Vị Yêu

Vị Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323054

Bình chọn: 9.00/10/305 lượt.

anh:

- Gì vậy?

- Cô vẫn còn giận tôi sao?- Cô hơi khựng lại 1 chút, rồi nói:

- Tôi đã làm theo lời anh, ban trưa đã mắng mỏ hết rồi, giờ thì vẫn xem anh là bạn nhưng anh nhớ là thành thật 1 chút.

- Tôi…- Anh ấp úng, 1 chiếc xe chạy đến, cô vào trong vẫy tay tạm biệt không thèm nghe hết câu anh định nói.

Trang bấm chuông, bà Kim chạy xuống mở cửa. Cô vui vẻ chào bà rồi đi vào. Nam đang ở ngoài vườn. Đường vào nhà thì phải chạm mặt anh. Cô phải cảm ơn anh chuyện ban sáng rồi. Cô đứng cách xa anh, nghiêng mặt nhìn:

- Cảm ơn anh vì chuyện lúc sáng.

Nam nhìn cô, cười:

- Sao? Em đang thỏa thuận 1 điều kiện rồi mà, đừng cảm ơn chứ.

- Vậy cho tôi rút lại.- Cô lướt qua anh nhẹ nhàng rồi vào phòng tắm rửa. Thấy cô lên phòng, Nam mở lap top lên xem. Hình ảnh của cô đang xuất hiện trong màn hình, vậy là camera anh đặt lúc nãy đã có hiệu quả. Vậy là từ giờ anh có thể theo dõi cô rồi.

Cô đầm mình trong bồn tắm. Cô đặt tay lên bụng mình, cái bụng vẫn phẳng lì. Cô vẫn chưa phá thai. Khi cái thai lớn, cô sẽ phải làm sao? Nói cái thai đó là của anh ta và bắt anh ta chịu trách nhiệm? Cô lắc đầu, nụ cười đau xót cho chính bản thân mình. Lúc cô vẫn nằm trên bàn mổ, nghĩ đến đứa bé vừa chào đời và đứa con mình sẽ không thể cất tiếng khóc đầu tiên thì cô chịu không nổi. Bác sĩ đã tiêm thuốc mê cho cô, lấy sức lực cuối cùng, cô nói với họ là cô không muốn phá nữa. Khi tỉnh dậy, cô đã tức tốc hỏi họ, thật may, đứa bé vẫn còn ở trong bụng cô. Choàng chiếc khăn trắng qua người, cô vào phòng mở tủ lấy 1 bộ quần áo để mặc. Nam đưa tách trà lên miệng uống thì sặc nước. Bà Kim tình cờ đi qua, hoảng hốt nhìn vào màn hình lap top. Anh đóng lap top lại, xua tay giải thích:

- Không phải như bà nghĩ đâu. Lát tôi sẽ giải thích.- Bà gật đầu, không ngờ cậu chủ của mình lại biến thái như thế. Nam ngồi đó, vò tóc mình.

Trang xuống phòng ăn, Nam đang ngồi trước bàn ăn. Cô có chút bất mãn:

- Anh không biết mời người lớn vào ăn à?

- Sao? Ý em là mời em à?- Nam cười, anh tưởng cô đang bông đùa.

- Dì Kim, dì vào bàn ăn đi ạ!- Cô đi qua không thèm nhìn anh rồi kéo tay bà. Bà ái ngại nhìn anh. Nam nhanh chóng rơi vào trạng thái trống rỗng. Sao anh lại không nghĩ đến bà chứ? Dù anh đã xem bà như người trong gia đình. Anh nhìn bà gật đầu, bà ngồi vào giữa anh và cô. Cô im lặng cầm đũa lên ăn, không khí quả thật lạnh lùng. Anh lại hiểu ra 1 điều, cô luôn lạnh lùng khi gặp mặt anh và luôn ấm áp với mọi người xung quanh. Bà Kim ra dấu cho anh là đừng buồn. Nam gật đầu nở nụ cười gượng gạo. Cô mở miệng:

- Cảm ơn anh vì đã cho tôi ở nhờ. Ngày mai tôi sẽ nhận được tiền thưởng và chuyển đi.

- Không được.- Anh nhìn cô.- Chẳng lẽ em không thấy anh đã cố gắng sửa lỗi hay sao?

- Tôi đã nói rồi, anh không có lỗi!- Cô đưa mắt nhìn anh rồi nhìn bà Kim. Bà có vẻ buồn buồn. Nam nói tiếp:

- Anh sẽ không cho em đi.- Anh đứng dậy bỏ đi lên phòng. Cô ngồi đó, đột nhiên cô muốn ói. Cô chạy đến nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo. Bà Kim đi đến hỏi cô:

- Cô có sao không?

- Cháu không sao. Chỉ là…- Cô định nói ra như lại thôi.- Bụng cháu hôm nay không tốt mấy. Cháu lên phòng đây!

Nam nằm trên giường, tay để lên trán. Anh mở lap top lên. Trang cũng đang nằm, tay đặt lên bụng. Hình như cô nói gì đó:

- Con à, hãy ẹ biết nên làm gì đi!

Câu nói lọt vào tay Nam chát chúa. Cô ấy có con hay sao? Là với ai chứ?

Thông thường, hàng vạn người đi qua nhau sẽ có ít nhất 2 lần gặp lại nhau giữa dòng đời tấp nập.

…………………………………………………………………………………………………..

Nam đẩy cửa phòng cô, sắc mặt có chút khó coi. Cô nhìn anh chưng hửng, anh đổi ý muốn đuổi cô đi ngay tức khắc hay sao vậy. Đôi mắt anh nhìn thẳng vào mắt cô, đây có lẽ là lần đầu tiên anh dám làm điều này. Anh hỏi:

- Em có thai?

- Sao chứ?- Cô nhìn anh hỏi lại, sao anh lại biết chứ? Cô cười gượng gạo.- Làm gì có chuyện đó!

- Vậy em gọi con với mẹ là như thế nào?- Anh khoanh tay trước ngực.

- Anh… đặt camera đúng không?- Cô nhìn anh, chỉ có thể là vậy, không cách nào mà anh có thể biết được những lời cô nói nhỏ tí qua phòng cách âm được.

- Giờ em trả lời trước đi!

- Phải. Đứa con của anh đó. Nhưng mà tiếc là tôi đã phá bỏ nó trước khi sang Mĩ rồi. Tôi không muốn nó biết mình có 1 người cha là người tồi tệ đã cưỡng bức mẹ nó.- Nước mắt cô vô thức rơi, cô đang vô cùng đau xót cho đứa bé trong bụng mình.

- Thật chứ?- Nam mở to mắt, như lời cô nói là thật đúng chứ? Anh đã có 1 đứa con với tuổi đời 18? Và nó sẽ không được nhìn thấy ánh mặt trời? Anh ngồi xuống cạnh cô, nắm lấy bàn tay đang siết chặt vào nhau run rẩy kia. Anh nói:

- Anh thật sự xin lỗi.

- Mai tôi sẽ chuyển đi. Mọi nợ nần coi như chấm dứt rồi.- Cô rút tay ra.

- Anh sẽ không để em đi.- Anh choàng tay qua kéo cổ cô vào ngực mình. Đúng vậy, anh sẽ không buông cô ra. Trang


XtGem Forum catalog