
ớc mặt chị Mai. Khẽ nở nụ cười nham hiểm, chị Mai vừa ngồi chỉnh lại mấy lọn tóc xoăn tít của mình, vừa bâng quơ nói:
“Anh Khánh trả lời câu hỏi giống của anh Việt nhé!”
Ớ? Sao lại… Tôi cảm thấy hơi hốt hoảng trước đề nghị của chị Mai. Trả lời xem người anh Khánh thích? Không đâu, cái này không ổn chút nào. Tôi nép mình sau lưng anh Dương, cảm thấy thật sự không thoải mái. Nhận ra hành động khác thường của mình, anh bèn quay lại nói nhỏ:
“Đừng lo, thằng Khánh không nói ra đâu.”
“Không, em không phải lo chuyện đấy!”
“Vậy chứ gì?”
“Chỉ là…”
Tôi im lặng, cảm thấy khó giải thích trước câu hỏi của anh Dương. Thật sự thì tôi không lo chuyện anh Khánh sẽ nói tên mình ra, chỉ là tôi nhận thấy có chút gì không ổn trong chuyện này, nói đúng hơn là về tình cảm của anh Khánh.
Đến bây giờ, tuy rằng anh Khánh nói thích tôi, nhưng tôi vẫn nhận thấy mọi thứ khá mơ hồ. Không phải vì tôi chọn anh Dương rồi mà xem thường tình cảm của anh, nhưng thật lòng tôi cảm thấy tình cảm anh Khánh dành cho mình khiên cưỡng lắm. Ngày bày tỏ tình cảm với tôi, anh Dương có nói rằng vì sợ mất tôi lần nữa nên mới buộc lòng phải nói ra sớm như vậy. Nhưng tôi tự hỏi, liệu điều này có đúng với anh Khánh hơn không? Tôi đã nghĩ rằng tình cảm của anh dành cho tôi chỉ đặc biệt hơn mọi người trong nhóm một chút, song vì chịu tác động chuyện tôi tự tử, anh đã vội vã như vậy. Tất nhiên, đó chỉ là những suy nghĩ riêng của tôi mà thôi, tôi không thể dùng những suy nghĩ cá nhân của mình mà áp đặt lên tình cảm của anh được.
“Anh cũng uống rượu.”
“Hai người này thật là…”
Kim làu bàu trước quyết định của anh Khánh, nó với tay ra lấy chai bia, tiếp tục quay. Lần này chai bia chỉ đúng vào Kim, khiến cho nó không ngừng rên rỉ khen mình…mát tay.
“Anh Dương, anh thích con gái như thế nào?”
“Ừm… tóc dài…”
“Chỉ tóc dài thôi hả?” – Uyên vội xen vào, mặc kệ việc Tuấn ngồi bên cạnh đang xị mặt ra – “Em cũng tóc dài này!”
“…Là người con gái chấp nhận cho anh ôm dù thời tiết bốn mươi độ.”
Từ khi Kim chỉ đích danh anh Dương trả lời, tôi tuyệt nhiên chẳng thể ngẩng đầu lên nổi. Những lời anh Dương nói có thể không nói về tôi, song việc chúng tôi thích nhau dường như cả nhóm đều biết được rồi, mà trong trường hợp này tôi vẫn vênh mặt lên thì đúng là không hay tí nào.
Anh thích con gái tóc dài? Tôi vô thức nhoẻn miệng cười, cảm thấy tự hào về mái tóc dài của mình vô cùng. Bố tôi bảo con gái để tóc dài là đẹp nhất. Vậy nên ngoại trừ những hôm thời tiết nóng nực ra thì tôi rất là yêu mái tóc của mình. Chỉ trừ một hôm ngồi vắt vẻo ở phòng tập đọc quyển tạp chí thời trang của chị Mai, tôi nhìn thấy một kiểu tóc ngắn khá hay, đợi anh tập xong tôi mới hớn hở chạy lại hỏi ý kiến anh, ai ngờ bị anh mắng cho một trận, nhất quyết không chịu cho tôi cắt tóc. Hóa ra đây chính là lí do!
Anh thích con gái… Luôn đỏ mặt mỗi khi nhớ lại chuyện đấy, và với tôi ngày hôm nay cũng không phải là một ngoại lệ gì. Đó là lần đầu tiên và cho đến bây giờ vẫn là lần duy nhất anh công khai ôm tôi như vậy. Mọi chuyện vẫn giống như một giấc mơ. Đúng như lời anh nói, ngày hôm đó thời tiết nóng đến phát ngốt, hệt như buổi trưa nay vậy, song việc anh ôm không khiến tôi cảm thấy khó chịu, mà ngược lại, tôi thật sự rất hạnh phúc.
Nhưng chẳng lẽ tiêu chuẩn của anh đơn giản đến vậy thôi sao?
S.I.U ồ lên trước câu trả lời thẳng thắn của anh, mọi người đã nhanh chóng quay lại biểu hiện trẻ con thường ngày. Vậy mà anh vẫn tỉnh bơ, mở nắp một chai coca rồi hỏi Tuấn:
“Tuấn! “First kiss” của em có từ lúc nào thế?”
Tuấn suýt thì sặc nước dừa khi nghe anh Dương hỏi như vậy. Luống cuống đặt quả dừa xuống trước mặt, Tuấn len lén quay sang nhìn Uyên, rồi lại quay lại nhìn anh Dương, như thể giữa nó với anh có…thù oán với nhau từ kiếp trước rồi vậy.
“Em uống rượu.”
Thằng nhóc xị mặt ra, rồi tu một hơi hết ly rượu. Uyên ngồi bên cạnh khẽ nhíu mày trước hành động của Tuấn. Tôi cũng lờ mờ hiểu ra rồi, hình như có người nói dối ở đây? Chắn hẳn Tuấn đã từng nói với Uyên rằng thằng bé chưa có “first kiss”, hoặc là đã có nhưng là với Uyên. Ôi, anh Dương đúng là…nhiều chuyện ghê! Tự dưng lại đi hỏi chuyện tế nhị này làm gì không biết, hai đứa này vốn đã hay giận nhau lắm rồi mà.
Tuấn vừa lườm anh Dương, vừa đặt chai bia lên bàn rồi quay. Hành động của thằng bé cứng đờ, khi mà ngồi bên cạnh Uyên đang mang nét mặt vô cùng ấm ức. Chai bia quay chậm dần, rồi dừng hẳn trước mặt Tuấn. Thằng bé đập bàn cái rầm, phản ứng giống hệt Uyên khi được quyền đặt câu hỏi, đôi mắt đen láy của nó hướng về phía anh Dương đầy vẻ thách thức, nụ cười Badboy đặc trưng nhanh chóng hiện lên trên gương mặt:
“Anh Dương, thế “first kiss” của anh là có với ai vậy?”
Lần này đến lượt gương mặt anh Dương tối sầm lại, nét mặt hai người như thể tráo đổi cho nhau vậy. Đúng là gió đổi chiều mà! Thằng Tuấn rõ trẻ con, nó bị anh Dương bóc mẽ tội danh lừa dối, nên kiếm cách trả thù đây.
“Quỳnh Chi.”
Anh Dương trả lời, khiến cho mọi người trong nhóm đồng loạt há hốc mồm ra, rồi…bất động. Không phải ai cũng biết chuyện trước đây hai người này