
ông chủ Thanh Long và Trung Lân chứ ai. Còn nội dung câu
chuyện chủ yếu là xoay quanh việc tối mai Trà Huế sẽ chọn ai trong 2
thằng công tử ******* đó….
Lùng bùng lỗ tai, nó nín thở cố tập trung nghe thật kĩ. Chuyện j` đây, sao lại có nhỏ nữa, mà chọn 2 thằng nào…
Tiếng thằng Nguyên.
_ Đúng là chuyện của nhà giàu. Tao hok ngờ sếp lại gán Trà Huế cho 2 thằng tóc đỏ tóc vàng đó. Đời chó thật…
Phong suỵt khẽ.
_ Nói nhỏ thôi mày… Nó mà nghe thì tội lắm….
Ba đứa liếc chừng vào giường.
_ Lộppp… độpppp…..
Chúa
ơi….Cả bọn hoảng hồn đánh rơi cả bàn cờ xuống đất…… Nó ngồi đó, đôi mắt
thẩn thờ nhìn ra cửa. Nó vừa nghe cái gì chứ…. Nó hiểu… hiểu
hết......nó hiểu rằng vì sao hôm nay nhỏ bắt nó ở nhà…… nó hiểu rằng vừa
có 1 dấu chấm xuất hiện đâu đây…. nó hiểu rằng nhỏ không là của nó….
Im lặng… thật im lặng…. bầu không khí đáng sợ mún nghẹt thở.
Phong lắp bắp.
_ Mày… mày…. mày nghe….
_ …………..
Cầm
ly càfe bước ra cửa, nó thả mình xuống bãi cỏ trước sân….. Khuya rồi,
sương xuống từng đợt lạnh run …. Đêm không trăng, sao thật nhiều.... Nó
ngồi bất động ở đó…. Lặng lẽ ngước nhìn bầu trời………..
Hạnh phúc đơn sơ là khi có em bên anh
Hạnh phúc ... chỉ vậy thôi
Chỉ cần em bên anh
Là đủ
Sáng nay nhỏ dậy thật sớm. Vươn vai vặn mình, cô bé ra mở cổng.
_ Ah’….
Nhỏ
giật mình khi thấy nó… Đúng là nó rồi, lưng dựa tường, hai tay đút túi,
dưới chân nó vương *** thật nhiều đầu lọc thuốc lá…. Có lẽ đã đứng đây
từ lâu lắm.
_ Sao anh đến sớm quá vậy - nhỏ mỉm cười
_ ……………
Không có tiếng trả lời. Nó vẫn đứng yên như thế, chỉ có đôi mắt là hơi ngước lên nhìn nhỏ. Ánh mắt lạ lắm…
_ Anh sao vậy. Ăn sáng chưa.
_ ……………
_ Sao vậy.
_ …………….
_ Có chuyện gì ah` - nhỏ hơi hốt hoảng
Vẫn im lặng, nó hơi lắc đầu… Nhỏ cảm thấy sợ, cô bé tiến lại thật sát. Nâng cằm nó lên, nhỏ nhìn sâu vào mắt.
_ Anh có chuyện j` phải không.
Nó
nhìn nhỏ, đôi mắt xa vời…. Rồi đột ngột nó đưa tay ôm nhỏ thật chặt….
Cô bé hết hồn, vội vàng đẩy ra... Không được, nó ôm chặt quá.
_ Bỏ em ra… Anh làm gì vậy…
_ ………
_ Bỏ em ra đi mà… hm….hm…
Môi nó chạm vào đôi môi nhỏ… Nó đang hôn nhỏ… Lặng yên trong vòng tay nó mất 1 phút… cô bé bừng tỉnh đẩy mạnh nó ra.
Hai má đỏ bừng, nhỏ nhìn nó.
_ Sao… sao.. anh lại….
_ Ghét tui không.
_ Anh… anh….
_ Ghét tui không - nó nói lớn
_ ………..
_ Ghét không.
_ Không. Em không ghét anh…
Sao tự nhiên nó lạ vậy, nhỏ thấy trong mắt nó có một cái gì đó khác lắm.
_ Uh.
Đưa
tay vuốt cao tóc cô bé lên. Nó nhìn nhỏ 1 lần nữa rồi quay người bước
đi…… Phía sau lưng, nhỏ bối rối trông theo…. Nó làm sao thế….
Tối hôm đó, cô bé theo ba mẹ đến nhà hàng lớn nhất của Kim Phụng.
_ Chào anh - 2 ông chủ Trung Lân, Thanh Long bắt tay ba nhỏ
_ Chào 2 anh, mình vào trong đi.
3 người đàn ông vào trước, rồi 3 người phụ nữ, cuối cùng là nhỏ và Long, Lân. Tên tập đoàn được đặt theo tên của tụi nó.
_ Có quyết định rồi chứ người iu - Long, thằng tóc đỏ, nhăn nhở nói với nhỏ
Cô bé mỉm cười.
_ Rồi.
Nơi chiếc bàn to cuối nhà hàng, 3 gia đình ngồi đối mặt nhau…. Sau khi ăn uống trò chuyện xong, chủ đề chính được khai mào.
Bà chủ Thanh Long lên tiếng trước tiên.
_ Trà Huế nè. Cháu bit lí do cuộc gặp hôm nay rồi chứ
_ Zạ.
Ông chủ Trung Lân vào đề.
_ Vậy chắc cháu đã có quyết định cuối phải không. Mọi người đã cho cháu 1 năm qua để suy nghĩ rồi.
_ Zạ.
Ông chủ Thanh Long.
_ Tốt. Vậy cháu nói quyết định của mình cho mọi người nghe đi. Long hay là Lân.
_ Zạ, đúng như giao ước. Sau 1 năm suy nghĩ, bây giờ quyết định của cháu là sẽ chọn….
Cả không gian im lặng lắng nghe lời nhỏ, 8 người cùng chờ đợi câu trả lời.
_ …. Là sẽ chọn cho cháu 1 đường đi khác ạ…. Cháu không muốn cuộc đời mình bị người khác áp đặt.
Cả 8 người đều sững sờ.
_ Cáiii… cái gì…. - Long há mỏ
Lân trợn mắt.
_ Thui… giỡn hoài… nói thật đi…
Nhỏ mỉm cười.
_ Nãy giờ em nói toàn bộ đều là sự thật hết.
Rồi cô bé đứng dậy.
_ Mọi người có câu trả lời rồi đó… Bây giờ cháu xin phép…
Bước thật nhanh ra cửa. Cô bé mún đi tìm nó ngay bây giờ, điều lo ngại lâu nay của nhỏ đã giải quyết xong rồi.
Phía sau lưng vang lên những tiếng hậm hực tức tối.
_ Sao lại có thể như thế chứ.
_ Trả lời j` kì vậy.
_ Vậy đâu có được.
Riêng
vợ chồng Kim Phụng thì im lặng đứng lên bước theo kon gái. Cả hai đều
rất thương kon, vì vậy họ tôn trọng quyết định của nhỏ.
_ Kon xin lỗi….. - nhỏ ngập ngừng đứng trước cổng
_ Không có