pacman, rainbows, and roller s
Tình Học Trò.

Tình Học Trò.

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324474

Bình chọn: 7.5.00/10/447 lượt.

hóc

- À, ra là vậy! – Nghe đến tên mẹ Hằng là đứa học trò nào bọn tôi cũng phải sợ rồi, nó bị bà ấy chủ nhiệm khác nào sao quả tạ đâu!

- Có bút xóa ko đưa đây! – Tôi nói

- Làm gì cơ? – Nó tròn mắt hỏi lại tôi

- Thì cứ đưa đây! – Tôi nhăn mặt

- Ngồi đây chờ nhá! – Tôi nói tiếp sau khi nó miễn cưỡng lấy trong cặp ra cá bút xóa đưa cho tôi

Tôi bỏ đi trong khi nó ngồi ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì. Vừa lúc đó tôi thấy ông Hải từ đâu chui ra ngoài cái bồn rửa tay gần phòng giám hiệu. “May quá, đỡ mất công đi tìm” – tôi nghĩ rồi ráng đi nhanh hơn để bắt kịp ông ấy.

- Thầy! thầy! – Tôi gọi với

- Gì đây? – Ông ấy hỏi khi thấy cái vẻ mặt nhăn nhở của tôi

- Nay thầy bực chuyện gì mà xuống tay nặng thế? – Tôi nói rồi mở cái SĐB ra đưa cho ông ấy

- Mày cũng rỗi nhỉ? Nó lại nhờ mày xin à? – Ông ấy trố mắt nhìn tôi

- Không phải nhờ, em thấy nó đang ngồi ăn vạ ở kia kìa! – Tôi nói rồi chỉ tay về hướng con quạ

- Cái con đấy đúng là! Mà ko phải mày thích nó đấy chứ?

- Có đâu thầy? Em còn yêu đời, đang phấn đấu học theo thầy đây!

- Ờ, vậy thì được. Con bé đấy nhìn thì cũng sáng sủa, có nét, sau này lớn lên chắc là cũng xinh nhưng mà cái mồm của nó thì …. – Ông thầy tôi vừa nói vừa lắc đầu

(Ông Hải cũng ngoài 30 rồi mà chưa chịu lấy vợ, hình như suy nghĩ hơi tiêu cực về phụ nữ, ông ấy suốt ngày rêu rao nói xấu con gái với bọn tôi, nhồi nhét vào đầu bọn tôi những tư tưởng cực đoan. Được cái vui tính, khi chỉ có mấy thầy trò thân thân với nhau thì toàn gọi bọn tôi là “mày” với lại “chúng mày”.)

- Đến thầy cũng còn sợ nó cơ à? Vậy thôi xí xóa cho nó đi thầy ơi không có nó qua nhà thầy ăn vạ đến khi nào được thì thôi bây giờ! Hahah! – Tôi dụ ông ấy

- Mày cũng giỏi lo chuyện thiên hạ nhỉ? Thôi bôi đi! – Ông ấy xua xua tay khi tôi nói và giơ sẵn cái bút xóa

- Còn cái giờ Khá này bôi nốt nữa chứ thầy? – Tôi được đà

- Này, đừng có mà được đằng chân lân đằng đầu nha!

- Thì “đã làm là phải làm cho tới” mà thầy! Không phải thầy vẫn dạy bọn em như thế sao? – tôi dùng chiêu gậy ông đập lưng ông

- Mà thôi thầy tốt thì tốt cho trót, cho bọn em lấy tí hãnh diện với các em còn đi lại nữa chứ! – tôi lại nịnh

- Thôi được rồi! Bôi nhanh tôi còn đi làm cốc nước chè đây! – ông ấy đầu hàng

- Hihi! Còn phải phê lại nữa thầy ạ! – Tôi đưa cuốn sổ cho ông ấy

- Tôi mà nghe cậu dính dáng gì đến nó (con quạ) thì cậu đừng trách tôi! – Ông thầy dằn mặt tôi sau khi đã phê lại thành giờ Tốt

Tôi trở lại chỗ con quạ, làm ra bộ mặt buồn thiu như ko xin được đùa nó chơi. Khuôn mặt của nó chuyển từ háo hức, hi vọng sang thất vọng tràn trề khi nhìn thấy tôi như thế. Lại chọc được nó, tôi buồn cười mà cố nhịn, hình như làm cho nó tức tôi thấy vui vui hay sao ấy!

- Nhìn này! Ngạc nhiên chưa! – Tôi nói lớn bất ngờ mở cái SĐB ra trước mặt nó

- Wow! Xin được rồi này, lại còn giờ Tốt nữa chứ? Sao anh làm được thế? – Nó tươi tỉnh hẳn lên, đôi mắt to tròn long lanh như hạnh phúc lắm vậy, lần đầu tiên tôi thấy nó đứng trước tôi mà tử tế thế!

- Chuyện, anh mà lị! Giỏi ko? Mà cảm ơn anh đi!

- Hơ, sao phải cảm ơn? Là anh tự nguyện chứ em có bắt anh đâu? – Nó vênh vênh, trở mặt với tôi 180 độ nhưng ko còn xưng tôi nữa

- Này này! Anh có thể xin cho em được thì cũng có thể nói thầy ghi lại được đấy nhá! – tôi dọa nó

- Hoho, sổ em cầm đây rồi! Anh đừng có mơ!

- Ko hôm nay thì hôm khác, ko môn này thì môn khác, ko tội này thì tôi khác, các thầy cô trong trường anh có lạ ai đâu!

- Đúng là cái đồ vô duyên! Con trai gì mà nhỏ nhen, thù dai! – Nó cúi mặt chịu thua tôi

- Hohohoh! – Tôi cười khoái chí vì cuối cùng tôi cũng xử được con quạ ấy, giỡn với cậu sao được cơ chứ!

- Cười cái gì? Mà có phải anh đang tán con Phương không?

- Ọc, sao em biết? – Đến lượt tôi thay đổi cảm xúc đột ngột.

- Em là bạn nó sao mà không biết? Với lại bọn nó đồn ầm hết cả trường lên! Chỉ tại anh mà mấy nay không còn được đọc thư chùa, mất cả vui!

- Sao lại tại anh?

- Thì từ ngày có tin đồn anh tán cái Phương, chẳng có đứa nào viết thư nữa cả, chẳng có cái mà đọc, chán chết!

- Vô duyên, ko có thư hay sao mà phải đi đọc thư của người khác?

- Xí, có mà anh không có ấy! Bọn em toàn bỏ ra đọc chung có sao đâu!

Ax ax, vậy là thằng T.Anh nói đúng, chỉ có mấy thằng cù lần mới viết thư làm quen với gái thôi! Con gái đúng là ghê sợ thật! May mà tôi còn có thằng T.Anh quân sư cho. Nhưng mà nghe con quạ này nó nói thì chứng tỏ nó biết nhiều phết đấy nhỉ? Mà còn cái vụ đồn đại gì ở đây nữa? Phải tranh thủ lúc nó đang vui khai thác ít thông tin mới được! Mà ko biết nó có lừa tôi ko nữa!

- Này, lau mặt đi, con gái gì mà mặt mũi như con mèo! – Tôi dịu giọng dỗ dành nó

- Hihi! – Nó cười rồi lấy trong túi ra miếng giấy lau mặt, nhìn buồn