Tôi Muốn Gặp Lại Anh

Tôi Muốn Gặp Lại Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323384

Bình chọn: 9.00/10/338 lượt.

thì vẫn thản nhiên.

- Tao không biết!

- Vậy…còn Hân? Mày không có tình cảm gì với Hân sao???

- Tao không biết nữa!...đầu tao đang rối tung lên rồi nè!

- uhm… vậy đừng nghĩ gì hết! Mọi chuyện cứ để đó cho ông trời giải quyết! Tới đâu thì tới! Và bây giờ thì ngủ đi!

- Trời ơi! Bây giờ làm sao mà ngủ được!- Duy thì sốt ruột lên mà nó thì vẫn thản nhiên như không có gì.

- Mệt mày quá! Đã bảo đi ngủ thì đi ngủ đi! Chỉ cần ngủ được là sẽ
không phải nghĩ gì nữa hết!- nó bực mình với thái độ đó của Duy, bình
thường Duy rất bình tĩnh mà.

- Nhưng có ngủ được đâu!!!

- Không biết! Mày làm sao thì làm đi!

- Vậy mà bảo là mày muốn tâm sự thì cứ tìm tao! Hay thật đấy!

- Thì tao bảo mày đi ngủ đi sao mà mày nói nhiều thế????

- Không thích!- tự nhiên Duy đâm ra ngang bướng khi nó nói thế.

- Vậy thì thức đi!

- Thì đang thức nè!!!!

- Mệt quá! Tao đã cho mày lời khuyên rồi đó! Muốn làm hay không là tùy
mày! Bây giờ thì đi ra cho tao thay đồ!- nó nói rồi đẩy Duy ra ngoài
đóng cửa cái rầm.

- Tính tình nó vẫn không bao giờ đổi được mà!!!!- Duy tức tối đi về phòng.

Mà thấy cách nó nói cũng rất hữu hiệu. Phải đi ngủ thôi!

“Dẹp hết mọi chuyện để cho ông trời muốn làm gì thì làm, vừa ý mình thì cảm ơn ổng một tiếng còn nếu không thì…thì không biết… đi ngủ thôi!”-
Duy leo lên giường nằm mãi rồi cũng ngủ.

Còn nó sau khi nhớ tới Hân thì chạy vội qua nhà Hân.

Ding dong!

- Sao qua giờ này vậy mày?

- Không tính cho tao vào nhà hả?

- Thôi vào đi! Mà có chuyện gì thế?- Hân mở cửa ra cho nó vào rồi đóng lại.

Nó và Hân đang ngồi trong phòng.

- Có chuyện gì hả?- Hân nhìn nó thắc mắc.

- Mày…vẫn bình thường chứ?

- Ừ…có sao đâu! Có bệnh tật gì đâu!- Hân không hề có chút buồn bã gì lộ ra trên mặt cả.

- Chuyện của My mày tính sao????

- Sao là sao? Tao với Duy đã là gì đâu mà tính với toán!- Hân cười khẩy tỏ vẻ bất cần nhưng trong lòng thật sự rất buồn vì đó là sự thật.

- Tao nghĩ My đang có ý định nối lại tình xưa với Duy.- nó có hơi lo khi nghĩ đến những việc sắp tới My sẽ làm.

- Uhm…nhìn nó cũng đẹp đó chứ!- Hân vẫn thản nhiên.

- Nản quá! Mày sao vậy Hân???- nó bắt đầu cảm thấy bực bội với thái độ thản nhiên đó của Hân.

- Có sao đâu!- Hân vẫn làm ra vẻ bình thường.

- Ngay cả tao mà mày còn muốn che giấu gì nữa???- nó đứng dậy nhìn Hân chăm chăm.

- Tao che giấu gì đâu???- Hân quay đi chỗ khác.

- Mày buồn thì cứ nói việc gì phải tỏ ra vui vẻ thế kia?!- nó quay người Hân lại và nhìn thẳng vào Hân, vẻ mặt rất nghiêm túc.

- Buồn thì có đó nhưng không lẽ mày bắt tao khóc bù lu bù loa lên mới
được sao???- Hân hất tay nó ra và sắp không che giấu được cảm xúc nữa
rồi.

- Tao…không phải ý đó!

- Tao biết! Nhưng mà mày nghĩ tao yếu đuối vậy sao???

- Không!…không phải vậy! tao chỉ nghĩ là…mày đang buồn và cần có người để tâm sự…

- Buồn? Phải! Tao buồn, tao giận vì bản thân mình, tao cứ cho là mình
đủ khả năng để làm Duy quên đi quá khứ nhưng ngay từ đâu tao đã sai rồi! Tao không làm được! Mày có thấy không? Lúc My xuất hiện ánh mắt Duy đã
thay đổi, mặc dù Duy tỏ ra lạnh lùng với My nhưng tại sao Duy phải làm
vậy? Là vì Duy giận? tại sao lại giận ư? Là vì Duy không thể quên được
nỗi đau do My gây ra…và điều đó cũng chứng tỏ là Duy còn tình cảm với
My!!!- Hân bức xúc nói lên hết những suy nghĩ trong lòng mình.

- Xin lỗi!- nó nhìn Hân xót xa.

- Mày có hiểu không Minh? Tao đã không có một chút cơ hội nào rồi…còn hy vọng để làm gì!
Chap 46:

- Xin lỗi…ngay từ lúc đầu tao không nên ép mày phải tiếp tục theo đuổi Duy nữa!- nó thật sự cảm thấy có lỗi với Hân rất nhiều.

- Không! Lúc đó cũng là do tao tự chọn nên tao không trách ai được hết! Tao sẽ quên Duy!

- Uhm…mày…nghĩ kĩ chưa? Nếu mày đã quyết định như thế thì tao sẽ ủng hộ mày!- nó nói thế nhưng trong lòng lại không muốn thế chút nào.


thật sự rất muốn Duy và Hân có thể thành một cặp, nhưng Hân đã quyết
định như vậy thì nó là bạn phải ủng hộ Hân chứ. Nó nghĩ liệu Hân làm như thế là bỏ cuộc có quá sớm không? Nhưng nếu tiếp tục cũng sẽ không có
kết quả gì…bởi vì Hân nói đúng. Duy vẫn còn tình cảm với My chỉ là Duy
chưa biết phải đối mặt thế nào thôi.

Dù sao thì nó vẫn luôn đứng về phía Hân. Nó về nhà với tâm trạng không mấy vui. Nó lên phòng tìm Duy
nhưng không thấy Duy đâu cả. Nó gọi điện thoại nhưng tiếng nhạc nghe rất gần. Nó đi tới chỗ bàn học thì ra điện thoại Duy không mang theo. Nó
nhìn thấy có cuốn sổ nhỏ nhỏ không biết là gì, chắc là nhật ký hay gì gì đó. Nó cầm quyển sổ lên nhìn sơ lại đặt nó vào chỗ cũ rồi đi về phòng.
Đi được vài bước không biết nghĩ sao nó lại quay lại cầm quyển sổ lên
một lần nữa, nó phân vân không biết có nên lật ra xem kh


XtGem Forum catalog