80s toys - Atari. I still have
Tôi Thích Cậu Rồi Đấy…

Tôi Thích Cậu Rồi Đấy…

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 328792

Bình chọn: 9.00/10/879 lượt.

đó hức hức

-không sao, 2 người
ồn quá, đếch ngủ được

-giờ là lúc cậu ngủ hả? mau dậy giải thích đi

Vũ đập
bàn, cả lũ trong lớp sợ rúm lại, còn nó vẫy vẫy tay đuổi đi. Nó đang nghĩ đễn
chuyện sáng nay trong điện thoại, tức.

Sau công viên trường, 2 người đang
đứng nói chuyện với nhau

-Là cậu đúng không?_ Tuấn nhìn Trang không chớp
mắt

-Là..là gì cơ..cậu cậu nói gì tớ không hiểu…_Trang giả nai

-cậu…đừng
có để tôi phải giận giữ như thế này 1 lần nữa….nếu không thì đừng có
trách…_giọng nói lạnh hơn băng của Tuấn, ánh mắt cậu căm giận nhìn Trang, cô ta
không biết nói ì.

“sao cậu ta lại biết chuyện này được, chẳng lẽ chính cậu ta
là người đã cứu nhỏ hôm qua, hừ, bực mình thật, sao có thể như thế,con khốn”
_Trang tức giận, chưa bao giờ cô ta bị đe doạ như thế này

Sự xỉ nhục, nắm
chặt bàn tay vào Trang bước vào lớp, cố gắng nở nụ cười thật tươi, nhưng nó đã
đi đâu rồi không biết.

-Chị à, nghe nói chị bị bắt cóc, em xin lỗi vì không bảo vệ được chị

-Nói
nhiều, đi điều tra về bang ác quỷ cho chị, người mà theo dõi chị lần trc là bọn
nó đấy, thật bực mình mà

-À, mấy hôm trước, em không thể liên lạc được với
chị, đã xảy ra chuyện lớn rồi ạ…_Key nói ngắt quãng, giọng buồn và không dám
ngẳng đầu lên nhìn nó

-Có chuyện gì thì nói luôn đi, cứ ấp úng

-Thằng
Zin….

-Sao? Nó lại đi gây chuyện ở đâu hả?

-Không….nó….nó…_Key quay đi chỗ
khác tránh cái nhìn của nó

-rốt cuộc có chuyện gì? _dường như không kiềm chế
được nữa, nói đến chuyện của người thân là nó lại thế

-Nó…chết rồi a.

-hả?
_ly cocktail trên tay nó rơi xuống đất

Vỡ toang

Rượu bắn ra, vào chả chân


Ánh mắt hờ hững, nó shock

-Nói lại! _như không tin vào tai mình nó nhìn
Key không chớp mắt

Zin, đứa em trai ngoan của nó. Tuy nóng tính, hay đi gây
chuyện, nhưng trong lòng nó vẫn là người em trai, hay người bạn dễ thương
nhất.

-NÓ chết rồi…em xin lỗi…..

Zin chết, 1 sự việc không thể tin được.
Nó mất 1 lúc lâu để tiêu hoá cái tin sét đánh ngang tai này. Nó nhớ lại lúc Zin
cười, lúc Zin làm nũng và lúc cậu tức giận. Thật đáng yêu. Người nó cứng đờ ra,
chả muốn nói hay muốn nghĩ bất cứ chuyện gì…

Key lo lắng, nhưng cũng không
thể làm gì được

-Ai? _giọng nói lạnh lùng, chứa đầy sát khí, nó thề sẽ không
để yên cho cái kẻ đã làm chuyện này

-Là…._Key nói, lần thứ 2 nó shock, sao có
thể như thế được

-Thù cũ lẫn nợ mới…._nó nói rồi đi ra khỏi quán trong sự lo
lắng của Key

Mỗi người xinh ra ai cũng đều có 2 mặt hiền và ác.

Khi cái
hiền bị giẫm nát thì cũng là lúc cái ác bộc phát lên ngôi…



Nó cứ đi, đi mà không biết mình phải đi đâu, nên đi đâu và sẽ đi đâu.

Tâm
trạng buồn chán tột cùng, sự đau khổ của mất người thân, nỗi đau khủng khiếp với
nó.

-Chị, em ở bên này _bỗng nó nghe thấy tiếng gọi quen thuộc, tiếng của
Zin. Ngẩng mặt lên, nó thấy Zin đang đứng bên kia đường, đang vẫy gọi nó

-Zin
à! _nó bất chợt gọi tên rồi chạy ra đường

Kít….

Bụp…..

Tiếng chiếc xe
phanh gấp trước nó, và cả tiếng nhiều xe va vào nhau. Nó đúng là thích làm người
khác thành hỗn độn. Tiếng còi xe, tiếng **** rủa vang lên

-Đi đứng thế hả con
thần kinh kia

-không có mắt hả?

-Có biết mình đã gây tai nạn không
hả?

-Con này thần kinh hả?

Mấy người đàn ông la lên, xe của họ bị đâm vào
nhau, đường phố trở nên tắc nghẽn.

Những những lời đó, không lời nào lọt tai
nó cả, nó chỉ nghe thấy tiếng của Zin, cậu đang gọi nó

-Chị, em ở đây nè, mau
qua đây. Chân ngắn có khác, haxx haxx_cái dáng điệu trề môi quen thuộc

Nhanh,
cố chạy thật nhanh sang đường, chạy như sợ mất cậu, sợ cậu bỏ nó mà đi. Mặc kệ
lời **** bới, mặc kệ người ta nói mình là thần kinh, nó vẫn chạy.

Nó cứ cố
đuổi theo cái hình bóng của ZIn mà nó đang tự tưởng tượng ra, cậu đang
cười.

“Thằng nhóc kia, đừng có cười, đừng có dễ thương như thế, đừng có nhìn
ta bằng ánh mắt cún con đó, không…không thì….ta…không quên được cậu đâu….đồ…đồ
đáng ghét”

Giọt nước mắt mặn chát rơi trên khuôn mặt nó. Nó khóc, cảm giác
mất người thân quả không dễ chịu chút nào

-Aaaaaaaaaa (nó ngửa cổ lên trời,
hét) sao dám bỏ ta mà đi hả?

-Mẹ ơi, chị kia bị sao thế_ 2 mẹ con nhà nọ đi
qua, cậu bé thắc mắc hỏi mẹ

-Không phải chuyện của chúng ta, đi thôi _mẹ cậu
bé lôi cậu đi, và nhìn nó với cái ánh mắt khó chịu, cứ nghĩ nó bị hâm

-Linda!
_lại là tiếng gọi, tiếng gọi quen thuộc đó, cậu bé dễ thương đang tung tăng chạy
và gọi tên nó. Và nó như điên, cứ đi đuổi theo cái hình bóng kia.

Mãi cho đến
khi đi đến 1 công viên giải trí. Cửa đã đóng, chính cái của này đã lôi nó về
thực tại.

Ánh mắt nó bắt đầu hằn lên những tia đỏ, cái nhìn căm thù nhìn vào
khoảng không vô định. Nắm chặt bàn tay như để t