pacman, rainbows, and roller s
Tuyết Rơi Mùa Hè

Tuyết Rơi Mùa Hè

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327572

Bình chọn: 8.5.00/10/757 lượt.

thôi!

Cô gái kia đứng tựa người vào cánh cửa sân thượng, đôi mắt nheo nheo nhìn Băng Hạ.

_Cô có biết tại sao mình lại ở đây ko?

_Ko._Băng Hạ đáp vu vơ mặc dù cô thừa
biết lí do duy nhất khiến đám búp bê gỗ này động thủ chỉ có thể vì cô đã thất lễ với hoàng đế của họ.

_Ko biết thật?

_Thật.

_Vậy để tôi nói cho cô biết.

Hạ Quỳnh chầm chậm bước tới phía Băng Hạ, chầm chậm giơ tay lên, rồi bât ngờ lia mạnh xuống.

BỐP!!!!!!!!!!!

Đám con gái đứng phía sau cũng phải nhắm mắt lại trước tiếng động khô khốc vừa phát ra. Một cái tát. Khá mạnh.
Và điểm dừng chân của nó là ở trên mặt Băng Hạ.

Băng Hạ đưa tay lên xoa xoa bên má vừa bị tát, miệng nở 1 nụ cười quỷ dị. Dám đánh cô?

BỐP!!!!!!!!!!!!!

Một tiếng khô khốc tiếp theo phát ra
khiến đám con gái lại 1 phen nhắm tịt mắt lại, để rồi trợn tròn mắt lên
sửng sốt khi người đang ôm bên má bị tát, khóe miệng dính máu tươi là
Lâm Hạ Quỳnh.

_Cô...........!!!!!_Hạ Quỳnh đôi mắt
trợn to, đôi bàn tay nắm chặt lại, rồi cô quay sang đám nữ sinh bên
cạnh_Đánh nó cho tao!!!!!

Chỉ chờ có thế, cả bọn xông vào đánh
Băng Hạ, đứa giật tóc, đứa tát vào mặt, đứa đạp vào người. Cô bình tĩnh
né những đòn mà chúng đưa ra, rồi thỉnh thoảng lại lợi dụng lúc chúng sơ hở mà tung ra đòn. Nhưng với số lượng đông như vậy, Băng Hạ lại chỉ có 1 mình, việc thất thế là ko thể tránh khỏi.

........Cô bắt đầu kiệt sức.......

Hình như nhận ra đc sức lực Băng Hạ đang cạn kiệt, chúng tung ra đòn mau lẹ hơn, hiểm ác hơn. Băng Hạ liên tiếp
bị trúng đòn, trên người cô bắt đầu có những vết bầm do bị chúng đạp,
vài vết xước do móng tay cào. Xót quá! Có nhiều vết đã bật máu rồi. Máu
tuôn ra đỏ cả chiếc áo đồng phục.

Giữa lúc ngàn cân treo sợi tóc...

Một giọng nói vang lên..........

_Dừng tay lại!!!!!!!!!!!!!!!

Tất cả đều đồng loạt dừng lại mà quay về phía nơi vừa phát ra tiếng nói của 1 kẻ có vẻ đang rất mất bình tĩnh kia.

Ở phía cửa sân thượng, Tiểu Vy đang đứng đó, đằng sau là chiếc cửa bị đạp tung bản lề đang nằm lăn lóc.

_Mấy người là ai? Định giở thói côn đồ
với bạn tôi hả?_Tiểu Vy trừng mắt, liếc 1 lượt qua đám con gái kia, rồi
dừng lại trên thân ảnh 1 cô gái đang nằm dưới đất, người đầy vết thương, chiếc áo đồng phục bị rách và lấm tấm máu, đáy mắt ánh lên vẻ xót xa
cùng phẫn nộ.

Hạ Quỳnh trề môi khinh bỉ:

_Lại có 1 đứa nữa thích chết. Muốn giống như con bạn mày thì lao vào đây, bọn tao sẵn sàng đón tiếp.

_Giống tao thì sao?

Hạ Quỳnh cảm thấy có luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng, giọng nói lạnh băng này, ko phải là.....?

Băng Hạ từ từ đứng dậy, đưa tay quệt máu dính ở khóe miệng, dòng máu chảy ra từ khóe môi đỏ mọng cộng với nụ
cười nửa miệng làm cho cô càng thêm phần ma quái khác thường. Trông cô
lúc này chẳng khác gì 1 Ma cà rồng vừa hút máu xong con mồi xấu số.

Rùng mình!

Hạ Quỳnh khá bất ngờ, những kẻ từ trước
đến nay bị cô ta đánh, đều ko thể chịu nổi những đòn hiểm ác đó mà lăn
ra ngất xỉu. Với Băng Hạ, cô ta đã đánh hết sức, đến bản thân mình còn
thấy thấm mệt, vậy mà Băng Hạ thì vẫn đứng dậy đc. Con bé này quả thật
ko phải là người nữa rồi.

Mọi người còn chưa kịp định thần lại thì đã thấy Băng Hạ tiến đến, túm lấy vai Hạ Quỳnh.....

BỐP!!!!!

BỐP!!!!!

BỐP!!!!!

Liên tiếp 3 cái tát giáng lên mặt Hạ
Quỳnh ko thương tiếc. Ko biết Băng Hạ mạnh tay đến mức nào, nhưng chỉ
nghe thấy âm thanh phát ra và thân ảnh Hạ Quỳnh đổ gục xuống bất tỉnh
nhân sự cũng đủ cho đám con gái ở đó mặt mũi tái mét, mặt cắt ko còn
giọt máu.

Sau khi giải quyết xong kẻ cầm đầu, Băng Hạ quay lại quét ánh mắt sắc lạnh lên những đứa đang run rẩy bên cạnh mình.

_Còn chúng mày, muốn thử ko?

Con bé tóc ngắn vừa rồi trợn mắt, tuy trong lòng nó đã có chút sợ hãi, nhưng đứng trước Băng Hạ, đương nhiên ko thể chùn bước.

_Tiện nhân, mày vừa bị đánh chưa biết sợ hay sao? Hay muốn bọn tao tiễn xuống âm ty cho thỏa lòng?

Băng Hạ bật cười trào phúng:

_Tiện nhân? Tôi đâu có giống cô? Đừng ăn nói hồ đồ như vậy. Có người nghe thấy thì chắc tôi có nhảy lầu tự tử
cũng chưa chắc đã rửa sạch đc danh dự đâu.

_Mày.......!_Đứa con gái tóc ngắn tức sôi máu, đưa tay ra định túm tóc Băng Hạ.

_Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!_Tiếng hét thất thanh vang lên, ko phải là của Băng Hạ mà là của con bé ấy. Ko để nó
kịp làm gì, Tiểu Vy đã đứng chắn trước mặt nó, cô nắm lấy tay nó, bẻ
ngược ra đằng sau.

_Tha...tha.......cho.......tôi.....đau...quá....tôi..

tôi.....xin..cô.....!_Con bé kêu lên đau đớn, hai dòng nước mắt chảy ra, giàn dụa khắp khuôn mặt.

Tiểu Vy thả tay con bé ra, đồng thời tặng cho lũ con gái đằng sau mấy cái đá thật mạnh.

Con bé tóc ngắn được tha, xoa xoa cổ
tay, rồi vội vàng kéo mấy đứa kia chạy mất hút, ko quên kéo theo Hạ
Quỳnh đang nằm bất tỉnh trên sàn.