XtGem Forum catalog
Vì Em Lỡ Thích Anh Rồi

Vì Em Lỡ Thích Anh Rồi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323480

Bình chọn: 9.5.00/10/348 lượt.

ể về nhà.

- Anh~ Hôm qua lúc anh ngủ, bác gái gọi cho anh, em đã nhấc
máy và nói anh đang ngủ…

- Ừ, vậy mẹ anh có nói gì không?

- Không có gì… à… có!…Bác nhắc anh khi nào về nhà thì qua
đón chị Sora…..

- Huh? Đón Sora??? – Key ngây người, anh thực sự không hiểu
chuyện gì đã xảy ra.

- Này! Kibum~ sao mẹ cậu lại biết Sora? Và còn nói cậu đón
cô ấy về nhà nữa, hai người có quan hệ gì vậy?- Onew đưa ra hàng loạt câu hỏi rồi
lại quay sang với đống đồ của mình.

- À…. thì….mẹ em với mẹ Sora là bạn thân thời trung học…blah
blah blah….

Khi nghe “bài diễn văn” trả lời cậu hỏi kèm theo khẳng định
về mối quan hệ “không có gì” giữa Key và Sora, Onew chỉ lẩm bẩm: “um…….thật
sao?……anh biết rồi…….”. Còn Key thì chẳng để ý rằng mình đang “tra tấn” lỗ tai
người khác bằng “bài diễn thuyết” dài ngoằng và không mấy “hiệu quả” đó. Anh đứng
dậy và đi vào phòng tắm, đánh răng, rửa mặt, thay đồ….. và…..sang kí túc xá của
Sora…

Sau một chút lưỡng lự, Key gõ cửa.

Cốc…cốc…

- A, Kibum…. đợi một chút, em lấy túi đồ….

Sora không một chút ngạc nhiên, cô đã biết Key sẽ sang đón
mình, nhưng nét mặt cô không được vui, cô thấy buồn và có đôi chút thất vọng…

Flash back

- A lô? Bác gái ạ

- Ừ, dạo này cháu sao rồi? vẫn ổn chứ hả?

- Dạ..cháu vẫn khỏe? bác cũng vẫn khỏe chứ ạ?

- Bác vẫn vậy thôi…mà….ngày mai cháu có việc bận sao?

- Dạ… không ạ, có chuyện gì không ạ?

- Ủa? Kibum không nói với cháu sao? Bác muốn mời cháu ngày
mai về nhà bác chơi… Kibum nói với bác là cháu có việc bận..

- Dạ…hai ngày tới cháu được nghỉ làm, cháu đâu có bận gì đâu


- Ừ…vậy mai về đây nhé, bác sẽ nói Kibum đón cháu…

- Không cần đâu bác, cháu tự đến đó được mà.

- Không sao đâu, dù sao cũng tiện đường mà……vậy nha.

- Vâng….vậy cũng được ạ……cháu chào bác…

“Sao Kibum lại nói là mình bận…?

Cả ngày nay mình còn chưa gặp ai…cũng không nói với bất kì
ai là mình bận…hay là….”

Những ý nghĩ đó cứ vây lấy Sora…..cô cố phủ nhận lí do khiến
cô khó chấp nhận nhất – Key không muốn mời cô về nhà….. vì….

“Ashi… làm sao có thể chứ?”

Cứ quanh quẩn với những suy nghĩ ấy, Sora như muốn điên
lên….cô không thể tìm ra lí do hợp lí hơn…. nhưng rồi cô cũng gạt hết nó ra khỏi
đầu…Và cô chợt nhớ ra cuộc nói chuyện qua điện thoại với Kevin…

…….

- A lô?

- Anh à~

- Sora? Có chuyện gì vậy?

- Anh~ mai em có chút việc rồi, không dẫn anh đi chơi được…

- À…anh cũng đang tính gọi điện cho em vì chuyện đó nè, mai
anh cũng…bận rồi, chắc là chưa đi chơi được..

- Vậy ạ? Vậy để dịp khác nha….

- Được rồi, anh còn ở đây một tháng mà, giờ anh bận rồi, nói
chuyện sau nhé…

- Vâng, tạm biệt anh…

End flash back

Tiếng bước chân của hai người…. chỉ có vậy……môt sự im lặng
đáng sợ……nhưng cuối cùng, Sora cũng lên tiếng….

- Hôm qua tại sao…

Sora đang rất muốn hỏi rõ lí do Key không nói với cô việc mẹ
anh mời cô về nhà….nhưng thật khó để mở miệng….

- Sao?…

Giọng Key cũng lí nhí….nếu thực sự Sora có hỏi, Key cũng
không biết trả lời thế nào, anh không thể nói mình đã nghe “lén” Sora nói chuyện
điện thoại được…

- Không có gì đâu…- Sora gạt đi, cô thực sự không muốn nghĩ
và nhắc đến nữa…

- Umm…

Sự im lặng lại trở về với hai người…..trên đường đi, trên
xe….họ đều không nói với nhau câu nào….

Ding dong~

- Mẹ!

- Cháu chào bác..

- Ừ, hai đứa vào đi…

Key và Sora vào trong….

- Bà….- Key chạy lại ôm bà ngay.

- Cháu chào bà, bà vẫn khỏe chứ ạ? – Sora lễ phép chào.

- Bà vẫn khỏe, cảm ơn cháu – bà nở nụ cười phúc hậu, rồi
quay sang hỏi Key –Bummie à, sao cháu nói Sora bận việc không đến được mà?

- Dạ….- Key cứng miệng.

- Dạ, cháu muốn về thăm bà và hai bác nên đã gác việc riêng
lại đó ạ – Sora gượng cười, cô đã đưa ra lí do rất hợp lí…

Key và Sora nhìn nhau. Hai người trở nên ngại ngùng như khi
mới quen, có điều hoản cảnh thì đã khác và lí do khiến hai người ngại ngùng
cũng khác….Dường như đó là sự e dè với đối phương khi không biết họ thực sự
nghĩ sao về mình….

- Sora ngồi đi…

- Hmm….vâng….

Sau cả một chặng đường dài, thì đó là những gì hai người nói
với nhau….

Key khẽ gật rồi quay đầu đi thẳng lên phòng mình… thay một bộ
đồ thể thao thật thoải mái….anh nhìn thẳng vào chính mình qua chiếc gương lớn
trong phòng…

“Mình đang khó chịu vì chuyện gì nhỉ?

Mình được nghỉ ngơi, được về nhà và sẽ có thời gian thư
giãn….buồn phiền đâu phải mình chứ…. vui vẻ…. mình phải vui vẻ….không được lãng
phí những ngày nghỉ….”

- Vui lên….

Key nhìn vào gương, nói với chính mình và cười thật tươi…

Buổi chiều, bác g