
/>
Tôi từng bước từng bước tiến lại phía anh, bước chân mềm nhũng, cả người
run cầm cập
-Sợ?
-Không có.
-Nếu muốn, tôi không ép, cánh cửa luôn mở cho cô đi.
-Không cần.-tôi gấp gáp nói liền chạy tới phía anh, hậu quả....vấp chân té
thẳng lên người anh
-A...
-Em đang chơi mèo vờn chuột với tôi?-thanh âm của anh vô cùng lãnh đạm
nhưng mà nửa phần giễu cợt
-Không, không có.-tôi vội lắc tay nói
-Vậy sao?Nhưng mà tôi thích trò chơi này.-anh nở nụ cười mê hoặc
-Hở???
Lúc cô đang ngây ngô không hiểu lời anh nói gì, thì anh chỉ cần 1 cái lật
đã đem cô đè phía dưới người mình, cánh môi hôn lấy cánh môi cô, ngang tàn vào
trong khám phá. Mùi vị của cô rất ngọt, khiến anh rất khó mà kiềm chế bản thân
mình. Lúc đầu chỉ định đùa giỡn thôi, không ngờ cô lại chấp nhận, chính mình
cũng bất ngờ, chỉ là lúc vào phòng khách sạn, anh vốn muốn làm cô đổi ý nhưng
chính mình lại mất khống chế.
Tôi định đẩy anh ra nhưng mà nghĩ tới cảnh ba tôi say mềm ở nhà, mẹ thì
khóc sưng húp cả mắt, Je Bin cũng trầm tính hẳn, thế là đành buông thõng hai
tay xuống, nhắm mắt lại, cứ để mọi chuyện đến như nó muốn.
Cuối cùng anh cũng không kìm chế được, bế cô lên đặt lên giường lớn, thuận
tay lột bỏ áo vest của mình ra, rồi quay lại cơ thể của cô, từ môi cô anh trượt
dần xuống cổ, 1 tay luồn vào bên trong áo xoa nắn nơi tròn đầy đặn của cô, sẵn
tay xé luôn chiếc áo, luồn tay xuống phía dưới giường tháo dây áo ngực quăng
xuống sàn. Toàn bộ thân thể phía trên đều phơi bày trước mắt anh, anh điên
cuồng hôn lấy, mút mát nơi tròn trịa của cô.
-Ư....ưm...
Chính là không kìm chế được nữa, anh tháo luôn chiếc váy cô đang mặc, lột
luôn quần lót ra, cả cơ thể của cô đều không mảnh vải che thân, nhìn cô xấu hổ
mặt đỏ như gắt, mặt xoay hướng khác làm anh phì cười, trông cô thật đáng yêu.
Anh kéo quần mình xuống, để vật đã sớm căng phồng của mình mà đưa vào
\"cấm địa\" của cô
-A...ư....đau....
Anh điên cuồng ra vào cơ thể cô, từng đợt từng đợt như xé nát lấy cô, anh
muốn cô, rất muốn cô.
Ánh đèn trong phòng tắt, tương đương với 1 đống quần áo nằm ngổn ngang,
trên giường, chiếc chăn bao bọc 2 cơ thể đang quấn chặt lấy nhau
Ngoài trời, tuyết cũng bắt đầu rơi...
Sáng hôm sau, tuyết cũng ngừng rơi, ánh nắng chen vào ô cửa sổ, khẽ dừng trên khuôn mặt của cô gái đang ngủ say, sau 1 đêm cô mệt mỏi đến mức sức cũng không có, anh không những muốn cô 1 lần mà cả đêm đều muốn.
-Anh xin lỗi.-Hyun Woo hôn nhẹ lên trán cô, ngắm nhìn khuôn mặt cô đang ngủ say trong lòng mình
Cô còn là xữ nữ, không, trước tối qua, sáng hôm nay cô đã là của anh, chỉ là cô không nghĩ vậy, cô chỉ xem là 1 cuộc giao kèo, cả 2 đều có lợi
-Ưm...-có cảm giác ai đó chạm vào mình tôi khẽ cựa quậy
Hyun Woo vội thu tay mình đang vuốt khuôn mặt của cô. Sau đó đi xuống giường, bước vào phòng tắm.
-Ư...
Tôi từ từ mở đôi mắt nặng trĩu của mình ra, toàn thân vô cùng đau nhức, nhất là hạ thân, đau vô cùng. Căn phòng này, cả cuộc đời tôi không bao giờ muốn bước vào hay nhìn thấy nữa, 1 dấu ấn "khó quên"
Tôi cảm thấy khinh bỉ mình, vì 1 bản hợp đồng mà có thể làm 1 việc rẻ mạt như vậy, haha ... đúng là làm tôi không khỏi cười mà, cười nhạo bản thân mình.
Nhìn sang bên cạnh mình, đã không còn người, lại nghe tiếng nước trong nhà tắm, suy đoán là anh ở trong đó. Khẽ nhắm mắt, xóa tan cái quá khứ của tối đêm qua.
-Tỉnh rồi!-anh từ trong nhà tắm bước ra, trên người chỉ quấn cái khăn tấm ngang eo
-Ừ.-tôi khẽ gật đầu, tay cầm chiếc chăn che thân thể không mảnh vải che thân của mình
-Sao không ngủ thêm?
-9h rồi, tôi cũng phải về nhà.
-Như đã hứa, tôi sẽ làm theo quy ước.
-Ừm, cảm ơn.
-Không cần, dù gì cô cho tôi 1 món quà rất có giá, còn là xữ nữ nữa, coi như tôi không thiệt hại gì.
-Ừm.-tôi đáp, sau đó đứng dậy, tay vẫn cầm chiếc chăn che thân thể mình, cẩn thận nhặt quần áo nằm ngổn ngang trên sàn đi vào nhà tắm
Bước vào nhà tắm, nhìn mình trong gương, toàn thân đều là dấu vết của anh, những dấu hôn đỏ chót, khẽ nhắm mắt sau đó mở vòi nước ra, ngâm mình vào trong đó, khẽ rơi nước mắt. Nhục nhã quá.
Khi tôi bước ra, anh đã mặc xong quần áo của mình, đang ngồi trên giường, hướng ánh mắt về tôi.
-Tôi về trước.-tôi nói, sau đó cầm túi xách định bước đi
-Tôi đưa cô về.-anh đi đến cạnh cô
-Không cần, tôi tự đi được.-sau đó rời đi
Anh nắm chặt tay, từ lúc sáng thức dậy thái độ cô luôn như vậy, không quan tâm đến anh, hững hờ lạnh nhạt, không như lúc trước, thà cô cứ tức giận đi, nhưng cô dùng thái độ bình thản, hời hợt này anh không chịu nổi
-Park Je Jae, em chưa xong với tôi đâu.
Bắt 1 chiếc taxi về nhà, tôi đi từ tối qua tới giờ không biết ba mẹ có lo không nữa, mọi người trong nhà đã tốt hơn chưa?Chỉ mon