Tiểu Công Chúa Đáng Yêu

Tiểu Công Chúa Đáng Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326044

Bình chọn: 10.00/10/604 lượt.

lại chỗ nó

-ah….ờ…..xin lỗi em tui vô ý quá_nó gãi đầu_lên nào

-vâng, cảm ơn anh_cô bé nhảy bóc lên yên sau

Suốt chặng đường cô bé bắt chuyện không ngừng. Cô bé tên Giang, Xuân
Giang_một cái tên nghe cũng đễ thương quá. Người nhỏ nhắn học lớp mười,
hôm nay trốn nhà đi bộ tới trường không nhờ lại gặp ngay bọn kia, rõ
xui. May mà gặp nó chứ không thì…….

-lần sau nhớ đứng đi một mình_nó nhắt nhở_Giang em vào lớp đi tui đi gởi xe_nó dẫn xe vầ chỗ gởi

-vâng, cảm ơn anh_Giang cúi chào chạy vào cổng

-À, ANH GÌ ƠI_Giang gọi vọng lại từ xa

Nó quay mặt lại ngơ ngát

-ANH TÊN GÌ, HỌC LỚP NÀO

Nó phì cười, mà nãy giờ toàn cô bé nói về mình nó có nói được tiếng nào đâu

Nó xua tay bảo Giang vào lớp rùi phóng đi (không cần cô bé trả ơn đâu
hehe). Mặt cô bé buôn thiu tự trách, ngay cả tên người cứu mình mà cũng
không biết, cố gắng nhìn theo cho tới khi nó khuất tầm mắt, một ít tình
cảm gì đó đang le lói trong lòng cô bé 16 tuổi mà nó vô tâm quá…….nó
không đính chính nó là con gái nhỉ, đôi khi được gọi bằng anh cũng oai
lắm đấy chứ.

Vẫn còn sớm, nó đi khắp một lượt vòng qua máy cái hành lang……..miên man suy nghĩ thì nó cũng đến lớp

Bụp_hàng loạt tiếng pháo giấy bắn tung vào người nó

Nó bất ngờ nhìn hết người này đến người nọ, cả lớp đều đã có mặt đầy đủ, cả hắn nữa, cả bọn Diễm My nữa

-chào mừng mi đi học trở lại_Trân Hạnh kéo nó vào chỗ ngồi, con bé vẫn chưa hết ngỡ ngàng

-Nguyên không đi học lớp buồn hẳn_Tuấn ( lớp trưởng) đứng cạnh niềm nở

-đúng đó, Nguyên đi học lại lớp mình có thêm sinh khí_một cô bạn trong lớp

-không có Nguyên chọc ghẹo mọi người ai cũng buôn hết_một anh chàng bàn tên

-trời ơi, nói oan cho Nguyên không hà, Nguyên dễ thương vầy nè chọc gì
ai đâu phải không_nó nhìn khắp lớp đang quây quần cạnh bàn nó

-không_cả lớp đồng thanh_hahahaha……………_một tràng cười lớn vang lên

Nó cũng cười dù bị chọc ghẹo, lớp của nó thật vui. Nhưng điều làm nó sock nhất vẫn là…………

-Nguyên àh, cho MY xin lỗi, My không cố ý đâu, tại My không dám noi
chuyện với Nguyên nên nhờ bọn họ không ngờ họ hiểu nhầm, xin lỗi
Nguyên_My cúi đầu sau khi mọi người đã ra sân hết chỉ còn lại 6 nhóc
đang ngồi bàn tính…….công việc cho buổi trưa

-HẢ_Nó & hắn bất ngờ

-Nguyên tha lỗi cho My chứ

-hả…..àh…..ờ……Nguên cũng không sao rùi……

-vậy nhé_My đưa mắt lên nhìn hắn, hắn miểm cười làm cô nàng sung sướng
lắm_vậy My đi đây, cảm ơn Nguyên nhé_My cùng lũ bạn bước ra khỏi lớp

Nó đăm chiêu suy nghĩ.

-mi nghĩ gì đó_Trân huýt vào vai nó

-ta chỉ thấy lạ thôi, nó mà cũng chịu xin lỗi ta nữa ah, hay là……..bọn mi đe dọa nó hả_nó tra hỏi

-làm gì có_Trân Hạnh xua tay_bọn ta không cần ra tay nó cũng đủ đau rùi

-là sao, hai đứa mi nói khó hiểu quá_nó nhăn mặt

-thì đây_Trân Hạnh Bảo Nhật chỉ tay vào hắn

Nó nhìn hắn khó hiểu, hắn lúng túng gãi đầu

-là sao???

-còn sao nữa, hôm cô bị ngất Phong nó biết chuyện phóng tới trường cho Diễm My một bài học nhớ đời_Bảo xen vào

-hên là bọn tui ngăn nó lại nếu không thì không biết sao nữa_Nhật lanh chanh

-hả_nó nhìn hắn ngỡ ngàng

-cô nhìn gì đó khỉ,thui đi xuống dưới ăn, tui đói quá_hắn đẩy lũ bạn
đang nhìn hắn gian sảo. giờ nhớ lại đúng là bữa đó giận quá mất khôn
mà........làm cớ cho lũ quỷ trêu ghẹo

-ok, mày khao chứ_Bảo Nhật

-ok, tao khao ăn thoải mái_cả bọn lon ton xuống dưới buông tha cho hắn

-này anh_nó đi chậm lại

-gì

-cảm ơn anh_nó cười nói rùi bước nhanh theo lũ bạn

Hắn nhìn nó, tươi cười luồn tay vào ống quần bước theo sau. Ánh nắng traỉ rộng khắp sân trường………

Hồ nước cạnh trường

-phù, mệt quá_ba anh chàng ngồi xuống bãi cỏ mà ba nhóc đã sắp sẵn đồ ăn

-ngày nào ba anh cũng chạy maratong vầy khỏe lám đấy_nó nhe răng cười

-khoe gì, đường đường đại công tử vậy mà ngày nào cũng phải chui…….._Nhật lỡ lời

-chui gì……???_ba nhóc nhìn Nhật thắc mắt

-đâu có gì đâu……_Nhật cười cho qua chuyện.................chui lỗ chó ạc quên ...chui cửa sổ có gì xấu hổ đâu nhỉ

-làm gì đi Trân_Hạnh nó huýt Trân

-chui gì………nói mau_Trân tiến sát mặt Nhật …..làm anh chàng càng lúng ta lúng túng

-có gì đâu…..ý nó nói là trốn chui trốn nhũi đó mà_Hắn Bảo cứu bạn

-đúng rùi_Nhật cười đồng tinh

-vậy mà không nói có gì lớn lao đâu_ba nhóc trề môi_ăn nào

Từ sau sự cố nhớ đời hồi đầu năm……bọn nó không dám ăn ở cantin nữa nhưng có một chiến lược mới chống lại cái đói.

Giai đoạn 1: 6 đứa cùng xuống cantin, ba anh sẽ nhảy vào mua…….cho nhanh vì không ai tranh giành cả

Giai đoạn 2: 3 anh trao lại đồ ăn cho nhóc và chạy……..3 nhóc ung dung về phía hồ…….dọn ra

Giai đoạn 3: sau khi thoát nạn tụ họp


Snack's 1967