XtGem Forum catalog
Tôi Ghét Thần Tượng

Tôi Ghét Thần Tượng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326915

Bình chọn: 7.00/10/691 lượt.

t hoảng vội lôi Thanh lại, Long cầu xin.

_Thôi mà….!!

Thanh cầm tay Long, Thanh lắc lắc, Thanh dài giọng.

_Có gì sao anh không nói mau lên….!!

_Em nhắm mắt vào đi….!!

Thanh gật đầu, chờ Thanh nhắm mắt, Long lôi trong túi áo ra một cái hộp nhỏ, Long bảo.

_Em có thể mở mắt ra được rồi đấy….!!

Thanh run giọng hỏi.

_Cái gì thế hả anh….??

_Em mở ra đi….!!

Thanh mở ra, mặt Thanh đỏ bừng, Thanh lắp bắp.

_Sao…sao lại là nhẫn….??

Long cười.

_Tại sao lại không được…?? Không phải là em nói sẽ ở bên anh cả đời hay
sao….?? Nếu em đồng ý làm thế cho anh, anh phải mua nhẫn tặng em để em
không còn chạy đi đâu được chứ…??

Thanh ấp úng.

_Nhưng…nhưng mà….!!

_Còn ngại ngùng gì nữa, chìa tay em ra đây….!!

Thanh quay mặt đi chỗ khác, bàn tay phải của Thanh chìa trước mặt Long. Long
bật cười, cầm lấy tay Thanh, Long đeo nhẫn vào ngón tay trỏ. Long thầm
thì.

_Từ bây giờ em thuộc về anh, em mà dám yêu người khác, hay
phản bội lại anh thì anh sẽ đeo bám em cả đời, anh sẽ quấy nhiễu em, sẽ
làm cho em sống yên mà chết cũng không xong….!!

Thanh le lưỡi.

_Anh làm em sợ quá, kiểu này chắc là em nên trả lại anh nhẫn và nên rút lại
lời nói của em, nếu không em sợ anh làm phiền em, sợ anh trả thù em
lắm…!!

Long trừng mắt.

_Em dám….!!

_Tại sao lại không…??

Long đuổi Thanh, Thanh sợ bị Long bắt được, sợ bị Long đánh nên Thanh bỏ
chạy, cả hai đuổi nhau chạy lòng vòng xung quanh nhà. Long vừa đuổi theo Thanh vừa hét.

_Đứng lại…!! Đứng lại…!! Anh có chuyện cần nói với em…!!

Thanh lắc đầu.

_Em không có gì cần nói với anh cả….!!

Mấy ngày sau đó, Thanh ở lại căn hộ của Long, Thanh giúp Long dọn dẹp nhà
cửa, trình độ nấu nướng của Thanh cũng tăng lên đáng kể nhờ công sức dạy dỗ của mẹ Long.



Tuy bà Phi Yến không thích Thanh và không chấp nhận Thanh nhưng càng tiếp
xúc lâu bà càng hiểu Thanh hơn nên thái độ thù nghịch ban đầu cũng mất
dần đi, bà nhận ra Thanh là một cô gái tốt bụng, một cô gái hồn nhiên
trong sáng, chính vì thế bà đã không còn ghét bỏ Thanh nữa mà đã châp
nhận Thanh là một thành viên trong gia đình, chấp nhận Thanh là bạn gái
của Long.

Kể từ khi biết Long bị bệnh, Ái Vân không còn dám đến
nhà bà Phi Yến nữa, cô ta cũng tìm cách chuyển sang trường khác học.
Long cười khẩy bảo bà Phi Yến.

_Bây giờ mẹ đã hiểu cô ta là ai rồi chứ....??

Bà Phi Yến thở dài.

_Mẹ xin lỗi con. Lẽ ra mẹ phải biết con bé đó là loại không ra gì, mẹ đã
quá để ý đến gia sản nhà nó nên không còn tỉnh táo nữa....!!

Long ôm lấy bà Phi Yến, Long dịu giọng.

_Không có gì đâu mẹ...!! bây giờ con cảm thấy rất hạnh phúc và rất thoải mái vì con có thể ở bên cạnh người con gái con yêu...!!

Bà Phi Yến sụt sịt.

_Bệnh tình của con, con đừng lo quá, bố mẹ sẽ tìm những bác sĩ giỏi nhất cho con...!!

_Vâng...!!Con cám ơn mẹ....!!

Nước mắt lăn dài trên má bà Phi Yến, bây giờ với bà mà nói, tiền bạc, của
cải, danh vọng không còn có tác dụng gì với bà nữa, bà chỉ cầu mong Long không sao, chỉ cầu mong Long nhanh khỏi bệnh là bà mừng rồi.


nhận ra khi con người ta mất đi thứ gì quý giá thì mọi của cải trên đời
này cũng không thể bù đắp được, cũng không thể mang ra trao đổi, bà đã
sống sai lầm nhưng từ nay bà sẽ sửa đổi, bà tự trách bản thân, bà nghĩ
vì bà nên con trai bà mới phải trả giá thay cho bà. Bà chịu khó ăn chay, niệm phật, chịu khó đi làm từ thiện, bà hy vọng những hành động xám hối của bà sẽ làm giảm bớt đi tội lỗi do bà gây ra.

Bố Long không có ý kiến gì, ông là một người đàn ông giàu tình cảm, ông quý mến Thanh
ngay từ lần đầu tiên gặp mặt. Ông ủng hộ Long yêu Thanh, bây giờ gia
đình Long không có ai phản đối chuyện Thanh yêu Long nên Thanh có thể tự do ra vào nhà Long, em gái Long rất yêu Thanh, mỗi lần đến chơi hai chị em tíu tít nói chuyện không dứt khiến Long bực mình bảo.

_Thanh…!! Em đến thăm anh hay thăm em gái anh thế….??

Thanh nhún vai đáp.

_Tất nhiên là đến thăm em gái anh rồi…!! Anh thì có gì để cho em phải thăm anh đâu….!!

Long cáu.

_Em có thể vô tình với anh như thế mà nghe được à…??

Kim đẩy Thanh ra cửa.

_Chị sang phòng của anh trai đi, nếu không anh ấy mà nổi khùng lên thì đáng sợ lắm…!!

Thanh vỗ vai Kim

_Em yên tâm hắn mà nổi khùng đã có chị đây rồi…!!

Long nhếch mép.

_Em có chắc không…??

Trông Long bây giờ rất đáng sợ, Thanh vội xua tay.

_Em nói đùa thôi…!! Anh không trách em chứ…??

_Còn không mau sang đây….!!

Thanh lẩm bẩm.

_Lúc nào cũng bắt bí người ta, người gì mà độc tài, gia trưởng…. !!

Long mở cửa phòng, thấy Thanh vẫn còn đứng trước cửa phòng Kim, Long nhíu mày hỏi.

_Sao em vẫn còn đứng ở đó… ??

_Biết rồi…. !!