Polaroid
Thiên Thần Hai Mặt

Thiên Thần Hai Mặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3213693

Bình chọn: 8.5.00/10/1369 lượt.

ày đang ngủ yên giấc trong lòng Kevin, hoàn
toàn không hề hay biết gì về sự ra đi của anh - mối tình đầu muôn thuở
của mình!

Ba ngày sau kể từ khi làm lễ tan cho Quốc Thịnh hoàn tất, Cẩm Tú suốt
ngày chỉ như hình với bóng bên chiếc bàn thờ và bức ảnh duy nhất của
anh. Nụ cười rạng rỡ không ưu phiền, không đau khổ kia hệt như thời gian từng bước trở về khoảnh khắc khi anh bắt đầu nảy sinh mối tình với
Phương Nhã, khi cuộc sống của họ vẫn chưa bị cô làm đảo lộn.

Cô vì quá đau lòng, nên toàn bộ những vật dụng của anh, những nơi anh đã
đi qua, ngay cả căn phòng anh đã ở cũng không có một tí xê dịch nào. Tất cả đều được cô cẩn thận lau chùi, dọn dẹp, mọi thứ đều hoàn toàn sạch
sẽ.

Mỗi nơi anh đã đi qua, mỗi vật dụng anh từng động đến hay
thậm chí chiếc giường anh hay nằm còn vương vấn hơi ấm sót lại cũng
không còn khiến cô rơi nước mắt nữa. Đứng trong phòng làm việc, cô đờ
đẫn nhìn một lượt khắp phòng, sau đó bắt đầu làm công việc dọn dẹp mọi
thứ xung quanh như một thói quen khó xóa bỏ.

Ánh đèn neon bừng sáng, ở phía cuối phòng, dường như chiếc ra giường màu trắng nơi đầu anh nằm đã bắt đầu ngả vàng.

Cô xoay người lại, mỉm cười nhìn hình ảnh trước mắt. Chỉ mới mấy ngày
trước đây thôi, cô đã từng trông thấy anh vui vẻ cười đùa cùng bé Hạo
trên chiếc giường đó, cũng chỉ cách đây vài ngày thôi!

Nhìn từ xa, đáy mắt Cẩm Tú sáng bừng, hệt như chỉ cần chạm nhẹ là sẽ rơi nước mắt.

Bước đến bên giường, cô run rẩy cầm lên chiếc gối nằm, phủi phủi vài
cái. Cô thật đáng trách quá, bấy lâu nay dường như đã lãng quên thay ra
giường cho anh thường xuyên, chỉ vì mỗi khi anh thức dậy, khi anh còn ở
nơi này thì mọi thứ vẫn còn nguyên vẹn như mới, sạch sẽ không tí bụi.
Thế mà chỉ có mấy ngày thôi, chiếc giường này đã bám đầy bụi bẩn rồi!!!

Quét sạch những hạt bụi bám đầu thành giường, cô mới phát hiện ra có
một vật gì đó nhô ra bên tấm vải ra dưới chân giường bèn khom người cúi
đầu xuống. Mắt mở to khi nhìn thấy một chiếc hộp gỗ nhỏ đã phai màu,
được cất kỹ rất cẩn thận.

Bên trong là một quyển sổ nhỏ, Cẩm Tú mở ra từng trang giấy với những nét chữ quen thuộc. Giữa ánh sáng của
mặt trời xuyên suốt qua tấm kính cửa sổ, cô tựa người vào thành giường,
mắt đờ đẫn những vào những dòng chữ nhật ký của Quốc Thịnh. Đây hoàn
toàn là những gì anh muốn nói, những gì anh đã trải qua trong suốt hai
năm nay. Ngay cả ...

" Tách!"

Giọt nước mắt rơi xuống
làm ướt nhòe những dòng chữ viết vội của anh. Đầu óc cô quay cuồng,quyển sổ tuột khỏi tay rơi xuống giường, những trang giấy liên tục tung bay
trong gió, rồi dừng lại ngay trang nhật ký anh chỉ viết cách đây bốn
ngày. Nghĩa là trước đêm anh xảy ra tai nạn.

" Ngày ...tháng ...năm ...

Hôm nay là đêm thứ hai, có lẽ sau này tôi không còn dịp để viết những
dòng chữ như thế này nữa. Nếu như thật sự không có ngày mai, vậy thì tôi sẽ không còn được nghe thấy tiếng khóc trẻ thơ của bé Hạo, không còn
cảm thấy tức giận mổi khi Cẩm Tú làm điều gì ác.

Cũng ... không còn nhìn thấy được nụ cười của cô ấy nữa!

Thời gian trôi quá nhanh đến mức có thể khiến cho cuộc sống của một
người thay đổi. Cách đây mấy ngày, tôi vẫn là Quốc Thịnh của ngày nào
nhưng ... từ khi bước chân vào địa bàn của Một Mắt, tôi như bị chính sự
ích kỷ của mình giày vò, đến mức không còn nhận ra được bản thân nữa!

Tôi không ngờ rằng, Kevin đã đến trước tôi một bước và cứu Nhã khỏi tay ông ta. Ngay lúc đó, tôi dường như thấy rằng khoảng cách giữa hai chúng tôi thật sự quá xa vời còn hơn cả một vòng trái đất!

Tôi hận
bản thân mình đã quá vô dụng, hận vì không thể bảo vệ được cô ấy thoát
khỏi những nguy hiểm đang rình rập, không thể chịu thay cô ấy những đớn
đau và càng không thể ở bên cạnh khi người con gái tôi yêu cần nhất một
bàn tay che chở.

Không gì đau đớn bằng việc đứng yên một chỗ và nhìn một người đàn ông khác kéo cô ấy rời xa khỏi cuộc đời mình!

Tôi đọc được nỗi căm hận trong mắt mình, rằng bản thân là một người đàn ông thất bại.

Cũng vì thế, nên tôi đã bị ông ta dễ dàng nắm được điểm yếu.

Một Mắt biết được công ty của tôi và Kevin là nơi đối tác làm ăn quan
trọng, muốn lợi dụng tôi để biết thêm tư liệu về khách sạn Red. Nhưng
chấp nhận làm chuyện đó nghĩa là tôi đã bán đứng đi lương tâm của mình,
tiết lộ thông tin làm ăn của khách hàng cho bên ngoài là đã tiết lộ cơ
mật của công ty. Hành động đó là phạm pháp!

Ông ta đơn thuần
chỉ muốn dùng công ty tôi làm bàn đạp để lật đổ sự nghiệp của Kevin. Một khi loại bỏ được một đối thủ khá mạnh như khách sạn Red, thì tiền đồ
của ông ta sẽ càng vượt bật. Đến khi đó sẽ không còn ai dám đối chọi với người đàn ông đó nữa.

Vào thời khắc đó, trong lòng tôi đột nhiên rất muốn chấp nhận!

Toàn bộ suy nghĩ, toàn bộ lương tâm của tôi thật sự đã bị nuốt chửng!

Ngày trước, tôi không ngừng khó chịu ghê tởm về những điều ác mà Cẩm Tú đã làm. Nhưng hôm nay, tôi lại