XtGem Forum catalog
Tình Học Trò.

Tình Học Trò.

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324034

Bình chọn: 8.5.00/10/403 lượt.

nh, hơn 40 mạng mà có 10 thằng con trai, tha hồ hưởng thụ).

Nhờ các mối quan hệ sẵn có, những “tố chất” trong con người tôi nhanh chóng được phát huy. Chỉ chờ có thế, cô chủ nhiệm giao cho tôi hàng tá nhiệm vụ cao cả: lớp phó lao động, bí thư đoàn, “quản ca” luôn, …. Giá mà ngày đấy mỗi chức đều có lương thì chắc là tôi cũng kiếm bẫm chứ chẳng đùa đâu! Hix, “vua xứ mù” nó khổ vậy đấy các bạn ạ!

Ngoài ra với “bản lĩnh” cùng ‘trình độ siêu việt” của mình, tôi còn được ông thầy già (người đã đưa tôi vào trường) cho làm trợ giảng. Nói thì to tát thế chứ thật ra tôi là dân chuyên Hóa (học giỏi thật đấy ạ), thầy ấy quý tôi lắm, thấy tôi lại nhanh nhẹn hoạt bát chứ không rù rờ như mấy tên kia nên giao cho tôi cái công việc chăm sóc phòng thí nghiêm của trường, có nghĩa là chuyên lau chùi quét dọn và bưng bê, châm chất cho thầy mỗi khi thầy làm thực nghiêm cho lớp nào đó xem. Vẻ vang vãi ra!

Tôi cứ tiếp tục sống và học hành với cái kiểu người một nơi đầu lâu một ngả như thế, tức là học lớp này nhưng toàn chơi với lớp khác. Được cái mặc dù vậy nhưng tôi vẫn còn giữ ‘gia phong”, không yêu đương tơ tưởng đến đứa con gái nào, chú tâm học hành như tôn chỉ của lớp. Bạn bè tôi thì tăm tia gái đủ nơi, thư từ tá lả, mấy bữa lại thấy có đứa khoe chiến tích. Kệ, tôi chẳng thấy chạnh lòng! Bọn nó bảo tôi gay, tôi cũng kệ! Tôi cũng có hứng thú với 1 vài cô gái tuy nhiên chẳng biết vì nhát hay vì tình cảm chưa tới, cũng có thể do bận học mà tất cả chỉ đều là những suy nghĩ thoáng qua.

Nhưng rồi chuyện gì phải đến cũng đến...



Một chiều đông sau tết, mưa phùn âm ỉ cả tháng trời, những cơn gió mùa vù vù thổi ngoài hành lang, tôi đang phải đứng chôn chân cắn răng chịu đựng cái lạnh để xắn tay áo lau rửa mớ ống nghiệm mà bọn tôi mới thực hành. “Móa mấy thằng quỷ, không thằng nào chịu ở lại phụ mình mới dã man chứ!” – vừa rửa tôi vừa lầm bầm chửi

- Em ơi!

Tiếng đứa con gái dịu dàng nhỏ nhẹ xoáy vào lỗ tai làm tôi giật cả mình. Ngước mắt, quay cổ nhìn lại, tôi thấy đứa con gái mập như cái thùng phi! À, hóa ra không phải, trời lạnh quá nó mặc nhiều áo! Khuôn mặt thanh tú, đôi môi đỏ mọng (chẳng biết vì lạnh hay vì nó bôi son nữa), mái tóc dài cột cao ở phía sau bằng một chiếc bút chì và quấn cái khăn len to tướng. Nhìn nó trái ngược hẳn với tôi, ăn mặc phong phanh, tay thâm tím vì ngâm trong nước lạnh, vừa đứng vừa nhảy theo nhạc (thật ra là run đấy ạ!)

- Mẹ ôi, giật mình! Gì thế? Tôi hỏi trống không sau một phút hoàn hồn

- Hí hí (nó bụm miệng cười sau khi thấy thái độ của tôi). Thầy Bình (ông thầy quý hóa của tôi ấy mà) nói em mang bộ mô hình benzen với lại hữu cơ lên lớp Chị!

- Chị? Mình tròn mắt hỏi lại nó

- Chị học lớp 12 rồi đó cưng, đừng có mà hỗn!

- Đâu hỗn gì đâu! Em tưởng thầy làm thí nghiệm cho bọn lớp 10 nào xem cơ! Tôi phân trần, mà nghĩ ngu thật, hóa hữu cơ 12 mới học chứ lớp 10 thì ngoài bọn tôi ra làm gì còn có lớp nào đụng đến nữa!

- Thầy nói em mang lên luôn đấy!

- Vâng biết rồi, tới liền đây.

Tôi chưa nói dứt thì chị ấy đã ngoảnh cổ quay đi, ít giây sau tôi mới nhớ ra là chưa biết lớp nào

- Ấy ấy, này! Lớp Chị là lớp nào mới được chứ?

- 12A3 nha em, ngay tầng 1 ấy! Chị quay lại nói với tôi rồi lại chực bỏ đi

- Này chưa được, đi đâu đấy, quay lại đây em bảo đã

- Gì thế? Chị quay lại nheo mắt nhìn tôi

- Cầm phụ em 1 ít chứ cái gì nữa! Cồng kềnh lắm 1 mình cầm ko nổi

- Ừ nhanh đi

- Chờ tí em rửa nốt mấy cái này đã, 30 giây là xong

Tôi vội vàng ngoắng qua mấy cái lọ rồi bê lại phía phòng thí nghiệm, chị hiểu ý mở cửa giúp. Tôi lục đồ để chuẩn bị mang lên lớp cho thầy, liếc qua thì thấy chị ấy đang nhìn ngó Đông Tây khắp cả phòng

- Lần đầu chị vào đây hả?

- Ừ! Chị trả lời chẳng nhìn mình

- Cảm giác thấy thế nào?

- Lạnh như nghĩa địa!

- Có bình photpho ở tủ B2 ấy, lấy ra đốt cho nó ấm!

- Thôi được rồi, nhanh nhanh đi! Chị ấy lại hối tôi, không hiểu ý tôi đùa, chắc học Hóa dốt lắm đây

- Xong rồi này, cầm cái mớ này cho em.

Tôi nói rồi tia mắt vào cái đống trên bàn vì 2 tay tôi đã bê 1 đống đồ rồi, lấy chân đá cái cửa khép lại rồi cùng chị rảo bước trên hành lang vắng ngắt. Vì trường tôi rất rộng, phòng thí nghiệm lại nằm ở khu học thêm của những lớp “cá biệt”, mà tụi nó về hết rồi nên heo hút lắm. Từ chỗ này đi sang khu lớp 12 phải đi qua 1 dãy nhà nữa, cũng cả trăm mét chứ chẳng đùa.

- Ủa chưa vào tiết mà? Tôi hỏi chị khi nhìn xa xa vẫn thấy mấy tên ngồi vắt vẻo ngoài hành lang

- Ừ chưa, chị đi ngang qua phòng giáo viên thì bị thầy sai, xui xẻo thế không biết!

- Haha, đi tí cho ấm người cũng có làm sao?

- Ấm gì, sang bên này vắng như cái chùa, lạnh hết cả người thì có! Mà em làm gì ở cái chỗ này vậy?

- Em á? Thì chị thấy rồi đấy, em coi nghĩa địa!

- Khiếp! mà em không biết lạnh à? Ăn mặc phon