậy thôi sao.Mấy người chỉ đáng giá bằng một bữa hải sản.Hừ,...- Trúc khinh bỉ nhìn ba chàng.- Nhưng đến lúc đó thì cho tôi ăn với nha.- Trúc cười nhẹ.
- Cô cũng chỉ đáng giá bằng bữa hải sản.- Cả ba chàng đồng thanh.Còn Trân ở bên cạnh thì cười như được mùa.
Trong một nhà hàng hải sản lớn,9 con người hoàn mĩ đang dùng bữa.Năm chàng trai với ngũ quan anh tuấn,bốn cô gái xinh đẹp như thiên thần.Mọi người có mặt trong nhà hàng đều tận dụng từng giây từng phút để ngắm mĩ nam mĩ nữ bước ra từ trong truyện.
Đánh chén xong bữa no nê do Khôi bao,cả bọn hẹn nhau qua Vinpearl chơi.Trên chiếc du thuyền Sovereignto lớn,Trân và Gia Long đang đứng ở mũi thuyền đóng phim Titanic phiên bản lỗi.Những người còn lại thì ngồi bên hàng ghế chờ.
- Này,Uyên sao vậy???- Trúc vừa vỗ vỗ má nó vừa gọi.
Nó tự nhiên đang ngồi bên cạnh Trúc rồi đột nhiên lăn đùng ra như vậy là sao.Khuôn măt nó tái nhợt lại khiến ai nấy đều lo lắng.Hắn bế thóc nó lên rồi đưa vào một căn phòng sang trọng trong du thuyền.
Đặt nó nằm trên giường,hắn lo lắng lấy thuốc rồi chườm khăn cho nó.Chẳng mấy chốc,nó tỉnh lại.Mở mắt ra,nó thấy hắn dịu dàng nhìn mình thì không khỏi cảm động.Từ khi nào,ánh mắt dịu dàng đó của hắn lại hướng về phía nó vậy.
- Tình rồi sao???Có không khỏe ở đâu không???- Thấy nó tỉnh lại,hắn vui mừng nắm lấy bàn tay của nó,lo lắng hỏi.
- Tôi không sao.- Nó lắc đầu,cười nhẹ nhìn chằm chằm vào hắn.
- Còn không sao.Em có biết là em vừa ngất không???Em có biết là em làm cho tôi lo lắm không???Em bị say sóng sao không nói cho tôi biết.- Ngọn lửa nóng trong người ngay lập tức bùng nổ,hắn tức giận hét lên.
- Xin lỗi.- Nó sợ hãi,cúi đầu rồi lí nhí nói.
Hắn thấy biểu hiện của nó thì vội vàng thu lại ánh mắt giận dữ.Dùng tay của mình nắm chặt lấy tay nó.Ánh mắt dịu dàng nhìn nó.
- Được rồi.Đừng sợ.Cảm thấy ổn chưa???- Hắn nhẹ nhàng trấn an nó rồi hỏi.
- Tốt hơn rồi.- Nó mỉm cười trả lời.
Không khí rơi vào im lặng,nó mơ màng chìm vào giấc ngủ,còn hắn thì vẫn cứ chăm chú nhìn nó từng chút một.Chẳng mấy chốc,du thuyền đã cập bến ở Vinpearl.
Cả bọn cùng nhau bước xuống thuyền,đi đến khu Resort đã thuê sẳn rồi bước vào.Nhi và nó ở cùng một phòng,Trân và Trúc ở chung phòng,Long và Khôi ở một phòng,Duy và Nguyên cùng phòng và hắn một mình một phòng.
Sau khi đã phân chia xong,ai về phòng nấy để thu dọn đồ đạc và có mặt ở đại sảnh để cùng đi chơi.
Không lâu sau đó,cả bọn cùng nhau đến khu giải trí nổi tiếng ở Vinpearl.Tới đó,từng cặp một tách ra.Nguyên và Trúc thì đi vào thủy cung ngắm cá.Khôi và Nhi thì cùng nhau đi xem cá heo biểu diễn.Long và Trân cùng nhau đến mê cung tình yêu để hâm nóng tình cảm.Bảo Duy thì lại mò đến bãi biển để tìm mấy em xinh xinh mặc bikini.
Riêng hắn và nó,cả hai lại lén lút đưa nhau đi chơi đường trượt 6 làn.Đứng trước máng trượt như những con rắn khổng lồ,nó hoảng hốt không dám nhìn thêm một lần nào nữa.
- Có thể không chơi trò này không???- Nó kéo kéo tà áo của hắn,e dè đề nghị.
- Không.- Hắn lạnh lùng phán một câu.
- Nhưng tôi rất sợ.- Nó đưa ánh mắt cún con râ nhìn hắn.
- Kệ em.- Hắn phũ phàng từ chối rồi nắm lấy tay nó kéo lên máng trượt.
Sau khi nó đã yên vị trên chiếc phao mà không dám trượt xuống,hắn lấy chân,đá cái phao khiến nó di chuyển.Cái phao di chuyển với tốc độ ánh sáng.Nó hốt hoảng hét lên,hai mắt nhắm lại,không dám nhìn cảnh vật xung quanh.