XtGem Forum catalog
Trò Chơi Định Mệnh

Trò Chơi Định Mệnh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323991

Bình chọn: 7.5.00/10/399 lượt.

t mọi người đang nhìn cô, cô cắn nhẹ môi ngồi xuống cúi sầm mặt xuống đất, giống như câu nói trước mà mình từng nói là nếu như có 1 cái hố ở đây thì My sẽ chui xuống và không dám lên mặt đất lần nữa (Quá xấu hổ @_@)

- Những đứa bé ở đây điều là cô nhi, không có cha mẹ từ lúc sinh ra, mẹ của My là viện trưởng nhà tình thương còn My và mọi người phụ dì trông nom những đứa trẻ, cứ chủ nhật mỗi tuần thì My và anh Quân đến đây thăm mấy đứa bé._ Tú Anh kể lại sự tình cho Khánh nghe, Khánh gật đầu coi như hiểu và gương mặt anh như trước chẳng có biểu hiện gì xảy ra nhưng . . .

Trong lòng anh đã xảy ra 1 suy nghĩ là chẳng phải gia đình Quân rất hạnh phúc và êm ấm hay sao, với lại mẹ Quân vốn đang ở nhà cùng cha Quân nhưng sao giờ lại làm viện trưởng nhà tình thương. Rốt cuộc 5 năm qua đã xảy ra chuyện gì ở Việt Nam và thời gian anh và 2 người kia ở nước ngoài thì nhà Quân, gia đình Quân đã xảy ra biến cố gì mà khiến mẹ Quân phải làm viện trưởng nhà tình thương và ở đây không về nhà. Đó là một khuất mắt khiến anh phải tìm hiểu và điều anh cần tìm hiểu thêm đó nữa là Diễm My, rốt cuộc tính cách My ra sao? Có phải như những gì anh đã thấy hay không? Dễ thương, bao dung, hoạt bát và năng động, vui vẻ hay ẩn sâu trong tâm hồn người con gái đó là một con người lạnh lùng, cô đơn, mưu mô và tràn đầy hận thù trong cuộc sống của mình. Vậy thế nào mới là người thật của cô. Khánh chợt cười nhẹ về cái suy nghĩ của mình, hôm nay anh sao thế. Anh tìm hiểu quá nhiều về cuộc sống của người khác chẳng phải quy tắc của anh là không tham gia và cuộc sống và đời tư của người khác hay sao. Thế mà giờ đây anh đã quyết định tìm hiểu để biết rõ mọi chuyện. Anh làm việc ấy vì ai? Vì My một người con gái trong sâu thẳm tâm hồn là một con người lẻ loi, cô độc nhưng có lẽ là không phải, anh điều tra việc này là vì Quân người bạn thân kề vai sát cánh với anh trong suốt 25 năm qua. Đúng! Là vì Quân chứ không phải vì My (Cái này là Khánh bát bỏ đó nha, mình vô tội =.='').

- Hai! Hai!._ Tiếng Tú Anh gọi Khánh trở về hiện thật, Khánh vẫn trầm lặng không có biểu hiện gì gọi là giật mình, anh nhìn Tú Anh thay cho câu hỏi "Có chuyện gì không?" thì Tú Anh như hiểu ra và trả lời.

- Khuya rồi, mình nên về thôi Hai._ Tú Anh nói Khánh gật đầu rồi My và Tú Anh đứng dậy, My ôm mẹ mình một cái rồi chào bà và về, My và Tú Anh đi trước, đến lượt Khánh bước được vài bước thì mẹ My kêu anh, anh dừng bước.

- Tên đầy đủ của cháu có phải là Dương Thiên Khánh không?_ Bà hỏi Khánh, Khánh lạnh lùng gật đầu. Thấy cái gật đầu của Khánh tim bà như vỡ vụn ra, hơi thở bà khó khăn lại. Lúc này trong lòng bà như đang có tảng đá đè lên.

Nghe câu hỏi đó, Khánh không hề ngạc nhiên hỏi tại sao bà lại hỏi tên anh như thế mà anh vẫn im lặng để chờ câu nói tiếp theo của bà.

- Coi như điều này dì xin cháu đi! Nếu cháu là người sau này sẽ mang lại hạnh phúc cho con bé thì bác xin cháu đừng nói họ của cháu ra. Nếu có thể thì suốt đời cháu hãy giấu con bé chuyện này mãi mãi luôn đi._ Bà nói xong Khánh gật đầu như hiểu rồi đi, dáng đi khuất xa của Khánh từ xa bà nhìn ra Khánh rốt cuộc không phải là con người đơn giản, nếu là một con người đơn giản bình thường thì sẽ hỏi "Tại sao dì lại nhờ cháu như thế" Nhưng Khánh chỉ gật đầu và đi không hề nói thêm câu nào.

Trong lòng một người mẹ như bà luôn hy sinh vì con cái, bà mong đời của My sẽ được hạnh phúc và sung sướng chứ đừng đau khổ như bà. Và bà cũng không muốn My đi vào vết xe đổ của bà như trước, bà đã thất bại trong cuộc sống rồi thì bà không thể loi con gái và con trai mình theo mà thay vào đó là bà sẽ âm thầm hy sinh đứng sau giúp đỡ cho My những lúc My cần. Vì bà biết chính bà đã đánh mất một thứ rất quan trọng của con người My và cũng chính bà đã làm My ra như thế. Dù nhìn vẻ bề ngoài My không có gì như thực tế mọi suy nghĩ của My bà điều biết nhưng bà mong điều đó sẽ không xảy ra và sẽ có một người khiến My bỏ đi quyết định đó và người đó chính là Khánh. Lúc này mọi niềm tin và hy vọng bà điều đặt vào Khánh, bởi chỉ có Khánh mới thay đổi My được thôi và cũng chỉ có Khánh mới đưa My trở về người con gái của trước kia, bà trông cây vào Khánh.

-----------------------------------------------------------------------------------------

Dù nhà Tú Anh cũng nằm trong thành phố như khi họ về tới nhà đã 10h đềm, My tắm rửa xong đã ngủ, Khánh thì vẫn như trước thức khuya làm việc một cách lặng lẽ. Ngay lúc này, Tú Anh hé cửa bước vào dù Tú Anh bước chân nhẹ cách mấy thì Khánh vẫn nhận ra.

- Có chuyện gì không?_ Anh lạnh lùng hỏi em gái mình

- Không! . . . Nhưng em có món quà này dành cho anh._ Tú Anh nói mệing nở nụ cười chúm chím đầy gian xảo.

- Quà sao?_ Anh nhấn mạnh từ quà vì từ đó tới giờ anh chẳng bao giờ nhận được quà từ cô em gái mình cả thế mà hôm nay lại được tặng quà, sắp xảy ra chuyện gì nữa đây.

- Vâng._ Tú Anh nói xong liền lấy điện thoại ra mở cuộc ghi âm hồi sáng ra cho Khánh nghe tất cả, sau khi đoạn ghi âm kết thúc thì Khánh cứ giả vờ như chẳng có chuyện gì xảy ra cả nhưng Tú Anh biết điều đó liền ôm ổ anh và tr